Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đích Nữ Vương Phi

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 100
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Editor: thuyvu115257 + tử đinh hương + tieunhung97 Converter: Ngocquynh520Thành thân năm năm, cùng trượng phu chinh chiến ba năm, rốt cuộc cũng đến ngày Tiết Phỉ được phong hậu, phượng lâm thiên hạ!Chuyện đời khó đoán, Hoàng đế phu quân muốn nạp phi, cử nàng đến biên cảnh dẹp loạn, hại nàng chết trận sa trường!May mắn được ông trời rũ lòng thương xót, tỉnh lại trở thành Hộ quốc vương phi Vân Tuyết Phi, lúc này đây nàng xin thề sẽ chỉ sống vì mình.

Danh sách chương Đích Nữ Vương Phi


Chương 41: Bất Ngờ Thổ Lộ

41 Con ngươi dần dần trở nên sâu thẳm, vẫn không nhúc nhích tập trung vào nhân nhi đang lấy lòng trước mắt. Trong nháy mắt không khí xung quanh trở nên hừng hực, Vân Tuyết Phi hơi giậtmình, từ chỗ mồi lửa nhìn qua, chống lại tầm mắt của hắn, lại nhìn thấyngọn lửa bùng cháy thiêu đốt bên trong, theo bản năng cúi đầu, duy trìbề ngoài bình tĩnh.


Loading...

Chương 42: Thử Ở Cùng Nhau

42 Bây giờ đêm đã khuya, cảnh vật hai bên đường được ngọn đèn chiếu vô cùng rõ, quán nhỏ bán đồăn, bán đồ chơi, cái gì cần có đều có, đi lên kinh thành chính là mộtthành không tối!Chứng kiến những đôi tình nhân tay nắm tay kẻtới người lui xung quanh, nói cười vui vẻ, nhưng lòng Vân Tuyết Phi thìlạnh như băng, vì sao lại như vậy nhỉ? Rõ ràng lúc đi vẫn còn rất tốt,nàng nhìn Tư Nam Tuyệt ở đằng trước cách mình ngày càng xa, trong lòngcó chút hoài niệm về sự ấm áp vừa rồi của hắn.


Chương 43: Tống Thi Linh Bị Kích Thích

43 Tuy rằng bản thân chỉ ôm suy nghĩ muốn thử một lần, nhưng khi nghe đến từ cả đời, tim Vân Tuyết Phi vẫn không khỏi run rẩy dữ dội, nàng ôm chặt người nam nhân trước mắt này, có lẽ lúc này đây nàng đã có thể nắm giữ được hạnh phúc của mình rồi!"Ô ~ tình cảm của biểu ca biểu tẩu cũng thật tốt đó chứ!" Một giọng nói cao vút xuất hiện phá vỡ quang cảnh ấm áp.


Chương 44: Gặp Thoáng Qua

44 Vân Tuyết Phi từ chối thẳng: "Ngươi và Phong Tướng quân đi ăn đi, ta về trước đây!" Nói xong chân đã nhấc lên. Tống Thi Linh luống cuống, vội vàng chạy tới kéo Vân Tuyết Phi: "Tẩu tẩu cùng đi luôn chứ, Phong đại ca phụng mệnh đưa tẩu tẩu về mà, nếu để tẩu tẩu đi một mình, nhỡ xảy ra chuyện gì, thì không thể giao phó tốt với Vương Gia rồi!"Phong Cực tiến lên ngăn lại lối đi: "Ăn một bữa cơm không tốn bao nhiêu thời gian, vương phi đi cùng đi, đúng lúc buổi tối mạt tướng còn chưa có ăn gì, thỉnh vương phi thông cảm cho!"Chụp ình một cái mũ lớn như thế, khiến mình khó mở miệng từ chối, Vân Tuyết Phi hết cách rồi, chỉ có thể miễn cưỡng đi theo.


