101 Nghiêm Mạc vui mừng đến điên rồi, cánh tay mềm oặt của hắn khoác lên gáy đối phương, liều mạng đào sâu nụ hôn này – môi Hứa Khiêm lành lạnh, mang theo chút hơi nước ẩm ướt, rất mềm, hắn không nhịn được cắn một cái, lại ngậm chỗ phiếm hồng kia khẽ mút vào, giống như đột nhiên trời đất đều an tĩnh lại, chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nhọc kề bên, bọn họ dừng mắt nhìn nhau, từ trong sự biệt ly nhìn thấy tình cảm lâu nay và.
102 Lúc Lâm Ngữ Khê cùng Kỷ Văn Chương đến thăm bệnh, Hứa Khiêm đang bưng cháo do Giang Thành Vọng đem tới thổi phù phù, y đã đói bụng mười mấy tiếng đồng hồ, căn bản là ngực dính vào lưng luôn rồi, cũng không phát hiện ra hai người mới vào cửa kia.
103
Hứa Khiêm ngoài miệng ghét bỏ: "Cậu bao nhiêu tuổi rồi?" Nhưng lại ngồi xuống lần nữa, căn dặn Giang Thành Vọng đem cơm tới.
Chờ cúp điện thoại, Hứa Khiêm chọc chọc vào băng vải đeo trên tay Nghiêm Mạc, "Còn đau không?"
Người kia lắc lắc vạt áo làm nũng nói: "Anh hôn một cái là tôi hết đau liền.
104 Hứa Khiêm đến nhà hàng lân cận đóng gói chút gì đó thanh đạm, lúc lái xe chạy tới bệnh viện đã 9h30, Nghiêm Mạc mới vừa ngủ dậy, dựa ở trên giường chơi di động, chợt nghe tiếng cửa bị đẩy ra, giật mình ngồi dậy.
105
Hứa Khiêm kéo Mễ Tô đang đạp loạn trong lòng ra, thuận tay đánh hai chữ.
"Chịu đựng. "
Nghiêm Mạc ở trên giường trở mình, "Tôi muốn anh.
106 Lông mi Hứa Khiêm giật giật, vạt áo choàng tắm che hơn nửa mặt y, chỉ có đôi môi bị hôn hơi sưng lên để lộ trong không khí, khẽ thở hổn hển mấy cái, rồi lộ ra vẻ tươi cười.
107 Nghiêm Mạc cũng không nhịn được nữa, hắn hít một hơi thật sâu, đặt chóp đỉnh căng cứng lên miệng huyệt mềm mại, một giây kế tiếp, dương vật thô to nóng như lửa khai phá tầng tầng lớp thịt quyến rũ, tiến quân thần tốc.
108 Hôm sau Hứa Khiêm mở mắt ở trên giường, người giống như bị người ta đánh một trận, cũng may tên nhóc Nghiêm Mạc này coi như cũng có chút lương tâm, giúp y vệ sinh sạch sẽ, không đến nỗi khó chịu đến không xuống giường được.
109
Hứa Khiêm liếc xéo hắn một cái, "Cậu cứ như vậy là muốn coi tiền như rác phải không?"
Nghiêm Mạc cười cười mắt cong lên nhìn y, "Làm sao có thể coi tiền như rác chứ? Tôi thậm chí muốn bao dưỡng anh, như vậy sẽ không có ai khác tranh đoạt với tôi.
110
Mấy ngày kế tiếp, hai người hầu như gắn nhau như hình với nhau.
Hứa Khiêm tuy ngoài mặt chưa nói đồng ý cho đối phương vào ở, Nghiêm Mạc cũng cực kỳ nhanh trí lén mua rất nhiều vật dụng hàng ngày để ở nhà, sau đó thuận theo lẽ mà mặc áo quần mua hồi cuối tuần vào, ban ngày mang theo vi tính qua chuẩn bị cho cuộc thi tài thiết kế, hơn 8h tối nếu Hứa Khiêm vẫn chưa về nhà, hắn sẽ gọi điện thoại tới, đã ăn thì sẽ đi qua chở, chưa ăn sẽ bắt đầu nấu đồ ăn.
111 Bay lúc 2h chiều, hai người đến trước ba tiếng, kết quả vẫn bị hoãn chuyến, Nghiêm Mạc tìm một quán Starbucks, kết nối máy tính xách tay với wifi rồi sửa sang bản thiết kế cần dùng cho năm sau.
112 Nghiêm Mạc nhẹ nhàng ôm lấy y, "Thật ra nhiều năm như vậy rồi tôi vẫn không có ai, bố mẹ tôi rất lo lắng, bây giờ bọn họ chỉ là chưa quen lắm thôi. " Hứa Khiêm ừ một tiếng, chôn đi suy nghĩ thật sự không nói ra, trái lại an ủi Nghiêm Mạc, "Là chúng ta quá nóng lòng, không cho bọn họ đủ thời gian chuẩn bị.
113
Bố Nghiêm trầm lặng, qua một lúc lâu mới mở miệng nói: "Tôi uống hơi nhiều rồi, có chuyện gì chờ về đến nhà hẵng nói. "
Nói cũng nói đến mức này rồi, Nghiêm Mạc cũng không tiện nói gì nữa, đành gật đầu.
114 Hứa Khiêm không nói ra được cảm giác trong đầu là gì, kỳ thật lúc trước y đã mơ hồ có dự đoán tương tự, bây giờ được nghe chính miệng xác nhận, nhưng cũng không tức giận như trong tưởng tượng, ngược lại.