161 Tiếu Ân khẽ cười, hướng về vị danh vọng tối cao giữa sân cúi đầu thật sâu. Dida phất tay, nói:- Đúng vậy, ta mang theo một ít thanh niên đến đây. Tiếu Ân nhìn qua mấy người này, nhân số cũng không nhiều, mới được hơn hai mươi người, đều là lang nhân tát mãn, nhìn ra thực lực bọn họ nhiều nhất cũng chỉ sàn sàn với đám Lai An, nhưng trên người họ lại có mùi huyết tinh nồng đậm.
162 Đạo năng lượng này có cường độ cũng không lớn, tốc độ cũng không nhanh, ngay cả trong lúc giương cung bạt kiếm này cũng không có người chú ý tới. Khi cỗ năng lượng này khuếch tán đến cực hạn, Tiếu Ân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
163 Tiếu Ân hít vào một ngụm không khí, bọn người kia vừa nhìn đã biết không phải thứ dễ chơi, trách không được đại tát mãn Dida từng nhắc nhở không được bay trên không trung.
164 Song nó cũng khếch tán rất nhanh, không lâu sau, nó đã tiêu tán toàn bộÁnh kim quang cuối cùng biến mất, thiên địa khôi phục lại bộ dáng như lúc đầu, tảng đá lớn trong lòng Tiếu Ân mới bỏ xuống đượcGiờ phút này, tấm thạch bích bóng loáng như gương đã biến mất, thay vào đó là một huyệt động âm u, hắc ámHuyệt động này cao năm mươi thước, rộng khoảng hai mươi thước, thông xuống lòng đất, không ai biết bên trong cất giấu thứ gìNhưng nhìn huyệt động u ám, trong lòng Tiếu Ân xuất hiện cảm giác kỳ quáiĐó là một cỗ hàn ý lạnh như băng, phảng phất bên trong huyệt động có một con mãnh thú viễn cổ khát máu.
165 Dường như thân hình của nó bị lực lượng nào đó hấp thu, trên người nó không còn tính mạng nữaNhẹ nhàng thở dài một tiếng, Tiếu Ân vươn tay, đặt lên đầu kim mao sư vương.
166 Động tác của hắn linh hoạt nhẹ nhàng, mũi chân nhẹ chạm vào mặt đất, lập tức thân hình bay ra xaMặc dù tốc độ này không bằng Hắc Toàn Phong bay trên không trung, cũng không bằng các sinh vật phi hành trong sương mù, nhưng dựa vào Khinh Linh Thuật và thể chất của Tiếu Ân, tốc độ đứng thứ nhất, thứ hai trong đám sinh vật di chuyển trên mặt đấtTrong lúc di chuyển, Tiếu Ân thường thấy các trận chiến giữa loài người, thú nhân và các chủng tộc khácĐương nhiên, dù chủng tộc đó là gì, thì đều có trí tuệ ngang ngửa với loài ngườiNếu như không đụng chạm tới mình, phần lớn mọi người đều bỏ qua.
167 -Đại nhân Corey, ta có thể đối phó với những tên nàyVẻ mặt Corey trở nên dữ tợn, nói:-Thế nào, ngươi dám tranh đoạt đồ ăn với ta-Đoạt đồ ăn?Tiếu Ân không hiểu hỏi:-Đoạt đồ ăn gìCorey tức giận nói:-Trên người những tên này có năng lượng xấu rất cường đại, có thể làm lương thực cho ta, nếu ta hấp thu năng lượng của bọn chúng, sẽ thu được chỗ tốt, hiểu chưa?Tiếu Ân bừng tỉnh, vội vàng nói:-Nếu như ngài đã nói thế, vậy ngài có thể động thủ, nhưng ta xin nói rõ một điều, đây không phải là thỉnh cầu của ta, không thể đem chuyện này để tính vàoCorey chớp động mắt rồng, rốt cuộc nói:-Tiểu tử, ngươi rất thông minhTiếu Ân ngoài cười nhưng trong không cười nói:-Cũng bình thường thôiCorey hừ lạnh một tiếng nói:-Một chút thông minh mà đã khoe khoangHắn xem thường nói:-Ngươi nghĩ ta là ai, ta là Corey đó, nếu đã đáp ứng giúp ngươi ba lần, chẳng lẽ ta lại đổi ý sao? Còn chút chuyện nhỏ này, hừ….