Chương 45: Hận

45 Không biết nữ nhân đó nhìn thấy cây trâm sẽ mang vẻ mặt gì? Nhất định là tức muốn chết, tối nay nhất định sẽ giải quyết hai kẻ đáng ghét đó, không đúng, là ba, thật thoải mái! Nhìn trên đường ngày càng ít người, thấy thời gian cũng không còn sớm, cũng nên về rồi!"Nghe không? Ngõ hẻm phía trước có người chết!""Đúng vậy, thật đáng thương, nhỏ như vậy lại bị người ta chém váo yết hầu!""Nha đầu này trước kia là một hài tử ngoan ngoãn, cũng lắm cũng chỉ bán hoa, không biết đã đắc tội ai, ác độc như vậy!".


Chương 46: Giết Nàng Thay Ta

46 Ngũ Trà kinh hãi, nắm lấy chén sứ trên bàn mạnh mẽ ném qua. Phịch một tiếng, cái chén đúng lúc chạm vào chùy thủ, vỡ ra. A. . . Tống Thi Linh hét lên một tiếng, ánh mắt và trên mặt cảm thấy đau nhói, ngay sau đó một dóng nước ấm áp từ trên mặt chậm rãi chảy xuống, ánh mắt dần mơ hồ.


Chương 47: Cưỡng Ép

47 Phong Cực không ngờ nữ nhân này lại biết võ công, vốn cho rằng hắn ta là tướng quân chinh chiến sa trường, mấy chiêu là có thể chế phục, sau đó giải nữ nhân ghê tởm này đến trước mặt Linh Nhi bồi tội, để Linh Nhi xử trí, khiến Linh Nhi thấy hắn ta đáng để dựa vào, nhưng nào nghĩ tới còn phải phí sức vật lộn cùng nữ nhân này.


Chương 48: Phản Tương Nhất Quân

48 Vân Tuyết Phi thấy một màn như vậy, dĩ nhiên biết nội tâm của đại tướng quân Phong Cực tự xưng là tình thánh dối trá bài xích, nàng đột nhiên hưng phấn giống như say máu gà, phát hiện thật ra thì giết nữ nhân này còn không bằng khiến hai người kia kết làm vợ chồng cả đời ở chung một chỗ!Đột nhiên cảm thấy hơi thở quen thuộc, lại nhìn Phong Cực đắm chìm trong cảm xúc của mình không có phản ứng, nàng chuyển ánh mắt qua, rộng lượng cười một tiếng ở trong ánh mắt cực kì phẫn nộ của Tống Thi Linh: "Thấy Phong tướng quân thâm tình đối với muội muội như vậy, ta liền thả muội muội! Nhưng.


