601 Sở Thiên kéo lấy chiếc ghế ngồi xuống, liếc nhìn cô gái trong bộ váy trắng kiều diễm như nàng công chúa đứng bên cạnh. Nét mặt tuy còn chút non nớt nhưng nhan sắc tuyệt trần hiếm có, dáng người cũng không hề thấp, đặc biệt là có một vẻ kiêu căng ngạo mạn, so với Hoắc Vô Túy chỉ có hơn chứ không hề kém.
602 Còn chưa hết sự ngưỡng mộ, cô bé đã nhấn mạnh từng chữ: - Chủ tịch Kim Thái Dương. Sở Thiên mỉm cười gật gật đầu, không nói gì thêm. Kim Nhật Thiện khôi phục lại phong cách Lolita, gào thét: - Game Over rồi, bây giờ tôi cũng có thể chứng minh tiểu tử anh cũng chẳng có thủ đoạn gì.
603 Sáng sớm, hơn mười chiếc xe xa hoa tiến vào nghĩa trang Vân Hạc. Khi Sở Thiên bước ra khỏi xe, mới thấy khu mộ này còn xinh đẹp và sạch sẽ hơn nhiều so với tưởng tượng.
604 Đại hán cầm đầu nhìn ra ý đồ Sở Thiên, trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái, lạnh lùng nói: - Chúng tao chưa bao giờ nghĩ tới việc nghỉ ngơi, nếu mày muốn kéo dài thời gian chờ viện binh, mày quá ngây thơ rồi.
605 Khách sạn Vân Thủy. Sở Thiên quay đầu nhìn Kim Nhật Thiện mãi không chịu bỏ tay mình ra, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ bất đắc dĩ cười khổ. Đã vài lần muốn gọi điện thoại cho Lý Hoàn Hoằng báo Kim Nhật Thiện đang ở đây, kết quả đều bị tiểu Lolita giảo hoạt phát hiện, dập máy.
606 Lỗ tai Sở Thiên kinh động, lộ ra ý cười. Ngón tay của hắn sờ lên thân hình của Hoắc Vô Túy, khoái cảm mãnh liệt ăn sâu vào tâm trí cô, khiến cô thở gấp, đạt đến độ đỉnh nước chào ra, sự sung sướng từ ngón chân đến đại não.
607 Đèn hoa rực rỡ, biệt thự Long Môn. F Ca đang ăn cơm trong biệt thự, bên cạnh tự nhiên được vây lấy bởi mấy cô gái xinh đẹp hơn nữa không phải ai khác mà lại là toàn là hậu cung mà trước kia Triệu Bảo Khôn thu nạp, sau khi Triệu Bảo Khôn chết, F Ca không chỉ tiếp nhận Đông Hưng hội mà còn tiếp nhận luôn tất cả tài sản của ông ta bao gồm cả phụ nữ.
608 Gió núi gào thét ngang qua chùa Hồng Pháp Vài giây sau bọn vệ sĩ đã có phản ứng lại hai tên nhảy ra truy tìm dấu vết của hung thủ, còn hai người thì đặt Đường Kiến Quốc vào trong xe đưa đi bệnh viện còn người nữa thì gọi điện thông báo cho Đường Vinh, lão đại của Đường gia bọn họ cũng không kịp suy nghĩ xem ai là người hạ thủ nhưng biết rõ nếu Đường Kiến Quốc mà chết thật thì bọn họ nhất định mất mạng.
609 Liệt Dực như một viên kim cương chói lọi đứng sừng sững dưới ánh đèn. Không bất ngờ không ngạc nhiên nhưng không dễ để người khác coi thường. Sở Thiên vỗ vỗ mông cô gái rồi để cô đi, sau đó nhấp nhẹ cốc bia thản nhiên nói: - Liệt Dực cậu tới để giết tôi à? Với thân thủ của cậu cần gì phải cho phụ nữ tới làm cái trò này trước, tuy cô ta thể hiện sự nồng cháy nhưng khí chất trên người cô ta lại cho thấy rõ cô ta không tầm thường.
610 Đêm khuya, vườn hoa bí mật Sở Thiên mặc bộ đồ màu trắng ngà như màu tuyết đứng khoanh tay trong vườn. Gốc cây bên cạnh hắn có một cái lò nhỏ, bên trên có một ấm trà.
