1161 Edit: Vạn
Hướng Nhật tham quan cũng không được bao lâu bởi vì không lâu sau thì Lưu Phi trở về.
Nàng vẫn là hình tượng lãnh diễm như trước, ăn mặc không khác lắm so với Tiết Băng, đều là đồ thể thao màu trắng, vóc người mặc dù không có đầy đặn như Tiết Băng những cũng thon cao mê người.
1162 Edit: Vạn
Bữa ăn sáng cũng không phải ăn trong khách sạn luôn mà là hẹn ăn ở nhà chiến hữu của Hướng phụ.
Hướng Nhật đi theo hai người Hướng phụ, ngồi xe taxi tới nhà chiến hữu của ông ấy.
1163 Edit: Vạn
“Thiên Lục, chị con đâu? Còn chưa thức dậy sao? Khách cũng đã tới rồi, thật là không có chút quy củ gì cả. ” Tôn Hòa ngồi ở vị trí đầu tiên quát hỏi người thanh niên.
1164 Edit: Vạn
Hướng Nhật tới quán bar Trầm Luân cũng không có gọi điện thoại thông báo cho đám người Hầu tử, Mập mạp mà trực tiếp mang Tôn Thiên Lục đi tới nơi đó.
1165 Edit: Vạn
“Buông tôi ra!” Tôn Thiên Lam bị gã đàn ông cao lớn kia nắm chặt hai tay kêu lớn lần nữa, có lẽ là muốn để cho người bên ngoài nghe được thanh âm của nàng sau đó người đàn ông này sẽ sợ mà chạy đi.
1166 Edit: Vạn
Tôn Thiên Lam được tự do cũng không chạy đi mà lui qua một bên. Bởi vì bất luận là nam nhân cao lớn hay ‘người cứu viện’ xuất hiện kịp thời này nhìn qua đều không phải là người tốt.
1167 Edit: Vạn
“Tại sao phải làm như vậy? Cậu không sợ tôi sẽ nói cho cha mẹ cậu biết sao?” Tôn Thiên Lam hung dữ nhìn người con trai ở đối diện, nếu như có thể, nàng tuyệt đối không ngại cho hai tát lên cái mặt đáng ghét kia của hắn.
1168 Edit: Vạn
Trước khi trở về nhà Hướng Nhật còn có một chuyện rất quan trọng phải làm, chuyện này không thể kéo dài được.
Hắn gọi điện thoại cho hai người, rất nhanh hai người liền đến.
1169 Edit: Vạn
“Chính ngươi nói đấy nhé!” Lấy được câu trả lời xác thực, Phạm Thải Hồng cũng kinh ngạc nhưng nhiều hơn là quyết tâm nắm lấy cơ hội này, tin rằng ở trước mặt nhiều người như vậy, lại là bạn gái với bồ của hắn nữa, hắn sẽ không nuốt lời được.
1170 Edit: Vạn
“Xin lỗi, xin lỗi, kích động quá, chỉ là muốn thử xem thực lực của ta cường đại như thế nào. . . ” Thấy nam nhân bị một quyền đánh bay, trên vách tường còn lưu lại vết ấn hình người nữa, Phạm Thải Hồng cũng ý thức được mình ‘đùa giỡn’ có chút quá, vội vàng chạy tới nói xin lỗi.
1171 Edit: Vạn
“Im đi!” Nghe thấy Phạm Thải Hồng nói lung tung, Hướng Nhật thật muốn khâu cái miệng của nàng lại, nếu như không phải bây giờ đang có An đại tiểu thư bên ngoài thì cho dù 18 năm sau có xảy ra thảm kịch cha con tương tàn cũng phải đem nàng xử ngay tại chỗ.
1172 Edit: Vạn
Bởi vì hôm nay là cuối tuần cho nên không cần đi học.
Ăn xong bữa trưa Hướng Nhật lại đi ra ngoài, chủ yếu là đi dạo, thuận tiện tiêu cơm mà thôi.
1173 Dịch: Thỏ
- Thầy, ở nước Mỹ chơi có vui không, nơi đó có phải rất phân biệt chủng tộc?
Đi dạo bên trong khu biệt thự Chân Long phong cảnh đẹp như tranh vẽ, Hướng Nhật sóng vai cùng Hác Tiện Văn, hai người dù không tay trong tay nhưng từ dáng vẻ ngọt ngào hoàn toàn có thể để người ta nhìn ra là một đôi tiểu tình nhân tình chàng ý thiếp.
1174 Dịch: Thỏ
Đưa hai chị em Hác gia về nhà, Hướng Nhật còn muốn đi tới một chỗ, ghé thăm một người, một người mà hắn mới gặp mặt chỉ được vài lần, nữ hoàng Teru Tonnay.
1175 Dịch: Thỏ
- Sao thế, anh không muốn em à?
Chứng kiến lưu manh đang ngẩn ngơ, vẻ mặt nữ hoàng dần dần trở nên cứng nhắc.
- Không, anh thích lắm, cực kỳ thích!
Đối mặt với lời đề nghị của nữ hoàng, dẫu cho thái giám cũng không thể chối từ, cũng không cách nào từ chối.
1176 Dịch: Thỏ
Hướng phụ không phải tuýp người cổ hủ, hơn nữa ông cũng biết coi như trước mặt mọi người làm cái chuyện nam nữ thân mật này không phải là không có, không có gì đáng ngạc nhiên.
1177 Dịch: Thỏ
Vừa mới dùng cơm trưa xong, dĩ nhiên không thể nào đi ăn được nữa.
Hướng Nhật có tật giật mình, cũng không dám kiếm cớ chuồn ra ngoài, ngoan ngoãn mang theo hai người Hướng phụ cùng với nữ hoàng đi tới một quán cafe gần đó.
1178 Lúc Hướng Nhật trở lại chỗ ngồi, nữ hoàng đã không còn ở đây, chỉ có Hướng mẫu một người ngồi ở đó.
- Teru đi rồi à?
Nhìn một chút xung quanh, cũng không có phát hiện nữ hoàng thân ảnh, Hướng Nhật nghi hoặc hỏi.
1179 Đỉnh Cấp Lưu Manh Việt - Trung
***
Hướng Nhật vì không muốn mẹ lo lắng, vội tìm một cái cớ rời đi, nói là gặp bạn bè. Hướng mẫu bởi vì nghe hắn hứa hẹn sẽ chịu ra mắt cha mẹ Thiết Uyển, hiện tâm trạng rất tốt, nhất thời không để ý.
1180 Đỉnh Cấp Lưu Manh Việt - Trung
***
Mấy thằng kia chỉ cần không ngu cũng biết ai là người phải đi. Bọn chúng chỉ có thể nhanh chóng dìu Đình Lâm, lòng chỉ muốn mau mau rời khỏi đây càng sớm càng tốt.