Chương 49: Kết Duyên

49 Tư Nam Tuyệt lạnh lùng nhìn Tống Thi Linh, trước kia chỉ cho rằng nữ nhân này nhiều lắm chỉ biết mồm mép đùa bỡn chút, nể mặt phụ thân nàng ta, hắn mắt nhắm mắt mở, hiện tại không nghĩ đến lại dám sử dụng thủ đoạn hạ lưu để đối phó Phi Nhi của mình, thật đáng ghét, chỉ cần vừa nghĩ tới Phi Nhi có thể trúng chiêu, lòng của hắn đột nhiên đau nhói, trong mắt thoáng qua một chút âm trầm, hai người trước mắt chết một ngàn lần một vạn lần cũng không đủ triệt tiêu cơn giận của hắn!Phong Cực nghe đến xuân tình, đầu nhảy ra một phỏng đoán đáng sợ, xuân tình là cái gì, đương nhiên hắn ta biết! Đó là xuân dược mạnh nhất, nghĩ đến dáng vẻ Tống Thi Linh khẩn trương nịnh bợ tối qua, lại nhìn sắc mặt vương gia đen kịt, hắn ta không thể tin nhìn về phía Tống Thi Linh, cho rằng nàng ta sẽ lập tức chính nghĩa lẫm liệt mà phủ nhận, nhưng mà lại để cho hắn ta thất vọng, hắn ta cảm thấy cả trái tim chìm đến đáy cốc, nữ nhân trước mắt đâu có phẫn nộ khi bị oan uổng, hoàn toàn dáng vẻ chột dạ khẩn trương, nếu như bây giờ hắn ta còn không nhìn ra, hắn ta thật sự sống uổng phí! Thì ra tối hôm qua đối tượng nàng ta bỏ thuốc là hắn ta và vương phi, chờ vương phi mất trong sạch, mặc kệ nguyên nhân gì, chắc chắn vương gia sẽ không thích vương phi nữa, nếu như hắn ta nhúng chàm vương phi, chỉ có một con đường đặt ở trước mắt hắn: đó chính là chết!Nghĩ tới đây, hắn ta vã mồ hôi lạnh, vội vàng bò dậy, quỳ trên mặt đất thỉnh tội: "Mạt tướng biết sai rồi, xin vương gia trách phạt!" Trong lòng càng mắng Tống Thi Linh trăm ngàn lần, trước kia hắn ta thật sự mù mắt, lại thích một nữ nhân độc như rắn rết, sợ rằng vương gia đã sớm nhìn thấu nữ nhân này, cho nên tình nguyện muốn vương phi cũng không nguyện ý muốn tiện nhân Tống Thi Linh này!Tống Thi Linh không ngờ Phong Cực vô dụng như vậy, không giết được tiện nhân Vân Tuyết Phi này, ngược lại biểu ca vừa tới, hắn ta liền quỳ trên mặt đất thật giống như chó vẫy đuôi mừng chủ, ánh mắt nhìn về phía Phong Cực tràn ngập hận ý và khinh bỉ! Nếu như tốc độ của hắn ta có thể nhanh hơn một chút, hiện tại Vân Tuyết Phi đã sớm gặp Diêm Vương rồi, đâu còn có thể đợi đến biểu ca!"Ám sát vương phi, một cái tử tội!" Tư Nam Tuyệt lạnh lùng phun ra một câu nói, đáy mắt thoáng qua ánh sáng u ám bén nhọn.


Chương 50: Đắm Say Lẫn Nhau

50 Tư Nam Tuyệt nhẹ nhàng đặt nàng trên giường, sau đó ngồi ở đầu giường im lặng ngắm người trước mắt. Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào mặt nàng tạo nên vầng sáng nhàn nhạt, khiến đôi mắt nàng thêm trong suốt sáng ngời, hắn tiện thể cầm lấy tay nàng, khẽ cọ sát.


Chương 51: Mã Di Nương Cầu Kiến

51 Mấy ngày nay Vân Tuyết Phi luôn ở chung với Tư Nam Tuyệt, giống như phu thê thông thường, trong thời gian đó, trừ những lúc Tư Nam Tuyệt giở trò lưu manh, chiếm chút tiện nghi, tất cả đều rất tốt! Đây chính là cuộc sống kiếp trước mình theo đuổi, không ngờ sau khi sống lại, chẳng ôm bất cứ hy vọng nào, bản thân lại đạt được một cách chân thật! Không máu tanh, không sợ hãi, chỉ có nàng và hắn, nhìn mặt trời mọc, ngắm hoa nở hoa tàn!"Tiểu thư, có chuyện gì mà cười đến ngọt ngào như vậy?" Ngũ Trà nháy mắt chọc ghẹo: "Không phải là đang nghĩ về Vương Gia đấy chứ!"Gương mặt Vân Tuyết Phi đỏ lên, trừng mắt, gắt giọng: "Ngươi dám trêu tiểu thư nhà ngươi? To gan quá rồi, xem ra ta phải chỉnh đốn ngươi mới được" Đôi tay lặp tức vận động trừng phạt.


Chương 52: Trở Về Vân Phủ

52 Cả đêm đều chìm trong mộng, mơ thấy tổ mẫu tốt với mình, lo lắng, thương tiếc. . . . . . Hôm sau trời vừa sáng, Vân Tuyết Phi lập tức gọi người chuẩn bị xe, mặc kệ Mã Lan Thấm có ý xấu gì, đích thân mình phải về nhà một chuyến nhìn thấy tổ mẫu bình an vô sự mới được!Vân Tuyết Phi ở trên xe vẫn cau mày, thỉnh thoảng vén rèm lên ngắm bên ngoài, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua rèm chiếu vào bên trong xe ngựa, vô cùng thanh bình.