611 Trời về chiều. Màu đỏ rực nhuộm đỏ cả Kinh Thành. Trở về hoa viên Tiềm Long, Sở Thiên sau khi đi thăm Dương Phi Dương và Chủ Đao Y Sinh về mới lấy lá thư tuyên chiến từ tay Phàm Gian xem qua, rồi để lại vào tay Phàm Gian rồi cười nói: - Đường Vinh này làm việc gì cũng thật kỳ lạ, vừa tuyên chiến lại vừa đưa tài liệu của kẻ tấn công cho ta.
612 Nếu Sở Thiên nói muốn thắng liên tiếp ba trận thì sẽ chẳng có ai ngạc nhiên. Bởi vì giương cờ chiến thắng đánh liên tiếp 3 trận đẹp, không chỉ thể hiện được thế lực phi thường của Soái quân, mà còn cổ vũ tinh thần chiến đấu của anh em.
613 Ninh Ba báo nguy! Tô Phù báo cấp! Trong hai tuần lễ kế tiếp, Đường Môn cho thấy lực hiệu triệu cùng năng lực linh hoạt rất lớn. Sử dụng mấy chục đệ tử Đường Môn ở Hàng Châu, Đường Vinh cho họ ra ngoài thu mua các bang phái địa phương để đối phó Soái quân.
614 Lúc này, hơn 2000 anh em Soái Quân từ Tô Châu cũng vừa rút lui đến Thượng Hải. Đặng và Bát Gia cử người thu xếp ổn thỏa cho anh em theo kế hoạch. Đến lúc này, số mệnh của Soái quân ở Giang Tích cũng đã bị Đường Môn đánh tan tác, số lượng Soái Quân ở Thượng Hải đã lên đến hàng vạn người, thế lực có thể nói là mạnh hơn bao giờ hết.
615 Ánh mắt của Sở Thiên chân thành nhưng rất bình thản. Đường Đại Long khẽ thở dài, đưa tay rót rượu, thản nhiên nói: - Rõ ràng là mượn đao giết người, từ miệng cậu nói ra lại biến thành cơ hội của Đại Long? Trên đời này biến kẻ thù thành ân nhân chắc chỉ có cậu mà thôi.
616 Điều này khiến cho bang Nam Hải rất mất mặt, trở thành một câu chuyện cười của giới xã hội đen. Nhưng hiện tại Đường Môn như mặt trời giữa trưa, vì vậy bất đắc dĩ phải cắn răng chịu đựng không dám manh động.
617 Chưa dứt lời tự anh tađã chạy trước, như mũi tên lao tới phía bang chúng Đường Môn. Còn hơn mười tử sĩ Soái quân thì đi sát với Hải ca không nói gì nhưng khí thế thì giống như lưỡi kiếm sắc đâm về phía bang chúng Đường Môn.
618 Hải Tử gặm chân dê đầy thiện ý khuyên: - Đừng giết nhiều thế! Đừng giết nhiều thế! Tất cả cảnh tượng đó đương nhiên lọt vào mắt tên cầm đầu đội Đường Môn, nghĩ tới việc bị cắt nước cắt điện rồi lại còn bị vây chặt như nêm cối thì gã không thể nhịn nổi ngồi liệt ở chiếc ghế lớn, vẻ tuyệt vọng lạ thường giống như con cá xông lên bờ cát không thể nào quay về biển được nữa, chỉ có thể dương mắt nhìn mặt trời mà chờ chết hoặc đợi cứu viện.
619 Đêm khuya vắng người, thiện phòng thư thái. Sở Thiên nằm trong bồn tắm mát xa, nâng cốc Whiskey mà vị tăng tiếp khách tìm được trong tủ lạnh, nhìn tấm bản đồ Hàng Châu vừa được treo lên, cùng với ánh mắt chuyển động trên khóe miệng càng hiện rõ vẻ đau khổ, tình báo từ các nơi truyền tới cho thấy tất cả các kế hoạch đều đang từng bước tiến hành, có nghĩa là trận quyết chiến sắp diễn ra.
620 Thông tin ba ngàn Soái Quân tối mai sẽ quyết chiến sinh tử với đệ tử Đường Môn không những khiến Triệu Quát và Khương Trung mắt trợn mồm há, mà cả Đường Vinh ở tận Thâm Quyến và Chu Long Kiếm ở kinh thành đều hơi kinh ngạc, bọn họ không hiểu lũ Soái quân bại trận sao lại có dũng khí để quyết chiến, hơn nữa lại còn chọn địa điểm chém giết là ở ngoại ô Hàng Châu nữa.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44
Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên Không, Võng Du, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50