1 LÂM phủ
- Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi
Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười
- Cho vào
- Dạ thiếu gia
Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô
- Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha
Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói
- Đê tiện
Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói
- Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được
Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.
2 Tử Hiên nặng nề bước chân về nhà, đôi mắt vô hồn, vừa đến cửa đã thấy tiểu Giao chờ sẵn ở đó,thấy tiểu thư về liền nhanh chân chạy ra đỡ Tử Hiên vào nhà.
3 Hôm nay Tử Hiên cùng tiểu Giao đi ra phố mua ít đồ, vừa bước ra cửa phủ bỗng nhiên tiểu giao la lớn
- Chết rồi muội quên đem tiền, tiểu thư đợi muội chút nha, muội vào lấy tiền
Tử Hiên gật đầu, đang đứng chờ, bỗng có người đi tới nói nhỏ với cô gì đó, sắc mặt cô đột nhiên biến sắc rồi vội vã lên xe ngựa mà người đó đã chuẩn bị sẵn.
4 Tử Hiên nhìn hắn và nở nụ cười khinh bỉ
-Giao dịch, ngươi dựa vào đâu mà bàn giao dịch với ta,hoang tưởng
-Ta biết thế nào cô cũng chả đồng ý, nhưng giao dịch này với cô là có lợi, 3 phần nợ còn lại sẽ được trừ.
5 Lâm Cát nở nụ cười hết sức là đê hèn
- Sao, ta cho cô suy nghĩ lại, nếu cô giúp ta lần này, mọi thứ sẽ kết thúc từ đây.
- Ngươi nói phải giữ lời
-Hahahaha tốt, tối nay ta sẽ cho người đến đón cô đến tửu quán mộng lâu
Tửu quán mộng lâu, tại một căn phòng thượng hạng chỉ dành cho những thương gia giàu có, tiếng nhạc du dương cất lên, chính giữa căn phòng có 1 nữ nhân đang múa những động tác uyển chuyển, mềm mại.
6 Tiêu Hàn đứng dậy xua tay
- Chỉ đổ chút xíu thôi mà, ta đi kiếm ít nước rửa sạch là được, cứ tha cho hắn đi
-Dạ dạ, nghe theo vương gia hết ạ
Tiêu Hàn bước xuống cầu thang thì thấy bóng Tử Hiên đang ra khỏi cửa tửu quán, Tiêu Hàn ko biết tại sao lại bước theo sau cô, chỉ biết trái tim mình mách bảo như vậy.
7 Một ngày mới lại đến, các chú chim xinh xinh đủ màu sắc trong phủ tam vương gia thi nhau hót ríu rít. Mạnh Tứ đẩy cửa thư phòng bước vào.
- Vương gia, tôi đã điều tra xong rồi
Tiêu Hàn đang viết, bỗng dừng tay, nhìn thẳng vào Mạnh Tứ ý bảo Mạnh Tứ có thể bắt đầu trình bày.
8 Đã 3 ngày Tử Hiên nhốt mình trong phòng kể từ khi biểu diễn tại tửu quán, đột nhiên cô nghĩ nên ra khỏi phòng và sinh hoạt bình thường nếu ko mọi người sẽ nghi ngời mất.
9 -Vương gia, hoàng thượng gọi ngày vào cung sớm vậy có việc gì gấp lắm hả.
Đang trên đường từ trong cung về nhà đột nhiên TIÊU HÀN nỗi hứng muốn đi bộ , nghe MẠNH TỨ hỏi vậy thở dài
- Hơi.
10 -À, già này ko sao, cô nương có sao ko
TỬ HIÊN liếc nhẹ tay mình, cô liền dấu cánh tay ra sau.
-Cháu ko sao, bà ko sao thì tốt rồi
- Đa tạ cô nương đã cứu mạng già này, thôi già phải về nhà rồi, ông nhà chắc đang ngóng già lắm
- Bà về cẩn thận
TỬ HIÊN nở nụ cười nhìn bà cụ ra về, những hành động của cô nãy giờ đều thu vào tầm mắt của TIÊU HÀN, anh lắc đầu chịu thua trước hành động của cô, đã cứu người khác khiến bản thân mình bị thương lại còn dấu,cũng chỉ để người được cứu ko cảm thấy ấy nấy.
11 -À. . thật ngại quá, mỗi lần gặp công tử đều nhờ công tử giúp
TIÊU HÀN xua tay, cười nói
- Ko có gì đâu, chuyện nhỏ á mà. . à mà cô nương còn bị thương chỗ nào nữa sao
-À.