Chương 53: Tính Toán

53 Buổi chiều yên tĩnh có thể nghe được rõ ràng âm thanh róc rách của tiếng nước chảy, cách đó không xa trăm hoa đua nở, bươm bướm bay múa, thật là một hình ảnh vô cùng có sức sống.


Chương 54: Tín Vật

54 Editor: LinThăng quan? Hắn đương nhiên muốn, nếu nói trước kia mình không sinh nhi tử, còn có thể có chút uất ức, nhưng hiện tại phát hiện mình có nhi tử, hắn phải cân nhắc cho nhi tử một chút.


Chương 55: Báo Thù Cho Ta

55 Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, chiếu cả căn phòng sáng trưng, Tư Nam Tuyệt nhìn ngoài cửa sổ, nếu như không nhìn người bên trong, chỗ này lại là chỗ tốt, phong cảnh hoàn cảnh cũng không tệ!Vân Hoài Thiên dẫn Lê Họa trang phục lộng lẫy đi tới, cúi người hành lễ: "Vương gia, thần chuẩn bị một chút rượu và thức ăn cho vương gia!" Nói xong ra hiệu cho Lê Họa bên cạnh nhanh chóng bưng qua, nhưng ánh mắt ám hiệu nửa ngày, Lê Họa bất động, ngược lại có chán ghét và không kiên nhẫn mờ ảo ở bên trong ánh mắt!Vân Hoài Thiên không ngờ Lê Họa làm cho ông ta phát cáu, nhất thời lửa giận nổi lên, nhưng ngại vì vương gia ở chỗ này nên không dám phát tác, ông ta cố cười nói: "Lê tiểu thư đặt đồ ăn trong tay lên bàn là được!"Lê Họa bất đắc dĩ, chỉ có thể đi tới, nàng ta sớm biết Vân tri huyện không có lòng tốt khi chứa chấp nàng ta, không ngờ phu thê bọn họ có ý định này, chỉ vừa đúng lúc nàng ta nhân cơ hội này đến gần Tư Nam Tuyệt!Tư Nam Tuyệt xoay người lại, nhìn thấy vẻ mặt lấy lòng của Vân Hoài Thiên, cau mày nói: "Đồ để xuống là được, tất cả đi xuống đi!"Ánh mắt không dừng lại ở trên người của nữ nhân trước mặt một chút nào, Vân Hoài Thiên xoa xoa cái trán, trong lòng do dự có nên rút lui không làm nữa hay không, cũng đúng lúc này Lê Họa đứng ra nói: "Ngươi chính là Hộ quốc vương gia Tư Nam Tuyệt?" Nàng ta ăn nhờ ở đậu lâu như vậy, thật vất vả trông được cơ hội này, hôm nay nàng ta muốn rời khỏi nơi này!Vân Hoài Thiên kinh hãi, quát lớn: "Lớn mật! Tục danh của vương gia mà ngươi cũng dám gọi hay sao?" Lê Họa không phải tiểu thư khuê các sao? Sao chút lễ nghi này cũng không biết, vừa vào tới liền chọc cho ông ta một cái phiền phức lớn như vậy? Ông ta cảm giác mồ hôi lạnh thấm ra làm ướt y phục, rõ ràng gió rất khô nóng, nhưng trong lòng ông ta lại lạnh lẽo, ông ta vội vàng giải thích: "Lê tiểu thư ngưỡng mộ vương gia mới có thể gấp gáp như thế, xin vương gia tha thứ!"Lê Họa không kiêu ngạo không tự ti, cứ đứng ở nơi đó, mặc sa y màu xanh nhạt, trên vai khoác