21 Nhưng mà hừng đông hôm sau, Úc sơn bên kia liền phái tới tăng nhân.
Sáng tinh mơ, Tạ phủ.
Hoàng đế không để ý ánh mắt kinh sợ của người Tạ gia, cứ thế xông vào phòng người nào đó, xốc lên màn giường người nào đó: “Dậy đi!”
Tạ Nhan mơ mơ màng màng: “Ưm… Ngủ tiếp một chút…”
Hoàng đế xách người nào đó lên một cách thô lỗ: “Tạ Nhan, trẫm lệnh ngươi dậy!”
Tạ Nhan mơ mơ màng màng: “A… Là bệ hạ a…”
Tiếp đó, cảm giác lạnh lẽo dán lên ***g ngực, hoàng đế sát tới gần với khí thế bức người.
22 Tác giả: Cũng từng nghĩ có nên viết thịt không, nhưng nhận thấy đặc tính của bạo bạo long và tiện tiện hùng sẽ khiến H của họ trở thành như vậy:
———- vô địch súc tích H phiên ngoại ———
Trên giường, lúc sắp đi vào…
Mặt hoàng đế căng như dây đàn: “…”
Tạ Nhan đau xót kêu to: “Óe óe óe —— đau đau đau a —— ”
Hoàng đế giận: “Trẫm vẫn chưa có vào mà!”
Tạ Nhan hậm hực: “Ô, vậy, bệ hạ vào lại đi.