168 Trong lòng Sara dâng lên sự kích động, một ý niệm quái dị sinh ra trong đầu nàng, hắn cố ý tránh né ta hay không đặt ta ở trong lòngBetty ngẩn ra, vội vàng nói:-Chờ một chút, đại ma pháp sư tiên sinh, tại sao ngài đem chúng ta vào nơi này?Tiếu Ân ngước đầu lên, cước bộ dừng lại, hắn kinh ngạc hỏi:-Sao lại đem các ngươi vào đây?-Nếu ngài rời đi, chúng ta làm sao bây giờ, nếu có hắc quỷ pháp sư trở lại, chẳng phải chúng ta rơi vào kết quả tương tự saoVẻ mặt Betty thương cảm nói, nhưng từ ánh mắt của nàng, có thể thấy được, tâm tư của nàng không hề đơn giảnTiếu Ân dở khóc dở cười lắc đầu nói:-Ta giúp các ngươi giải quyết hắc quỷ pháp sư, vật cũng giao cho các ngươi.
169 Nhưng Tiếu Ân đã ra tay đoạt trước. Trong tay hắn không biết đã xuất hiện một con dao găm tự bao giờ, nhanh chóng, nhẹ nhàng nhằm về phía cổ của tên hắc quỷ pháp sư đang tính lui về phía sau kia.
170 Ba nữ tử Sara đi theo lên như bóng với hình. Tiếu Ân nhíu mày nói:- Betty pháp sư, giờ nàng định đi đâu?Betty ngẩn ra. Nàng không thể tưởng tượng được là câu đầu tiên Tiếu Ân lại hỏi mình.
171 Trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn, cát bắn tung tóe đầy trời, khi mọi chuyện khôi phục lại như bình thường thì Tiếu Ân thấy rõ tình huống của Dương ƯngDương Ưng té xuống hố cát mềm nhũn, có lẽ do có cát ở dưới nên thân thể nó không biến thành bột mịn, nhưng máu tươi trên người hắn vô cùng thê thảm, thân thể uốn lượn thành góc độ khó tin, không có khả năng sống sótÁnh sáng huyết sắc trên người nó đã biến mấtLông mày Tiếu Ân hơi giật, có thể khiến lồng máu biến mất, chỉ có hai biện pháp, một là dùng lực lượng cường đại phá tan màn hào quanh, biện pháp còn lại là khiến người trong vòng hào quang chếtMặc dù Dương Ưng lợi hại, nhưng vẫn không sánh được với Tiếu Ân, nếu không phải giao thủ trên bầu trời, chỉ sợ nó đã sớm bị Tiếu Ân hạ gục tám chín lầnCho nên giờ phút này lồng máu trên người nó biến mất, nói rõ nó đã mất mạngNgẩng đầu lên, Tiếu Ân dùng ánh mắt bất thiện nhìn Dương Ưng còn lạiBan đầu hắn tính, trước tiên vây khốn nó, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết nó, nhưng không thể tưởng tượng được, lồng máu có uy lực to lớn, chẳng những có thể giam cầm nguyên tố ma pháp, còn có thể khiến khí lưu trong không gian không ổn định, khiến người khác khó phi hànhUy lực đó có thể nói nó là sát thủ trên không trungBị ánh mắt của Tiếu Ân nhìn thẳng, con Dương Ưng còn lại nhất thời cảm thấy khiếp vía, nó vung cánh lên, muốn xoay người bỏ chạySong khi ánh mắt nó tiếp xúc với Tiếu Ân, một cỗ hàn khí lạnh thấu xương xuất hiện trong lòng nó, trong nháy mắt thân thể của nó mất đi khống chế, ngay cả lực lượng để vỗ cánh cũng không cònKinh Lật Thuật, đó là ma pháp vong linh hệ dùng để đánh lén, quả nhiên nó phát huy tác dụng không thể tưởng tượng đượcNhưng ma pháp này có một khuyết điểm đó là cấp bậc quá thấp, chỉ là ma pháp cấp hai, đối phương chỉ bị thất thần vài giây, sau đó rất nhanh khôi phục lại như bình thườngCho nên con Dương Ưng còn lại sau khi thân thể mất đi khống chế té xuống mặt đất, chỉ mấy giây sau nó đã khôi phục lại, liều mạng vỗ cánh, muốn ổn định thân thể trên không trungChỉ là nó vừa mới vũ cánh, đột nhiên cảm giác cả người căng thẳng, dường như bị lực lượng nào đó vây khốn, không cách nào giữ được thăng bằngNhưng tốc độ lao xuống của nó không giảm đi tí nào.
