Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ái Khanh, Ngươi Cút Cho Trẫm!

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 22
Chương mới nhất: Chương 22: Phiên Ngoại
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: trung thiên đam mỹ cổ trang, linh hồn chuyển hoán xuyên qua thời không, cung đình hầu tước cận thủy lâu thai, 1×1, phúc hắc bỉ ổi công x tạc mao ngây thơ thụ, đế vương thụ, hài hước moe tiêu khiển thanh thủy văn, HE.

Danh sách chương Ái Khanh, Ngươi Cút Cho Trẫm!


Chương 1

1 Hoàng cung, Ngự Hoa viên.

Gió chiều thổi qua, trong Bích Ba hồ, sen hạ đung đưa.

Hoàng đế đưa lưng về phía một ai đó đang đứng yên lặng: “… Nếu hiện tại ngươi đã ở trong thân thể Cố Tầm, vậy trẫm mặc kệ quá khứ ngươi là ai, từ giờ trở đi, trước mặt thế nhân phải đóng giả Cố Tầm cho trẫm!”

Thần sắc Cố Tầm có vẻ nhẹ nhõm: “Đương nhiên rồi, tôi vẫn chưa muốn bị thế nhân coi như yêu quái rồi cho chết cháy đâu… hờ, có lẽ tôi nên nói thêm câu tạ chủ long ân?”

Sắc mặt hoàng đế khó coi tợn: “Thân là thần tử, nói chuyện với trẫm như vậy còn ra thể thống gì! Trước hết học tập lễ nghi cử chỉ đường hoàng cho trẫm!”

Cố Tầm nhún nhún vai: “Dạ

mọi chuyện nghe theo bệ hạ an bài

Hoàng đế quay lại, nhìn người nào đó bằng vẻ mặt không kiên nhẫn: “Cố Tầm chính là thư đồng của trẫm từ nhỏ, cầm kỳ thi họa cái gì cũng giỏi, từ giờ trở đi ngươi cũng phải học tập những thứ đó!”

Cố Tầm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi ngay tắp lự: “Bệ hạ, tôi mù âm nhạc, mù hơn cả thằng mù.


Loading...

Chương 2

2 Cố phủ, tiểu viện.

Thược dược nở hoa yêu dã diễm lệ, dưới mái hiên, bên khung cửa, trong tầm mắt, đều là những đóa hoa rực rỡ.

Hoàng đế vừa đặt chân vào tiểu viện đã bị chấn động mà dừng bước, nhìn ai đó đang đọc sách dưới hiên nhà: “Này!”

Cố Tầm ngẩng đầu: “Ô, bệ hạ tới thị sát rồi ~~ “

Hoàng đế tức giận quát lớn: “Cố Tầm! Tuyết ngọc lan trong viện này đâu?!”

Cố Tầm: “Ta không thích cái mùi đó, nhổ sạch.


Chương 3

3 Sau kỳ thi Hương, hoàng cung, dạ yến.

Hoa kim quế nở rộ đầy cành, hương bay mười dặm, hòa vào quỳnh tương ngọc lộ cất giấu trong cung để rồi nuốt một ngụm vào trong bụng, ngay cả hơi thở phả ra, dường như cũng vấn vít lưu hương.


Chương 4

4 Hoàng cung, ngự thư phòng.

Lư hương thụy thú tỏa ra mùi hương thoang thoảng khiến người tỉnh táo, trong điện, chỉ có quân thần hai người.

Cố Tầm khom mình hành lễ: “Bệ hạ, chuyến Tần Nam này, vi thần Mao Toại tự tiến.


Chương 5

5 Đêm đầu đông, Ngự Hoa viên.

Trong lương đình, rượu đang hâm nóng, tiếng nước róc rách, sương trắng lượn lờ bay lên, ngăn cách khuôn mặt hai người, cả ý cảnh cũng trở nên đầy ắp thi tình.


Chương 6

6 Đông hàn xuân lạnh lặng lẽ đi qua.

Đêm hè, vương phủ Tần Nam.

Mùi máu tươi nhàn nhạt còn thoang thoảng trong không khí sau cơn mưa, trên nền đá đen, xuất hiện một đôi ủng trắng.


Chương 7

7 Giữa hè, Ngự Hoa viên.

Một ao sen hạ, múa lượn trong gió, thân lá đung đưa, đóa đóa e thẹn ướt át, có thể xa ngắm mà không thể đùa bỡn.

Hoàng đế chậm rãi đi tới bên hồ rồi đứng lại: “Lần này ngươi trừ gian có công, trẫm đang cân nhắc điều ngươi đến…”

Cố Tầm cười tủm tỉm: “Điều đến chỗ nào ạ? Đại lý tự khanh? Đại học sĩ Lan Thanh các? Hay là thượng thư bộ Hộ? Tể tướng đương triều?”

