101 Trong căn phòng rộng rãi xa hoa kiến trúc theo lối Tây Âu, một gã đàn ông mặc áo măng tô, đôi mắt màu hổ phách, khuôn mặt đường nét rõ ràng, góc cạnh ngồi trầm ngâm trên chiếc giường rộng hơn hai mươi mét, tay chống nạnh quan sát màn hình tivi, bên cạnh là một chiếc tủ buffet nhỏ, trên đặt khay rượu.
102 - Em gái tôi đâu?Thư Lệ tay chống nạnh nói, mắt thì nhìn xói thẳng vào trong. Hoàng thấy cô hôm nay mặc một chiếc áo thun ngắn bó sát người màu xanh nhạt, mái tóc dài suôn mượt bồng bềnh xoã ngang vai, trước ngực từng đợt sóng dập dềnh, hình như là không mặc áo lót.
103 - He he, cậu thừa hiểu là gì mà, là cái đó đó. Zero cười khùng khục, bắt lấy cánh tay thon dài của người đẹp mặc đồ tắm hai mảnh đang bóp vai phía sau, xoa xoa vần vò.
104 Năm 2015, địa ngục tầng mười chín, sau hơn một thế kỷ tương đối hòa bình, hiện đang bước vào giai đoạn hỗn loạn nhất trong vòng một trăm năm trở lại đây, bắt nguồn từ việc Đảng Cầm Quyền đã không còn giữ được vị trí độc tôn của mình, cùng với sự vươn lên của các thế lực, từ lớn tới nhỏ, từ trung ương đến địa phương.
105 - R. e. e. e. e. nggggggggg!!!Sáng ngày đầu tiên tính từ khi dịch chuyển về địa ngục tầng mười chín. Lúc này là mười giờ sáng. Tiếng chuông reo nhức tai khiến Hoàng bực bội rời giường với khuôn mặt hẵng còn đang ngái ngủ.
106 - Cô. . . Hoàng sững sờ nhìn Minnie. Không phải chứ? Mới có một ngày thôi mà, có đi bằng máy bay cũng đâu thể nhanh thế được cơ chứ? Mà cái nơi tù mù như Thị trấn Một Sừng này tới mạng mẽo còn hạn chế, làm quái gì có sân bay.
107 Đó là một người thanh niên trẻ măng, tuổi chỉ tầm mười bảy mười tám, gương mặt trái xoan, má lúm đồng tiền, cặp mắt sáng rất có sức sống. Cậu ta mặc một cái áo rộng thùng thình, đầu chít khăn phạ - phe, đuôi áo thêu nhiều hoa văn sặc sỡ, hai hàng khuy trước ngực buộc một giải vải màu xanh, trên đính xâu tiền bạc, khi di chuyển kêu lách cách rất vui tai, tay phải cầm một chiếc quạt giấy, mu bàn tay xăm hình rau bợ.
108 Luật chơi rất đơn giản, song cũng rất thách thức. nếu không nói là vô cùng mạo hiểm!Thanh sắt nguyên chất dài gần bốn mét, hai đầu vót nhọn, mỗi đầu kê tại cổ họng hai người.
109 Người chồng hoảng hồn, xoay người muốn né tránh, nhưng vướng phải băng ghế bên cạnh giường ngã sấp xuống đất. Cú ngã này khiến ông hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
110 "Ta gặp nhau một chiều thu tháng mười. . - Ài, lại gặp chú ở đây rồi, khỏe chứ?Hoàng đặt chén xuống bàn. - Sao thế? Không nhận ra à?Gã thanh niên trẻ tuổi chớp chớp mắt, nhìn nhìn Hoàng một hồi, phải mất hơn phút mới nhận ra.
111 - Này, anh định đưa tôi đi đâu thế?Chingna nhìn một dãy dài nhà nghỉ trải dài dọc con phố mình đi, ánh mắt nhìn Hoàng đã có chút bất bình thường. Trong khi đó hắn vẫn vô tư chẳng nhận ra, gật gật đầu đáp:-Sắp đến rồi, tí nữa thôi.
112 - *******, thằng Hoàng là thằng bỏ mie nào? Sao quá giờ hẹn rồi mà éo thấy mặt ?Sân bóng xuân phương làng Canh, nơi vốn là chỗ lũ trẻ con quậy phá cùng các anh lớn đá bóng, tập thể dục mỗi chiều, tại một góc nhỏ, có hơn chục đứa con trai đang quần nhau, đánh đấm túi bụi, đứa nào đứa nấy mặt mũi lấc cấc, chỉ tầm mười một, mười hai tuổi.
113 ". . Nếu mây kia mang người yêu anh đi về nơi nào xa vời. . "- Mặt tớ thì có gì mà xem chứ? Hoàng giả bộ cười, song trong bụng thì lại không ngừng nhảy lên.
114 - Oa. . . . hay quá, vậy rồi sao nữa? Anh có cứu được cô bé ấy không?Trong quán coffee Satan, Chingna lúc này đang cầm thìa quấy liên hồi trong cốc chanh muối, mặt mày đầy háo hức nhìn Hoàng, như muốn nuốt từng câu từng chữ trong miệng hắn.
115 - Trận này mặc kệ kết quả ra sao, người thua sẽ phải nhận một trừng phạt bất kỳ từ người thắng, dám cược không? Oha dõng dạc nói: - Nhưng do đây chỉ là đấu tập, chính vì thế đến điểm dừng thì thôi, tránh làm tổn thương quá nặng lẫn nhau, thế nào?- Quyết định vậy đi.
116 Cuộc họp bất thường của băng My sói sáng nay kết thúc sớm hơn dự kiến. - Này, mày có thấy không? Hình như anh Tatsu hôm nay có vẻ không vui. Ở một góc cạnh cửa phòng họp, có hai gã quỷ sai trong đội hậu cần đang ngồi tám chuyện.
117 Koteyasu không nói hai lời, thân thể tiếp tục huyễn hóa thành ảo ảnh. Không, là đột nhiên tan ra giống như khói thuốc vậy, như sương mà không phải sương, như khói mà chẳng phải khói, không nhanh không chậm mà tiếp cận gã đàn ông.
118 -. . . Là người? khoan đã, Mar là Mar mà người là người chứ. Sao có thể đánh đồng với nhau như vậy được?-. . . Đó cũng chính là điều kỳ lạ em muốn nói.
119 -. . . Linh Chi, em không trêu anh đấy chứ? Giờ không phải lúc đùa đâu. Hoàng thở hổn hển ôm vai Linh Chi lắc mạnh. Song cô bé chỉ máy móc gật đầu. Lúc này, Tiêu Lệ cũng đã tỉnh dậy, cô thấy Hoàng đã tỉnh thì dụi mắt, nhoẻn miệng cười hỏi thăm, sau đó bỗng nhiên ôm mặt ho khù khụ.
120 Trò chuyện sau đó, Hoàng biết nhà của Tiêu Lệ vốn có tiền sử mắc bệnh ung thư tụy, và bản thân cô cũng vậy - một trong mười chứng bệnh ung thư trên trần gian cho tới giờ vẫn gần như không có cách chữa trị.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 10