172 Nhưng tới giờ phút này, cả người Kim run rẩy, không biết là do quá kích động hay bởi vì đã tới cực hạn, thậm chí da thịt trên người hắn còn đỏ cả lênÁnh mắt của mọi người nhìn về phía Tiếu Ân, mọi người đợi quyết định của Tiếu ÂnMặt Tiếu Ân âm trầm, nói:-Kim, ngươi có thể kiên trì tiếp chứ? Nói thật điKim do dự nửa ngày, khuôn mặt của hắn dường như trở nên dữ tợnNếu như người khác hỏi hắn câu này, hắn đã sớm trả lời mà không cần nghĩ ngợi, nhưng địa vị của Tiếu Ân ở trong lòng của hắn lại khác.
173 Trong công viên này có nhiều vườn hoa khác nhau, những vườn hoa tranh nhau khoe sắc. Ánh sáng mặt trời chiếu xuống, giống như phủ một kiện lễ phục lên người chúng, khiến chúng càng thêm diễm lệ xinh đẹpÁnh mắt đảo qua vườn hoa, Tiếu Ân ngạc nhiên phát hện, màu sắc của mỗi vườn hoa hoàn toàn giống nhauMỗi đóa hoa tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, khiến người khác ôn hòa lạiĐắm chìm trong mùi hương, tâm tình táo bạo của Tiếu Ân lập tức biến mấtHoàn cảnh ở đây so với hoàn cảnh trong dãy núi, không khác gì thiên đường so với địa ngụcĐột nhiên, cách đó không xa truyền tới tiếng long ngâm (rồng gầm), sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, thân hình nhảy dựng lênNhảy lên giữa không trung, hắn thi triển Phong Tường Thuật, nhưng không nghĩ tới, bình thường một trăm phần trăm thi triển thành công Phong Tường Thuật, nhưng giây phút này lại thất bạiThân thể của hắn nặng nề ngã xuống đất, may mà thể chất của hắn cường đại, đầu gối khom lại, mới vững vàng đứng dậy đượcLực lượng tinh thần tản ra, nhưng hắn phát hiện nó bị hạn chế cực lớn, không cách nào thoát ra khỏi cơ thểTrong đầu hắn chợt xuất hiện ý niệm, nơi này là nơi cấm ma phápNghe nói ở trên đại lục, trong một số viễn cổ thần tích, nơi đó không thể sử dụng được ma pháp, chẳng lẽ chỗ này cũng như thế?Trong lòng hắn tự hỏi, nhưng chân lại không chậm chút nào, điên cuồng chạy về phía Hắc Toàn PhongMột lát sau, hắn đã nhìn thấy đầu quái vật dài hơn mười thướcĐại ma thú này đang ở giữa lòng sông ngăn cách giữa hai bờ công viênMa thú tới từ hồ Stanco này rõ ràng đang vui đùa trong nước, xem bộ dáng của nó, dường như nó rất hài lòngTiếu Ân thở phào một hơi, nghe được vài tiếng động ở gần, hắn quay đầu lại, nhìn thấy đám người Kim-Sư phụĐức Lỗ Phu hô to một tiếng, mọi người ồn ào vây tớiTiếu Ân khẽ cau mày, sau đó thở dài nói:-Ta đã nói, tiến vào đây, các ngươi không được gọi ta là sư phụ.