lụa mỏng màu trắng, tóc đen mềm mại như tơ lụa dùng một cây trâm ngọc bích đơn giản vấn lên, một đầu tóc đen rũ xuống, gió nhẹ vừa thổi, giống như Lăng Ba tiên tử!Trong mắt Tư Nam Tuyệt đột nhiên hiện lên một chút khác thường, lạnh lùng mở miệng nói: "Vân đại nhân đi xuống trước, Lê cô nương lưu lại!"Tay lau mồ hôi của Vân Hoài Thiên dừng tay, trong nháy mắt cảm giác vui mừng tràn ngập toàn thân, ông ta vội vã gật đầu: "Đúng, đúng, thần nên lui ra!" Trước khi ra ngoài trong mắt lóe sáng, luôn miệng dặn dò: "Lê tiểu thư phải phục vụ vương gia cho tốt, cần gì cứ gọi, bên ngoài có nha hoàn chờ đợi!"Nghe được phục vụ, trong mắt Lê Họa thoáng qua vẻ chán ghét, trong lòng càng thêm chán ghét, nàng ta đường đường là thiên kim tướng môn, nhưng hôm nay phải ăn nhờ ở đậu, còn bị người ta coi như hàng hóa để tặng, tất cả đây đều là lỗi của người kia, nghĩ tới đây nàng ta càng nắm chặt vòng tay hồng ngọc trên tay hơn, nàng ta có thể cảm thấy trong tay khẽ thấm ra một tầng mồ hôi!Đợi sau khi Vân Hoài Thiên rời khỏi đây, Tư Nam Tuyệt mở miệng nói: "Ngươi tìm ta có chuyện gì?"Lê Họa không chút do dự giơ tay đeo vòng tay lên, dưới ánh mặt trời màu sắc cánh tay trắng nõn và vòng tay màu đỏ sáng long lanh càng thêm rõ ràng, mị hoặc mê người, nàng ta dịu dàng cười nói: "Chắc hẳn vương gia biết vòng tay huyết ngọc này! Có người nói cho ta biết, để cho ta mang vòng tay này tới đây, vương gia sẽ giúp ta, giúp ta báo thù!"Tư Nam Tuyệt đưa mắt đặt ở trên vòng tay huyết ngọc quen thuộc kia, trong mắt hiện lên vẻ dịu dàng, hơi lạnh xung quanh từ từ tăng trở lại, hắn tiếp tục mở miệng hỏi "Dựa vào một vòng ngọc, làm sao bổn vương có thể biết là nàng ta đưa cho ngươi, mà không phải ngươi trộm?"Ban đầu Lê Họa vốn ôm tâm tình lo lắng khẩn trương, nhưng khác thường trong mắt Tư Nam Tuyệt vừa rồi không tránh được hai mắt của nàng ta, xem ra nàng ta cách báo thù càng gần hơn một bước, khẩn trương trong mắt nàng ta dần dần tản đi, thay vào đó là tự tin, mặt mũi trắng nõn hồng hào càng lộ ra vẻ xinh đẹp, nàng ta móc ra một lá thư từ ống tay áo, đi lên trước đưa cho Tư Nam Tuyệt: "Nô tỳ đã từng cứu một vị tiểu thư, nàng ấy cho nô tỳ vòng ngọc còn có lá thư này, để nô tỳ tìm Hộ quốc vương gia Tư Nam Tuyệt, nói hắn thấy vòng ngọc và thư sẽ bảo vệ nô tỳ, trợ giúp nô tỳ!"Mở miệng một tiếng nô tỳ, không chút nào không nhìn ra bộ dạng hèn mọn, ngược lại cho người ta cảm giác là chuyện đương nhiên, Tư Nam Tuyệt hơi mỉm cười nói: "Bảo vệ ngươi có thể, nhưng