81 Phỉ Lợi Phổ dùng ống tay áo bên trái dụi cái mũi đỏ bừng vì khóc của mình, sau đó giương mắt nhìn về phía Hạ Nhĩ đang đi ở phía trước mình, người đàn ông này cao hơn y một cái đầu, bờ vai rộng, mặc dù cơ thể được bao bọc một cách khéo léo dưới lớp quần áo nhưng cũng không thể che đi hoàn toàn cơ bắp rắn chắc của hắn đồng thời cũng khiến cho Phỉ Lợi Phổ hết sức hâm mộ.
82 Mục Mộc nghĩ đi nghĩ lại, liền chạy đi tìm Phỉ Lợi Phổ, nghĩ nếu như anh ta cũng một thân một mình thì bọn họ có thể tụ họp cùng ăn bữa cơm đoàn viên nhưng khi hắn chạy ra ruộng rồi lại chạy đến nhà Phỉ Lợi Phổ, cũng đều không nhìn thấy anh ta, Mục Mộc cảm thấy rất kỳ lạ, với bản tính trạch nam của Phỉ Lợi Phổ thì anh ta có thể đi đâu được chứ?
Nhà Hạ Nhĩ.
83 Văn Sâm Đặc Tư và Lạc Lâm trông thấy Mục Mộc và Lạc Tang đang xem biểu diễn nửa chừng đột nhiên đi trở về, hai người đều có chút lo lắng nên liền cùng đi theo, chờ đến khi về nhà hỏi lại thì mới biết là chuyện gì.
84 Lạc Tang rất nhanh liền cầm một chén máu rồng trở lại, Mục Mộc tò mò lấy tới ngửi một cái, mùi tanh rất nồng, làm cho hắn hơi buồn nôn.
Thật bội phục các thú nhân có thể trực tiếp uống nó.
85 Tháng chín là tháng cuối thai kỳ của Mục Mộc, đám người Văn Sâm Đặc Tư vẫn luôn ở trong trạng thái sẵn sàng bất kể ngày đêm, bởi vì Mục Mộc bất cứ lúc nào cũng có thể sinh con.
86 Mục Mộc nằm ngủ cả ngày, chờ đến lúc tỉnh lại phát hiện cái mông đau muốn chết, đừng nói là xuống giường bước đi, chính là động đậy đều có ảo giác như bị tách ra làm hai.
87 Khi Mục Mộc về đến nhà thì nhìn thấy Lạc Tang đang ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào cái ba lô du lịch nằm ở trên ghế trong phòng khách của mình, phát hiện Mục Mộc vào nhà, Lạc Tang liền quay lại nhìn hắn, vẻ mờ mịt phun trào trong đáy mắt: ” Đi luôn trong ngày hôm nay à? “.
88 Lạc Tang làm thùng tắm rất lớn, là có chứa được hai người, Mục Mộc đã quen tắm chung với y nên đối với chuyện này cũng không có ý gì, chẳng qua là khi Lạc Tang đang chà lưng hắn thì liền cứng.
89 Mục Mộc nén nhịn cơn đau đớn dữ dội mà quơ dao đâm con chó rừng, điên cuồng đâm vào đầu nó ba phát, dồn ép con chó rừng há miệng ra.
Toàn thân Mục Mộc đau đến mức đổ mồ hôi lạnh, hắn cúi đầu nhìn cánh tay trái của mình, tuy rằng không bị cắn đứt, nhưng vết cắn hiện ra bốn lỗ máu rất sâu, không ngừng chảy máu, may mà trước đó hắn đã đâm trúng con chó rừng đó một phát nên làm cho nó yếu đi, nếu không Mục Mộc sẽ bị cắn xuống một miếng thịt lớn.
90 Mục Mộc chịu đựng ngâm trong thùng tắm được có hai phút thì không chịu nổi nữa, thật sự khó chịu với nhiệt độ trên người mình.
” Không tắm nữa “. Mục Mộc giãy dụa ra khỏi lồng ngực Lạc Tang, cũng từ trong nước nóng đứng lên, khi thân thể của hắn tiếp xúc với không khí mát mẻ của trời thu thì Mục Mộc nhất thời cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
91 Mục Mộc ngồi xuống bàn ăn lại nhìn Đầu Gỗ đang ngồi dưới đất chơi xếp gỗ, lúc này trời đã vào thu, Đầu Gỗ ăn mặc mỏng manh ngồi ở trên mặt đất lạnh lẽo, nhưng giống như không hề gì.
92 Mục Mộc ho khan một cái, ngượng ngùng gật đầu: ” Vâng, ba đứa nhưng đáng tiếc đều là thú nhân “.
Nếu như là ba bé giống cái thì hắn liền cao hứng, sinh xong lần này hắn sẽ cũng không cần sinh thêm nữa, thế mà lại là thú nhân nên làm hại hắn còn phải cố gắng sinh một giống cái để kế thừa Mục gia.
93 Đợi đến khi Mục Mộc tỉnh lại đã là chuyện của hai ngày sau rồi, hắn cũng không gấp gáp muốn thấy ba thằng nhóc con kia mà để Lạc Tang rửa ráy cho hắn.
94 Mục Mộc vẫn muốn sinh giống cái để làm người kế thừa của Mục gia, mà trời lại không chìu theo ý người.
Khi Hoằng được 4 tuổi còn Chanh, Hoàng và Luật được hai tuổi thì Mục Mộc mang thai lần thứ ba, khi hắn biết được trong bụng là một thú nhân, hắn nhăn trán, không lên tiếng.