141 Buổi trưa, mặt trời chói chang trên cao, khí trời nóng bức, người đi đường đều hiểu được lúc này tốt nhất là tìm một nơi mát mẻ để nghỉ ngơi, đợi cho đến buổi chiều, trời mát thì sẽ tiếp tục lên đường.
142 Khách điếm, Hoa Tinh đang ở trong phòng Tô Ngọc nghe nàng gảy đàn. Lúc này Tô Ngọc đang luyện tập gảy khúc Vong Hồn Huyết Dẫn. Để tránh gây công kích cho những người khác, Hoa Tinh đã yêu cầu tất cả mọi người trở về phòng mình, dùng chân khí của mình hình thành một lồng khí kỳ lạ bao phủ Tô Ngọc ở bên trong.
143 Lạnh lùng nhìn sáu người cắn lưỡi tự vẫn, Hoa Tinh mặt không chút thay đổi, nhìn bốn phía, ánh mắt lộ ra một cỗ khí thế bá đạo, toàn thân trong nháy mắt phát ra khí thế hủy thiên diệt địa.
144 Hoa Tinh nhìn địch nhân nằm trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vẻ tàn khốc. Người này mặc dù chịu không ít khảo hình, nhưng vẫn ngang ngạnh, vẫn không mở miệng, cái gì cũng đều không nói, làm Hoa Tinh trong lòng giận dữ.
145 Mặt trời đã lặn khuất sau núi, bóng tối xuất hiện, bao phủ khắp thành Lạc Dương. Đại đa số dân chúng ăn tối xong đều ra ngoài, tận hưởng gió mát trong đêm.
146 Hoa Tinh ra khỏi Mẫu Đơn Các đi thẳng về phía Thành Tây, chuẩn bị ra khỏi Tây Môn đi về phía Đồng Quan. Trên đường đi, Hoa Tinh vừa đi vừa nghĩ đến dáng vẻ tinh nghịch đáng yêu, khuôn mặt xinh xắn, quyến rũ của Thượng Quan Yến, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác khó tả.
147 Bên bờ sông Hoàng Hà, Hoa Tinh ôm Thượng Quan Yến, đi ngược lên thượng lưu, tìm xem Khúc Trúc đang ở nơi nào. Nhìn nước sông cuồn cuộn chảy, Hoa Tinh lại cảm thấy sốt ruột vô cùng.
148 Trong Mẫu Đơn các, mọi người cùng nhau thương lượng về vấn đề phòng ngự. Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, Ám Nhu nói:"Bây giờ, việc đầu tiên chúng ta muốn làm chính là chuyển dời ba người trọng thương sang chỗ an toàn nhất.
149 Ngay khi bầu không khí đang căng thẳng đến tột cùng, Ám Nhu đột nhiên mỉm cười, nhất thời làm dịu đi bầu không khí khẩn trương, sau đó đứng dậy nhìn đám người đang muốn vọng động từ phía xa, nhẹ giọng nói:"Mọi người đã có tâm muốn đoạt vật, ta cũng không có cách nào ngăn cản.
150 Lục Nhãn Tà Thần và Hắc Thủy Ma Sát cùng xuất hiện một lúc đã khiến cho kế hoạch của Ám Nhu hoàn toàn bị phá vỡ. Lúc này, chúng nữ đã chính thức rơi vào vòng nguy cơ.
151 Xa Hùng nhìn chúng nữ nhân, cười lạnh nói: " Bây giờ xem các ngươi có thể trốn tới địa phương nào, thành Lạc Dương lớn như vậy, các ngươi muốn trốn cũng không thoát đâu.
152 Buổi trưa, mặt đất khô nóng, ánh mặt trời chói chang tản ra hơi thở nóng rực. doc truyen tai. Trên đường một nhóm mười người đang khẩn trương chạy đi.
153 Lúc này, tất cả mọi người ánh mắt đều đỏ hồng sát khí, duy nhất còn bình tĩnh chỉ có Ám Nhu và Tô Ngọc. Hai người nhìn nhau, trong mắt đồng thời lộ ra tia cười khổ, Tô Ngọc cầm tay Ám Nhu, nhẹ giọng nói: "Không phải sợ, mặc kệ như thế nào, chúng ta cũng phải dũng cảm đối mặt.
154 Ám Nhu không có võ công, nàng lại dựa vào sự kiên cường, vững vàng đứng ở nơi này. Hồng Tuyến Xà đứng trên vai nàng, nhìn kỹ địch nhân đang tới gần. Mọi người lúc này tâm tư đều chú ý Đồng Ý, bởi vì bọn họ hiểu được Ám Nhu bất quá chỉ nhờ một cỗ dũng khí cầm cự mà thôi, nàng không phải là mối uy hiếp lớn, Đồng Ý mặc dù bị thương nặng, nhưng võ công cực kỳ cao cường, đó mới là mối uy hiếp to lớn.
155 Gió thổi nhẹ, mùi máu tanh tràn ngập trên gò núi, Tô Ngọc ngồi trước chúng nữ, hai tay đang toàn lực thi triển Thiên Sát Ma Cầm. Âm thanh câu hồn đoạt phách, bao phủ toàn bộ vùng gò núi, đồng thời công kích mọi người.
156 Gió nhè nhẹ thổi, khí trời hơi oi bức tỏa ra khắp nơi. Tháng Năm ở Lạc Dương, sắc trời đã tối đen, trên gò núi nhỏ, mười pho tượng đá vẫn đứng im không nhúc nhích, như đã đứng ở nơi này từ thời cổ xưa tới nay, không một chút thay đổi.
157 Hoàng hôn, ánh nắng chiều xuyên qua cửa sổ chiếu sáng cả căn phòng. Tất cả mọi người đều đang tập trung trong phòng Hoa Tinh. Lúc này Tô Ngọc, Mai Hương đã hồi phục hoàn toàn.
158 Sáng sớm, Hoa Tinh lẳng lặng ngồi ở trong đình hít thở không khí tươi mát. Hắn liếc nhìn bốn phía và nghĩ lại các chuyện đã diễn ra trong hai ba ngày qua, bọn hắn đã xảy ra rất nhiều chuyện đây là những điều nằm ngoài suy đoán của hắn làm cho Hoa Tinh không thể tính toán được.
159 Trên đường trở về Mẫu Đơn các, trên mặt Hoa Tinh xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, hắn dửng dưng nhìn bốn phía xung quanh. "Lạc Dương, giờ ta sẽ ở đây đấu một trận với các ngươi, đến lúc đó đừng trách ta tàn độc"Đi qua một hẻm nhỏ sau đó đi qua một con đường là đến được Mẫu Đơn các.
160 Trong thành Lạc Dương có 1 nơi gọi là Thúy Trúc Viên. Là một địa phương rất yên tĩnh, là nơi để các văn nhân đến tiêu khiển. Ở đây có 1 thiếu niên hết sức kỳ quái.