Hoàng đế nghiêng đầu cho ai đó một cái nhãn đao: “Lòng tham của ngươi quả không nhỏ!”

Cố Tầm cười tủm tỉm: “Vi thần đây chẳng phải là đang dự đoán những chức vị ấy đều có thể thay người rồi hay sao ạ.


Chương 8

8 Hoàng cung, ngự thư phòng.

Người ngồi trên thượng thủ, ngón tay thon dài gõ án thư cộp cộp, tạo nên khí thế “sơn vũ dục lai phong mãn lâu”.

Hoàng đế nhìn ai đó khom người mà đứng: “Hiện tại kinh sợ như vậy là làm cho ai nhìn?! Cái khí thế khẩu chiến quần thần vừa mới nãy trên triều đâu!”

Cố Tầm một khuôn mặt đau khổ: “Bệ hạ, thần sai rồi! Thần cũng đâu biết Quý lão dễ kích động như vậy đâu chứ, nói không lại liền hôn mê a…”

Hoàng đế giận trừng: “Ngươi còn không biết xấu hổ đi nói?!”

Cố Tầm khổ đau khổ đớn: “Thần biết sai rồi, thần cũng là vì khoản tiền ấy mà sốt ruột a, những người liêm khiết thanh thủy chảy xuôi dưới chân kia thì không thành vấn đề, nhưng chẳng lẽ lỗ hổng thuế muối Lưỡng Hoài nọ cũng bắt bộ Hộ ngậm bồ hòn hay sao?!”

Hoàng đế nổi giận quát: “Ngươi là tì hưu sao?! Chỉ nuốt không nôn?! Coi tiền như mạng?!”

Cố Tầm: “Bệ hạ, tiền này dù sao cũng là qua tay thần mà đi, nói không có là không có, thần đau răng!”

Hoàng đế nhíu mày: “Tiền là của quốc khố, mắc mớ gì ngươi đau răng!”

Cố Tầm khổ đớn khổ đau: “Nhưng thần có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế tiền bạc, không tài nào nhìn nổi người ta nuốt tiền đã qua tay mình!”

Hoàng đế mất kiên nhẫn: “Được rồi được rồi, Quý Chiết hôn mê ngươi vẫn chưa hài lòng?! Quanh co lòng vòng tới cùng muốn như thế nào?!”

Cố Tầm lập tức bày ra một khuôn mặt trung trinh quên mình vì người, hào khí tận trời: “Bệ hạ nếu đã dự định phái Hình đại nhân vi hành Lưỡng Hoài, thần cả gan thỉnh cầu cùng đi!”

Hoàng đế mắt lạnh: “Lý do!”

Mặt Cố Tầm nghiêm túc thành thực: “Lần này làm chuyện liên quan tới tiền bạc, thần thân là người Hộ bộ, thứ nhất hiểu về thao tác và hướng chảy của đồng tiền, thứ hai… không phải thần nói chứ, Hình đại nhân là người cương trực hành sự phân minh bản lĩnh, nhưng chung quy là tâm tính thanh niên, cứng quá dễ gãy không biết linh hoạt, làm sao trị nổi những kẻ ruột già đầy não nếp nhăn đầy bụng kia đây!”

Hoàng đế cười nhạt: “Ồ? Còn nữa đâu?”

Cố Tầm nghi hoặc: “Còn nữa? Đó có lẽ chính là một tấm lòng vì nước vì dân thiên sinh của thần, đời này an bài vì Bích Nguyệt vì bệ hạ cúc cung tận tụy chết không chối từ! Ai! Đây có lẽ chính là sứ mệnh mà thần đến nơi đây!”

Hoàng đế tay phải nâng cằm, cười băng lãnh: “Nhưng trẫm lại nghe nói gần đây ngươi đối xử với Hình đại nhân có chút ân cần, vậy cái nguyên nhân thứ ba của ngươi xác định không phải là không đành để người ta dùng thân phạm hiểm nên mới cam nguyện bên nhau chứ?”

Cố Tầm sợ hãi: “Bệ hạ, thần oan uổng a! Bệ hạ! Thần dù có gan lớn như thiên tử, cũng không dám làm ra chuyện phản bội bệ hạ a! Thần từ thân đến tâm đều là người của bệ hạ a!”

Hoàng đế nhíu mày: “Ngươi nói cái quái gì vậy?!”

Cố Tầm nghẹn ngào: “Tuy rằng bệ hạ chỉ cần thân thần không cần tâm thần, nhưng thần trái lại một lòng hướng về bệ hạ, trung với bệ hạ a!”