báo thù cho ngươi, bổn vương không có bản lĩnh cao như vậy!"Lê Họa cuống quít ngẩng đầu lên, vội vàng chất vấn: "Ngươi đường đường là Hộ quốc vương gia, dưới một người trên vạn người, làm sao sẽ không có năng lực báo thù cho ta? Hay ngươi vốn sợ phiền toái?" Hận ý trong mắt rất rõ ràng, nàng ta chờ thời gian dài như vậy, hèn mọn nhìn sắc mặt người khác ở trong Vân phủ, chính là vì hôm nay, nhưng người ở trước mắt lại nói với nàng ta hắn không có bản lĩnh, trên đời này còn có ai có thể báo thù cho nàng ta?"Nếu như kẻ thù của ngươi là Hoàng đế thì sao?" Tư Nam Tuyệt cười như không cười liếc mắt nhìn Lê Họa, nhíu mày nói: "Bổn vương cũng không bản lĩnh cao như vậy để tạo phản!"Sắc mặt Lê Họa trắng nhợt, tuyệt đối không ngờ Tư Nam Tuyệt biết thân phận của nàng ta, cũng bởi vì kẻ thù là Hoàng đế, người kia nói với nàng ta, chỉ có Hộ quốc vương gia mới có năng lực báo thù cho nàng ta, bất an hoang mang trong mắt nàng ta dần dần trấn tĩnh, châm chọc cười nói: "Vương gia không dám hay là không muốn? Hay cho rằng không đáng hao tốn tinh lực lớn như vậy để báo thù cho tiểu nữ?" Nàng ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lẽo của Tư Nam Tuyệt: "Thiên hạ có hai phần binh lực, trong tay ngươi và cẩu hoàng đế đều nắm một phần, hơn nữa trong tay vương gia có long kỵ, chẳng lẽ vương gia còn không cảm thấy phần thắng lớn hơn sao?"Tư Nam Tuyệt khẽ mỉm cười: "Xem ra ngươi hiểu bổn vương rất rõ!"Một nụ cười kia lịch sự tao nhã, nhưng Lê Họa lại cảm thấy toàn thân đều lạnh, sắc mặt nàng ta khẽ trắng bệch, cánh tay không nhịn được run rẩy, nhưng con ngươi của nàng ta hết sức kiên định, mang theo hận, mang theo oán: "Vương gia không phải là ta, hoàn toàn không thể hiểu nỗi hận của tiểu nữ, cả nhà của ta bị cẩu hoàng đế diệt môn trong một đêm, hiện tại ta phải ăn nhờ ở đậu, nhìn sắc mặt người khác, đều do cẩu Hoàng đế ban tặng, ngươi nói ta có thể không hận sao?"Đây là cơ hội duy nhất của nàng ta, nàng ta nhất định phải nắm chặt, liền đánh cuộc địa vị nữ nhân kia ở trong lòng Tư Nam Tuyệt, quyết định chủ ý, nàng ta giương lên một nụ cười tự tin: "Tuyết Nhu tỷ tỷ nói ngươi nhất định sẽ giúp ta, chẳng lẽ Tuyết Nhu tỷ tỷ gạt ta?""Năm đó Lê tướng quân cấu kết người ngoài, mưu hại hoàng hậu, vốn nên chu di cửu tộc, Lê Họa tiểu thư may mắn còn sống, nên quý trọng cái mạng này thật tốt, mà không phải nghĩ tới báo thù!" Tư Nam Tuyệt lạnh lùng lưu lại một câu như vậy, di chuyển bước chân ra ngoài cửa, lúc này Phi Nhi cũng sắp tới đây.


