1141 Dịch: Thỏ
Là một nữ nhân xa lạ!
Quang mang tản đi, một bóng hình xuất hiện, nhưng lại là một nữ nhân hắn hoàn toàn chưa từng quen biết.
Nữ nhân này nhìn không ra được tuổi tác thật sự, khi thì giống như mười tám mười chín, khi thì như hai mươi tám hai mươi chín tuổi, mái tóc dài xõa ngang vai, giữa mi tâm hai mắt có một ấn ký màu hồng lớn chừng hạt đậu.
1142 Ầm Lại thêm một âm thanh thật lớn vang lên, hai người lần thứ hai tách ra khỏi nhau. Hướng Nhật thở hổn hển, khắp toàn thân chỗ nào cũng cảm thấy đau nhức, hai nắm đấm cảm tưởng như sắp vỡ vụn đến nơi.
1143 Dịch: Thỏ
- Tôi đã giới thiệu qua bản thân rồi, là chủ nhân nơi này. . . coi như một nửa chủ nhân đi.
Nữ nhân tự xưng là "Kha Dĩ Nhu" khép lại quyển sách đặt xuống bàn bên cạnh, bưng ly trà lên nhẹ nhàng uống một ngụm, thần thái vừa rảnh rỗi vừa ung dung, tựa hồ đối với việc bị chất vấn không có để ở trong lòng, nhìn nam nhân nói:
- Ngược lại, anh thân làm khách lại không tự giới thiệu mình, không phải cảm thấy hơi thất lễ sao?
- Tôi họ Hướng, nơi này là nơi nào?
Hướng Nhật đã tỉnh táo hoàn toàn, biết đây chỉ là một giấc mộng, suy xét lời nói của đối phương một chút, bây giờ sinh khí tức giận cũng không có tác dụng gì.
1144 Fanfic: Phong MộngHướng Nhật không nhớ nổi mình đã thuấn di bao nhiêu lần, mãi cho đến khi hắn cảm thấy hơi hơi mệt mới dừng lại. Không dừng lại không biết, dừng lại mới phát hiện ra, y phục đã rách nát hết cả! Quét mắt ra xung quanh, phát hiện một shop bán quần áo, Hướng Nhật không chút do dự thuấn di một cái xông vào bên trong.
1145 Dịch: Thỏ
- Sư tỷ!
Nghe được thanh âm, thần sắc Kha Dĩ Nhu nhất thời trở nên cung kính, thậm chí trên khuôn mặt thánh khiết mang theo vẻ sợ hãi.
Hướng Nhật nhìn về phía địa phương vừa phát ra thanh âm, chỉ thấy một nữ nhân đang đi tới.
1146 Fanfic: Phong Mộng- A a a! Làm sao bây giờ!Hướng Nhật ở trong phòng ôm đầu kêu gào. - Đúng rồi, phải xem trước hình dạng người cha này đã. Hướng Nhật tranh thủ thời gian tìm lại từng bức ảnh, nhìn thật kỹ, cho đến khi nhớ rõ dung mạo của người cha này mới ngừng lại.
1147 Dịch: Thỏ
- Ồ? Không biết dưới tay cô có lực lượng gì?
Kha Dĩ Nhu trước mặt sư tỷ Âu Dương lão quái của nàng là hình tượng một bộ "cô gái nhu mì", trước mặt mình lại thể hiện ra một dáng vẻ khác, Hướng Nhật thật tò mò lực lượng nàng nắm giữ rốt cục là cái gì, nghe qua tựa hồ Âu Dương lão quái cũng không hề hay biết, hơn nữa còn đệm thêm cụm từ "vượt quá sức tưởng tượng", hẳn không phải nàng ta đang chém gió.
1148 Fanfic: Phong Mộng- Cha! Con đây, đi, chúng ta đi ăn cơm trước, rồi con sẽ kể cho cha nghe những chuyện mấy năm gần đây. Hướng Nhật mỉm cười đỡ tay Hướng phụ vẫn còn đang kinh ngạc, đi về phía đoàn xe.