174 Thanh niên này rõ ràng tới từ một gia tộc quý tộc, luôn duy trì nụ cười ôn hòa, mặc dù ánh mắt của Tiếu Ân rất sắc bén, nhưng tầm mắt của hắn không có dời đi, trong ánh mắt của hắn có một tia cương trực và bất khuấtÁnh mắt lợi hại của Tiếu Ân từ từ biến mất, Tiếu Ân rất tán thưởng lòng can đảm của Roosevelt.
175 Mặc dù trên tay mỗi người đều cầm sợi tóc của Lâm Mai, nhưng trong giây phút này, tâm tình của bọn họ trở nên bình tĩnh, yên lặng nhìn Đức Lỗ PhuĐức Lỗ Phu lẳng lặng ngồi trước cây đại thụ, sắc mặt của hắn cực kỳ bình tĩnh, phảng phất như hắn không biết rằng bản thân mình đã bước vào thời khắc quan trọngTất cả mọi người, gồm cả đám người Kim, đều ngưng thần nín thở, bọn họ lẳng lặng trải nghiệm hơi thở của Đức Lỗ PhuTrải qua cuộc chiến trong đấu thú đài, cùng với việc cảm giác được lĩnh vực truyền kỳ, năng lực cảm ứng của bọn họ đã có sự biến hóa long trời lở đấtMặc dù sự biến hóa này không khiến ma lực của bọn họ tăng trưởng lên, nhưng lại có sự trợ giúp lớn trong việc cảm ứng nguyên tố ma phápTinh thần ý thức của mỗi cá nhân đều tập trung, cảm nhận hơi thở của Đức Lỗ Phu, dường như bọn họ cũng nắm được cảnh giới huyền ảo của đại ma pháp sưĐó là một thế giới rực rỡ nhiều màu sắc, tất cả nguyên tố ma pháp đều tỏa ánh sáng thuộc về mìnhMặc dù ma pháp sư bình thường có lực lượng tinh thần cường đại, có thể sử dụng pháp thuật hoặc năng lực thiên phú để sử dụng nguyên tố ma pháp, nguyên bọn họ không giải thích được sự biến hóa của nguyên tố, không cách nào cảm ứng được sự tổ hợp của chúngNhưng khi năng lực cảm ứng của ma pháp sư được đề cao, hơn nữa đột phá cực hạn, bọn họ có thể cảm ứng được khác thường của nguyên tố trong không gianChỉ chính thức cảm ứng được nguyên tố, mới có khả năng điều khiển và chỉ huy chúng nóSở dĩ đại ma pháp sư có thể trong nháy mắt thuấn phát ra ma pháp cấp năm hoặc ma pháp hỗn hợp cấp sáu, nguyên nhân chủ yếu là do bọn họ có năng lực cảm ứng và điều khiển nguyên tốMa pháp sư bình thường không thể nào nắm được cảm giác lĩnh ngộ về nguyên tố ma pháp nàyMột lát sau, có người phát ra tiếng sợ hãi rất dài.
176 Tiếu Ân mới chỉ học ma pháp này được một tháng, hơn nữa cũng không dụng tâm để học, chẳng qua chỉ thừa thời gian mới học chơi mấy lần mà thôiMặc dù hắn đã nhớ kỹ lộ tuyến ma pháp này, nhưng đối với kết cấu lập thể đồ của ma pháp, hắn còn chưa nắm giữ hết đượcTheo phỏng đoán của hắn, giờ phút này xác xuất thi triển thành công ma pháp này còn chưa đủ ba mươi phần trămNếu muốn đạt tới trình độ thuấn phát, ít nhất phải đợi hắn đạt tới ngũ tinh, thậm chí là lục tinh đại ma pháp sư mới có khả năng làm đượcNhưng ở trong cảnh giới thần bí, Tiếu Ân dường như nắm giữ một loại năng lượng nghịch thiên.
