81 Gió đêm hiu hiu thổi, phảng phất mùi hương nồng nàn, tựa như mùi hương của đóa hoa bách hợp về đêm, ngào ngạt mùi hương thơm ngát. Hoa Tinh cùng Liên Phượng lặng lẽ ngồi trong tiểu đình, khẽ đàm luận đến một canh giờ, trong lúc đó cả hai đều vô cùng vui vẻ.
82 Từng làn gió mát lành khẽ thổi trong buổi sớm ban mai, cuốn dọc theo con đường đến thành Lạc Dương, vô số người đang vội vã tiến nhanh về phía trước, đại bộ phận những người này đều là dân chúng bình phàm và một số thương nhân, nhìn điệu bộ của họ có thể là đang đến Lạc Dương, có lẽ là đi xem hội Hoa Mẫu Đơn.
83 Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì với Lâm Phương, giờ đây nàng đã gặp phải những trắc trở gì? Nếu nàng còn sống, chắc chắn đã gặp chuyện không may rồi, điều đó là không thể thay đổi, bởi vì đây là số mệnh.
84 Sự yên lặng bao trùm lên căn phòng nhỏ, Lâm Phương nằm lặng lẽ, thân thể nàng vẫn không hề cử động, tựa như đang ngủ say vậy. Nhưng trên mặt ngọc kiều diễm, lại phảng phất một màu đen sẫm, như muốn nói rằng, nàng đã đi xa.
85 Căn phòng lặng lẽ, Cô Ngạo và Mai Hương tam nữ đều đang đợi Hoa Tinh, muốn sớm biết những tin tức mới nhất về sự tình Trọng Sơn và Lâm Phương. Vừa thấy Hoa Tinh trở về, Mai Hương đầu tiên không chờ được, tiến lên nắm lấy tay Hoa Tinh, cất tiếng hỏi: "Sao rồi, thư viện đã có tin của Trọng Sơn và Lâm Phương rồi phải không, bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Nét mặt mang theo vài phần cấp bách, nhìn chằm chằm vào Hoa Tinh.
86 Thành Lạc Dương vẫn vô cùng phồn hoa. Đối với một thành lớn như thế này với hơn trăm vạn nhân khẩu mà nói, đột nhiên có thêm khoảng mấy ngàn người, cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy.
87 Hoa Tinh và Đường Mộng vừa sóng vai bước đi trên đường lớn, vừa ngắm nhìn quang cảnh xung quanh. Đi không lâu, thì trông thấy một đám đông đang vây quanh ở một chỗ có bức tường cao, trên tường treo một thông báo, công bố về hội hoa Mẫu Đơn tại thành Lạc Dương.
88 Sau một hồi trầm mặc, Hoa Tinh đi đến quyết định, trước tiên phải xem được chân diện mục của Tô Ngọc đã, sau đó mới tính đến những vấn đề tiếp theo. Hoa Tinh ôn nhu nói: "Nàng có thể tấu lên một khúc do nương dạy, để tại hạ nghe chăng? Tại hạ muốn được kiến thức qua.
89 Căn phòng chìm vào tĩnh lặng, Ám Vũ lên tiếng đánh tan sự trầm lặng đó. Ám Vũ dịu dàng phát biểu: "Công tử, người đeo mặt nạ Tu La kia, có lẽ là người chúng ta đã gặp qua, quả là đáng sợ.
90 Ánh thái dương đầu tiên le lói trong buổi ban mai, xuyên qua những tầng mây, chiếu soi đất trời, rạng rỡ sắc màu như báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.
91 Sau khi rời khỏi hoa hội, nhóm mười một người Hoa Tinh dời gót đến Tam Giang lâu. Mười một người chia làm hai bàn, Hoa Tinh và Cô Ngạo, Khúc Trúc ngồi một bàn, còn Vô Mao lão đạo thì tự nhiên không cần phải nói.
92 Hoa Tinh nhìn ba vị đại mỹ nữ, trong mắt ánh lên hắc sắc quang hoa, một luồng khí tức vô thanh vô tức vây lấy xung quanh bên người tam nữ. Thấy tam nữ không ai lý đến mình, Hoa Tinh cười quỷ dị.
93 Trong mắt Hoa Tinh rực lên những tia sáng, bóng người thấp thoáng giữa chân trời như mây bay, mau lẹ vô cùng đuổi theo kẻ định ám sát mình. Thân pháp hai người nhanh điện xẹt, không lâu sau đã ra ngoài thành, một đuổi một chạy, đến một rừng cây, Hoa Tinh đã bắt kịp người đó.
94 Lại nói, Vô Mao lão đạo và Ám Nguyệt, cũng đều vận khởi toàn bộ công lực, chuẩn bị toàn lực tấn công. Hắc khí vờn quanh thân Ám Nguyệt, cuồn cuộn dâng lên, song thủ biến thành màu đen, lại như lớn lên gấp đôi.
95 Tại Mẫu Đơn các, Vô Mao lão đạo bất lực nhìn chúng nữ đang bị đám Kim Bài sát thủ dồn vào tử địa. Từng thời từng khắc trôi qua, vết thương trên người chúng nữ càng lúc càng nhiều, tình thế càng lúc càng trở nên bất lợi.
96 Mai Hương thoáng vui mừng, tự nhủ: "Không nghĩ tới Đồng Tâm lại lợi hại như thế, so với mình còn lợi hại hơn rất nhiều. " Thì ra người cứu Mai Hương, không phải ai khác, chính là người ở cũng biệt viện với Liên Phượng, một trong đôi tỷ muội xinh như hoa như ngọc, tỷ tỷ Đồng Tâm.
97 Hoa Tinh quan sát chúng nhân trong phòng, không khỏi lắc đầu than thở. Trong mười người, ngoài Thượng Quan Yến và Khúc Trúc đã bị thương từ trước ra, còn lại tám người đều có thương thế nặng nhẹ khác nhau, Đường Mộng nhẹ nhất, ba người Ám Vũ, Cô Ngạo và lão đạo là nặng nhất.
98 Liên Phượng cố gắng dằn tâm tư xuống, tự cảm thấy giật mình trước biểu hiện vừa rồi. Liếc nhìn Lãnh Như Thủy, Liên Phượng nói: "Hoa đệ, đệ còn phải đi chữa trị ọi người nữa mà, để Như Thủy điều tức ở đây đi, còn đệ ra ngoài gặp mọi người nào.
99 Trong căn phòng yên tĩnh, Đồng Tâm và Đồng Ý đều chăm chú quan sát nét mặt của Hoa Tinh. Hai tỷ muội không hiểu hắn đã phát hiện ra điều gì, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt mang theo tia thở dài.
100 Đêm khuya tĩnh mịch, Ám Vũ đang tự hành công trị thương, chợt có tiếng gõ cửa phòng. Ám Vũ mở mắt ra, sắc mặt trở nên vui mừng, vội vàng xuống giường mở cửa.