1149 Dịch: Khiết
Đầu ngón tay Pattinson không chỉ có ba sợi dây màu xanh, mà còn nhiều đến phi thường. Cả mười ngón trên hai bàn tay chằng chịt những sợi dây xanh, trừ nối với ba người trong phòng ra, những sợi dây xanh còn kéo dài lối thẳng ra bên ngoài.
1150 - Tiểu Bảo. . . Hướng phụ đột nhiên trầm mặc. - Con đã lớn, con đã trưởng thành, tuy rằng ta không biết mấy năm nay con đã trải qua những việc gì, nhưng con của ngày hôm nay làm cha cảm thấy rất vui.
1151 Dịch: Thỏ
Lúc quay trở lại New York, thời gian địa phương đã hơn ba giờ chiều.
Hướng Nhật đối với kết quả chuyến đi lần này vô cùng hài lòng, chẳng những sơ múi được một khoản tiền lớn lại còn thêm được một cái tinh thần dị năng.
1152 Fanfic: Phong Mộng- Tiểu tử thối! Ngay cả cha mà ngươi cũng dám lừa!Hướng phụ tựa vào ghế mềm sau lưng thở dài nói. - À! Tô Úc con nói là Tô Úc nào? Tiểu tử ngươi còn chưa nói cho ta biết.
1153 Dịch: Thỏ
Cúp điện thoại của Hoắc Vãn Tình, Hướng Nhật bắt đầu gọi cho Lý Trinh Lan.
Đợi một lúc bên kia mới có người bắt máy.
-. . . Có chuyện gì thế?
Trong giọng nói của Lý Trinh Lan mang theo một tia dè dặt.
1154 Dịch: Thỏ
- Chúng ta có phải đã từng gặp nhau ở đâu đó rồi chăng?
Shalom không hiểu sao bản thân lại đặt ra một câu hỏi như vậy, nàng dám đánh cuộc 100% từ trước tới giờ chưa từng gặp qua cậu thiếu niên gốc châu Á trước mặt này, nhưng hết lần này tới lần khác người ta mang đến cho nàng một cảm giác quen thuộc mơ hồ như đã từng gặp nhau ở đâu, hơn nữa ánh mắt hắn ta vừa rồi nhìn nàng cũng không phải ánh mắt của một gã đàn ông thấy gái đẹp.
1155 Dịch: Thỏ
- Hoắc tiểu thư, đến trễ không phải là một hành vi có đạo đức.
Chứng kiến Hoắc Vãn Tình cùng La tỷ tới gần, Hướng Nhật chủ động nghênh đón, trong giọng nói mang theo sự bất mãn.
1156 Dịch: Thỏ
Sau khi tan kịch, Hướng Nhật, Hoắc Vãn Tình và La tỷ ba người cùng nhau từ trong rạp hát đi ra.
Thời gian hiện tại vẫn chưa tính là muộn, còn chưa tới mười giờ.
1157 Dịch: Khiết
Máy bay cuối cùng cũng hạ cánh, Hướng Nhật xách theo hai chiếc vali hành lý từ trong sảnh chờ đi ra, đi cùng bên cạnh là Lâm Dục Tú và Alice.
1158 Dịch: Thỏ
Thay dép xong, Hướng Nhật đi vào trong phòng khách.
Không khác gì so với hắn nghe thấy ban nãy từ bên ngoài, căn nhà sắp sửa biến thành một "sòng bạc".
1159 Dịch: Thỏ
Hai người từ trong phòng đi ra liền đứng ngoài hành lang, biết mấy người Sở Sở ở dưới lầu đánh bài không nghe được tiếng động trên lầu, Hướng Nhật hỏi trực tiếp:
- Có chuyện gì thì nói đi, tôi không thích vòng vo.
1160 Dịch: Thỏ
Từ trong phòng bà dì út đi ra, Hướng Nhật vốn định gọi điện thoại cho Hướng mẫu, nhưng nghĩ tới hiện tại nàng hẳn đang ở cùng với Hướng phụ, muốn hỏi nàng một số chuyện thật không tiện cho lắm.