177 Bọn họ biết không thể gặp lại nhau trong một khoảng thời gian ngắn, bọn họ dùng hình thức này để từ biệt nhauTừ từ, Tiếu Ân thu tiếng cười lại, nhìn về phía nguyệt tinh linh và mộc tinh linhMặc dù mới trải qua xung đột kịch liệt với hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh, nhưng hai tộc tinh linh mới chỉ mất hơn hai mươi người.
178 Không cần nghĩ cũng biết, nó đã tiến vào nhẫn bạch cốtCảm giác vừa rồi giống như hư ảo, khiến hắn sinh ra một cảm giác không chân thậtĐột nhiên, ở phía sau Hắc Toàn Phong phát ra một tiếng rống dễ thương không khác gì tiếng chim hótTiếu Ân ngạc nhiên quay đầu lại, chỉ thấy nó giơ lên một cánh tay, chỉ lên phía trên.
179 Có thể ngồi ở chỗ này, ngoài Tiếu Ân và đệ tử của hắn ra, chỉ có Dida, Harrison, Bảo Mạn, Seth và JulianaHiện giờ thái độ của Bảo Mạn đối với đám người Tiếu Ân có sự biến hóa rõ ràng, có thể nói là có vài phần khách khí.
180 Tuy rằng đây là lần đầu tiên chủ trì ma pháp trận nhưng Tiếu Ân vẫn không chút bối rối. Bản thân ma pháp trận đã có sẵn công năng truyền tống và tuần tra, một khi đưa vào năng lượng không gian hệ thì có thể đủ khiến tinh thần ý thức của hắn cùng ma pháp trận hòa hợp nhất thểỞ bên trong ma pháp trận, có một điểm phi thường trọng yếu chính là tọa độ điểm truyền tốngMỗi một ma pháp sư một khi quán nhập ma lực là có thể ở trên tọa độ tra tìm địa điểm mình muốn tới, như vậy chỉ cần có đủ năng lượng tinh thạch là có thể nháy mắt tới nơiThế nhưng, đối với ma pháp sư bình thường mà nói, bọn họ chỉ có thể lựa chọn địa điểm truyền tống trong phạm vi một trăm dặm mà năng lượng do Tiếu Ân đưa vào lại có thể tiếp nối truyền tống đến tất cả điểm truyến tống công lập trên toàn đại lụcTất cả những điểm truyền tống công lập này đều do ma pháp công hội bỏ vốn kiến tạo, bởi vậy cũng có thể tưởng tượng công hội này đến tột cùng có của cải và thế lực lớn cỡ nàoBất luận ma pháp trận hình thức nào cũng đều có thể tùy thời tiếp nối đến các điểm truyền tống, mà sau khi tiếp nối và thành công truyền tống những ma pháp trận tư nhân này đều lựa chọn cắt đứt quan hệ, ần tiếp theo sử dụng sẽ lại lặp lại quá trình nàyTinh thần lực của Tiêu Ân truy tìm giữa hàng trăm điểm sáng trong ma pháp trận rốt cục cũng tìm được điểm truyền tống công lập của để quốc Nặc Khả ĐaĐiểm truyền tống này không ngờ lại nằm ở thành thị cách đế đô của đế quốc Nặc Khải Đa không xa và cách công quốc Louis khá xaVề phần công công quốc Louis, thực tế mà nói còn chưa đủ tư cách mời ma pháp công hội lập điểm truyền tống công lập tại địa bàn của họDo dự một lát, Tiếu Ân cuối cùng cũng quyết định, hay là cứ truyền tống đi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50