12 -Vương gia, đã có kết quả điều tra, đã để người chờ lâu rồi
-Ko sao, có 1 đêm chớ nhiêu. . mà thôi nói nhanh đi
-TỬ HIÊN tiểu thư nhiều năm qua có rất nhiều người đến cầu thân nhưng tiểu thư ko đồng ý, thêm những năm qua theo dò hỏi 1 số người trong HÀ phủ tiểu thư ko có qua lại hay gặp gỡ nam nhân nào khác ngoại trừ.
13 -Hoàng đế chiếu viết, HÀ TỬ HIÊN là 1 nữ nhân đầy đủ đức độ, công dung ngôn hạnh lại thêm là 1 đại tiểu thư của HÀ gia 1 trong những thương gia buôn bán nổi tiếng lâu đời.
14 Ngày thành hôn đã tới, mọi người trong phủ,quan khách đều tấp nập, nhộn nhịp. TỬ HIÊN hôm nay ko phải 1 từ đẹp có thể tả hết được, từ những món trang sức đến đồ cưới đều được chọn lựa kĩ,lộng lẫy vô cùng.
15 -Đã là vợ chồng ko câu nệ hình thức thưa vương gia
- Đã bảo ko câu nệ mà kêu là vương gia, phải là phu quân
- Phu. . quân
TỬ HIÊN khó khăn lắm mới thốt ra được 2 từ, TIÊU HÀN liếc nhẹ trên tay TỬ HIÊN đang cầm chiếc khăn tay của mình, chàng cười thích thú, nghiêm giọng hỏi
- Sao nàng lại cầm chiếc khăn tay đó vậy
-À,là của 1 người bạn tặng
- Xem ra, người đó quan trọng với nàng lắm
- Gặp nhau ko nhiều, ko thể coi là quan trọng
TIÊU HÀN xụ mặt
- Ta tháo khăn che mặt xuống đó
Chiếc khăn từ từ buông xuống, khuôn mặt xinh đẹp từ từ hiện ra khiến TIÊU HÀN đơ hết mấy giây
- Nàng ngẩng mặt lên đi
Từ lúc tháo khăn, TỬ HIÊN luôn cuối đầu giờ ngẩng lên thì ngạc nhiên vô cùng, là vị công tử đó,sao có chuyện như vậy được, nhưng nhìn kĩ hôm nay chàng anh tú, điển trai vô cùng.
16 Xém tí nữa cô đã quên mất sự dơ bẩn của bản thân mình rồi, cô lấy tư cách gì mà đòi hưởng hạnh phúc từ vị vương gia tốt bụng này chớ, cô gỡ nhẹ tay TIÊU HÀN khỏi vai mình.
17 TIÊU HÀN đặt tay mình lên tay TỬ HIÊN, cô ngước lên nhìn chàng đầy khó hiểu
- Ta ko dám hứa sẽ cho nàng sau này mãi mãi hạnh phúc, nhưng ta cam đoan sẽ cho nàng được vị ngọt hạnh phúc mỗi ngày.
18 -Vậy sao được, người là vương phi
- Đúng rồi, con là vương phi, con nói gì người phải nghe mới đúng, cứ kêu con là TỬ HIÊN là được
- Vậy. . vậy
- Quyết định vậy đi, à mà má LAN
- Dạ
- Vương gia đâu rồi ạ
-Vương gia,sáng sớm đã vào cung rồi ạ
- Vậy à, mình đi ăn sáng thôi má LAN
Ăn sáng xong, cô thong thả di dạo tam vương phủ, cô cứ bước đi ko biết tự khi nào đã đứng trước khu vườn đầy hoa của tam vương phủ.
19 TỬ HIÊN cảm nhận được sự xót xa pha lẫn tình thương đong đầy của TIÊU HÀN dành cho mẹ qua từng câu nói, cô hiểu cảm giác mất mát người thân là như thế nào, nó đau đến ko tả được.
20 - Bây giờ nàng hãy hít thật sâu, sau đó cảm nhận hương thơm của hoa và từng đợt gió thổi nhẹ, cảm nhận được chưa?
TỬ HIÊN lắc đầu, cô chau mày lại
- Vẫn chưa
- Vẫn chưa sao, hãy thả lỏng cơ thể rồi từ từ cảm nhận
Cô từ từ thả lỏng và cảm nhận, 1 lúc sau cô reo lên cười thích thú
- Cảm nhận được rồi, cảm giác này thích thật
Nhìn được nụ cười tươi trên môi cô,TIÊU HÀN cũng vui lây, chàng thấy khoảng khắc lúc này kéo dài mãi thì tốt biết mấy.