141 -Sợ. . ? Hoàng cười gượng gạo: - Sợ cái gì? Chingna không trả lời, hai mắt tròn xoe nhìn hắn chằm chằm, nhìn đến nỗi Hoàng cảm thấy nóng mặt. Cô gằn từng chữ.
142 Chuyện diễn biến đến mức này. . . thật sự Hoàng nằm mơ cũng không dám nghĩ đến. Toát mồ hôi, cũng may là cái lỗ khóa này chỉ đủ ột người nhìn mà thôi, nếu không chắc chắn Chingna hôm nay chẳng thoát khỏi cảnh lộ hàng.
143 Ngày thi đấu thứ hai của vòng chung kết. Tham gia thi đấu hôm nay có tất cả ba mươi hai đội, chia làm mười sáu cặp đấu, từ đó chọn ra mười sáu đội đủ tư cách lọt vào vòng trong.
144 Miệng cười nói, song hai tay Aiki vẫn không quên nổ súng. "Đoàng, đoàng, đoàng", sau khi bắn liên tiếp hơn chục phát vào đầu gối đối phương, thấy Hoàng gục hẳn xuống không đứng thẳng được nữa, lão ta mới hài lòng, sau đó đủng đỉnh cầm gói bột trắng bước tới chỗ hắn.
145 “Ha ha ha ha…”Bóng dáng thằng bé da trắng để đầu đinh, lúc nào cũng ngồi một mình một xó. Hôm ấy cũng không ngoại lệ…Đứa bé ngồi xổm, im lặng chơi với mấy thứ đồ chơi của riêng mình.
146 -Gã này. . điên thật rồi. Bên dưới, hai gã đồng bạn của Ebisu, gã to con và người đàn ông trung niên râu rậm lúc này cũng đã bỏ của chạy lấy người, trốn ra một góc xa.
147 Trận chiến bây giờ mới thực sự bắt đầu. - Hộc. . . - Sao vậy?Thư Lệ thấy trên vai mình nằng nặng, ngẩng đầu lên thì mới phát hiện hóa ra là gã quỷ sai chết tiệt kia cố ý chững lại.
148 - Có phải vậy không, trả lời đi, "Thần Quyền"?Toàn trường tĩnh lặng. Một câu nói khiến bao người ở đây không tin vào tai mình. Nó giống như tiếng sấm giữa trời quang.
149 - Cái gì thế?Thư lệ tay cầm bức thư, nhíu mày. Nhìn ba chữ Park Jong Seok nắn nót ghi ở ngoài bìa, "Quan Tài Đen" lúc đầu có hơi giật mình, song vẫn bình tĩnh xé vỏ lôi thư ra đọc.
150 - Vậy còn. . còn Đại Hội Danh Ác thì sao?-. . Còn phải hỏi? Tất nhiên là bỏ rồi. Thư Lệ bỗng dưng cất tiếng cười. Tiếng cười dịu nhẹ, trong trẻo ngân vang.
151 . . Mẹ kiếp. . . Hoàng thẳng tay ném cái điện thoại xuống đất. Tất nhiên là nó vỡ tan tành. Một tay ôm trán, đó cũng chỉ là một hành động trút giận mang tính tiêu cực mà thôi, mà trút vào đâu được khi người có lỗi lại chính là bản thân hắn?Chuyện này.
152 - Chiến Thần?Hoàng gãi đầu. Cái tên này hình như hắn có nghe qua đâu rồi thì phải. . mỗi tội tạm thời nhớ không ra. Nhìn bức tranh kia đến ngu người, hắn bỗng dưng mấp máy miệng:- Tae Jun.
153 Hoàng nhìn lên khán đài, trán ướt mồ hôi. Mẹ nó, hướng kia không phải chỗ Linh Chi ngồi sao? Không biết con bé có làm sao không?Hoàng dụi dụi mắt. Chẳng hiểu có phải hắn hoa mắt không, song đúng là hắn vừa thấy chùm sáng kia khi lao tới hàng ghế của Linh Chi thì như gặp phải gương phản chiếu vậy, chớp mắt đổi hướng, lao thẳng lên trời …bắn chim.
154 “Già làng, xem con nè!”“Giỏi lắm, Denchiuko. Đã lâu lắm rồi mới có người Khentoit biến thân thành công, nhất là lại trẻ tuổi như thế này. Lần cuối cùng ta thấy cũng đã hơn bốn mươi năm về trước rồi.
155 Denchiuko vừa thành công thoát ra đã lập tức nhắm tới Linh Chi lao tới. Tốc độ nhanh như điện xẹt, rõ ràng là muốn ăn thua đủ. Đôi mắt to tròn của Linh Chi mở lớn không chớp, cả người cứng ngắc.
156 . Lúc đầu Hoàng còn lo phải tìm kênh chán chê mới xong, song không ngờ cái đại hội này cũng nổi tiếng ra phết. À, chính xác là công tác truyền thông rất tốt, bật mười kênh thì có đến tám là đang trực tiếp vòng bán kết rồi.
157 - Được rồi, cũng đến lúc rồi. Đi thôi. Alice đột nhiên cầm tay Hoàng, khiến hắn theo bản năng muốn giật ra. - Đi đâu?- Cứ đi là biết. -------------------------------Lúc Alice nắm lấy tay hắn bất quá chỉ là một cái nhắm mắt, song gần như ngay lập tức, khung cảnh trước mắt Hoàng đã thay đổi một trăm tám mươi độ.
158 Hoàng trừng mắt. Thần thái của hắn lúc đó thật sự không thể diễn tả được bằng lời. -Đúng vậy. Song điều này càng chứng tỏ anh là một trong số những người có liên quan mật thiết đến “Tai ương” ấy.
159 Không hiểu là may mắn hay tình cờ, khi Hoàng bật tivi thì cũng vừa đúng lúc trận đấu sắp kết thúc. Và cũng là thời khắc gay cấn nhất. Một bên võ đài tất nhiên là Park Jong Seok.
160 - Một, hai, ba, bốn. . . bốn, ba, hai, một…Khu lao động nghèo góc tây thị trấn, cách vũ đài Thần Điểu mười kilomet về phía đông. Một ngày như bao ngày của Denchiuka.