Hoàng đế nhíu mày: “Câm miệng! Ít làm bộ làm tịch trước mặt trẫm! Lưỡng Hoài ngươi muốn đi thì cứ đi, về phần Hình Thừa Thanh, tốt nhất ngươi nên giữ khoảng cách với hắn, không thì đừng trách trẫm không nhắc nhở ngươi!”.


Chương 9

9 Mùa đông, Cố Tầm rốt cục về tới kinh đô, có điều lại bị thương, nằm ở trong xe ngựa mơ mơ màng màng được người đưa về.

Cố phủ, phòng ngủ.

Phòng ngủ tối tăm u ám nồng nặc mùi thuốc đông y, một tia sáng xuyên qua bệ cửa sổ chiếu vào góc phòng, tăng thêm chút ấm áp.


Chương 10

10 Mùa xuân, vạn vật hồi sinh.

Hoàng cung, trong rừng hoa đào, hoàng đế ngồi trên con dốc mọc đầy cỏ với một khuôn mặt âm trầm, không khí chung quanh lạnh toát, người sống đừng dại dột mà đến gần.


Chương 11

11 Đầu hạ, hoàng đế có ý muốn giải sầu, mang theo hai ba vị đại thần trong triều, đi vi hành Vân Trung, một nơi bốn mùa như xuân.

Trên lầu nhà trọ, quân thần bốn người nhắm rượu chuyện phiếm phong thổ nhân tình một phen, rồi phận ai nấy về phòng ngủ.


Chương 12

12 Lại qua một khoảng thời gian. Hoàng đế đang định hồi cung, nhưng hay tin lưu vực sông Văn Thường liên tục mưa to gây lũ lụt, bèn sai người theo hộ giá là Tạ Duy Tạ đại nhân đi trước chủ trì đại cục.


Chương 13

13 Hoàng đế cũng chỉ là phát cáu mắng mắng vậy thôi, nhưng nào ngờ đâu một mắng chính là ba tháng không thấy mặt mũi Cố Tầm. Lúc rảnh rang ngồi một mình, bỗng nhiên cảm thấy bên người thiếu một chút ồn ào, thiếu một chút đặc sắc.


Chương 14

14 Hoàng đế hùng hổ dọa Cố Tầm một trận, chung quy dập được lửa, tâm tình tốt hơn một chút thì hồi cung.

Một tháng sau, ân khoa kết thúc.

Hoàng đế đãi Quỳnh Lâm yến thật lớn trong cung, văn thần võ tướng, trạng nguyên tài tử đều đến trình diện.


Chương 15

15 Cố Tử Thù trở về. Mười ngày trước, một cơn sốt cao đột ngột làm hắn trở về.

Hoàng đế nghe kể chuyện xong, vẻ mặt bình thản, hóa ra gia hỏa kia đã đi từ mười ngày trước rồi a, lúc phát sốt sao cũng không gọi mình đến nhìn xem chứ! Giờ đây nhìn thấy cố Tử Thù, cùng một khuôn mặt đó, nhưng thần thái lại khác nhau một trời một vực.


Chương 16

16 Hoàng đế và tiểu hoàng tử cô nhi quả phụ đón giao thừa.

Pháo hoa tuy rằng sáng lạn, nhưng vẫn cảm thấy thê lương bội phần.

Lúc này mới phát giác, trừ khi Cố Tầm có việc phải ở bên ngoài, giao thừa hàng năm Cố Tầm đều mặt dày mày dạn đón ở trong cung.


Chương 17

17 Nguyên Tiêu qua đi, Cố Tử Thù xin với hoàng đế được từ chức thượng thư bộ Hộ, hoàng đế nghĩ cũng không nghĩ nhiều liền chuẩn tấu. Với năng lực và tính cách của Tử Thù mà nói, quả thực không nên đặt ở chức vị quan trọng như đại thần tài chính.


Chương 18

18 Mùa hè đến, Cố Tử Thù thành thân.

Hoàng đế phái người tặng lễ, sau đó một mình ở trong cung vượt qua một ngày. Trong lòng có chút chờ mong giờ trở thành hụt hẫng.


Chương 19

19 Cuối mùa thu một năm sau đó.

Ân khoa kết thúc, hoàng đế lại đãi Quỳnh Lâm yến trong cung.

Trong buổi tiệc, hoàng đế đột nhiên có hưng trí, ở ngay trước mặt chúng thần hỏi các “thiên tử môn sinh” là muốn chức vị gì.


Chương 20

20 Đây đương nhiên là sự thật rồi.

Ngoại trừ gia hỏa to gan lớn mật ấy, đâu có ai dám khoa trương làm màu, cười đùa cợt nhả trước mặt hoàng đế như vậy.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Thiên Tài Ngục Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 100




Đại Minh Võ Phu

Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không

Số chương: 20



Săn Hồ Ly

Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không

Số chương: 106


Thùy Ngôn Vô Dụng

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 38


1/2 Ngự Miêu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 60