Chương 56: Vương Gia Ở Đâu?

56 Nhìn nữ nhân đối diện cố chấp ánh mắt hơi tính toán, Tư Nam Tuyệt chậm rãi mở miệng: "Ngươi muốn bổn vương bảo vệ ngươi như thế nào? Chuyện kia đã qua lâu rồi, tin tưởng chỉ cần ngươi không gây chuyện, bình thản sống hết một đời thì vẫn có thể!"Bình thản? Sao nàng ta có thể cam tâm bình thản? Trong mắt Lê Họa lóe lên lửa giận và hận ý, nàng ta đường đường là đích tiểu thư của Tướng quân, được vạn người sùng bái đỏ mắt, nhưng đột nhiên một ngày lại không còn gì hết, ngay cả cuộc sống đơn giản nàng ta cũng không duy trì được, còn phải dựa vào Vân phủ tiếp tế, nhìn sắc mặt của Vân phủ, nếu như hôm nay Tư Nam Tuyệt không mang nàng ta đi, như vậy hoặc là nàng ta không chịu khuất phục cứng rắn rời khỏi Vân phủ tự mình kiếm đường sống, hoặc là không phải bị Vân Hoài Thiên đưa cho quan to quyền quý giống như hôm nay thì chính là làm thiếp cho ông ta, sao nàng ta cam tâm?"Có thể không báo thù, ngươi dẫn ta trở về vương phủ!" Mặc dù nàng ta khinh thường dùng loại phương pháp này, nàng ta vẫn luôn cao ngạo, nhưng hôm nay nàng ta không thể không cúi đầu, nàng ta đỏ mắt nức nở: "Nếu như hôm nay ngươi không mang ta đi, chắc chắn Vân đại nhân sẽ không cho ta sắc mặt tốt, hơn nữa ta là một nữ tử yếu đuối, sao có thể sống ở bên ngoài?"Dựa vào mặt mũi của Tuyết Nhu, hắn thở dài: "Bổn vương bảo người khác bố trí một tòa nhà ở bên ngoài, ngươi vào ở đi, về sau tự giải quyết cho tốt!"Không cho bất kỳ cơ hội phản bác nào, hắn bỏ qua nàng ta đi ra ngoài, chỉ để lại một làn gió.


Chương 57: Hư Việc Nhiều Hơn Thành Công

57 Tư Nam Tuyệt phát hiện một buổi sáng không thấy, hắn đã hơi nhớ nha đầu trước mắt, hắn đi tới phía sau Vân Tuyết Phi, đưa tay khoác lên trên vai nàng, nhẹ nhàng dùng sức, xoay người nàng quay về phía mình, hắn không thích cảm giác nhìn bóng lưng nàng.


Chương 58: Trừng Trị Mã Di Nương

58 Mã Lan Thấm rùng mình một cái, chạm đến khí thế bén nhọn của Tư Nam Tuyệt cùng với ánh mắt lạnh lẽo của Vân Tuyết Phi, sắc mặt bà ta hơi đổi, thân thể run rẩy kịch liệt, bà ta kéo ra một nụ cười khó coi: "Ta.


Chương 59: Kết Quả Bi Thảm Của Di Nương Và Thứ Muội

59 Nếu như hôm nay bà ta thật sự xuống làm nha hoàn, bà ta hiểu rõ Vân Hoài Thiên, ngại vì uy nghiêm của vương gia, về sau ông ta tuyệt đối sẽ không nâng bà ta lên lại!Bà ta tính toán mọi người, chẳng qua là vì ông ta và nữ nhi của bọn bọ, nhưng bây giờ lại rơi vào kết quả như vậy.


Chương 60: Gặp Lại Cố Nhân (hoàng Đế Xuất Hiện)

60 Trên xe đầy yên tĩnh, không biết là cố ý hay vô tình, người trước mắt và hắn kéo ra một khoảng cách lớn, Tư Nam Tuyệt không vui vẻ cau mày, chân mày nhíu chặt cũng có thể kẹp chết một con ruồi!Hắn ai oán nhìn chằm chằm người trước mắt hồi lâu, nhưng không nhìn ra không thích hợp chỗ nào, chẳng lẽ thật sự chưa ăn dấm không có tức giận? Vậy hắn nghĩ sai sao? Nghĩ tới đây, hắn nhẹ nhàng xê dịch đến bên người nàng, đồng thời quan sát phản ứng của nàng, thấy nàng không có bất kỳ bài xích và mất hứng nào, trong lòng buông lỏng đồng thời cũng có cảm giác vô lực thất bại!Chuyển đến bên người nàng rồi ngồi xuống, cũng không thấy nàng phản đối gì, nàng chỉ ngồi dựa vào cửa sổ, thỉnh thoảng vạch trần màn xe nhìn ra phía ngoài, không có quăng bất kỳ ánh mắt nào ở trên người mình, hắn ghét cảm giác bị nàng xem nhẹ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Yêu Giả Tình Thật

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 67





Người Láng Giềng Của Ánh Trăng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100




Nhạn Bay Hướng Nam

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 15


Sex là điều cực phiền toái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10