101 Mặc dù phi hành nhanh nhưng sắc mặt Tiếu Ân rất ngưng trọng, đôi mắt hắn tràn đầy lửa giận,áy náy và tự tráchTrong Nhất Hào không gian, hắn đã từng trải qua những hoàn cảnh kinh khủng, kỳ thực đã giúp hắn có được cảm nhận nhất định đối với nguy hiểm.
102 Cuối cùng, hắn đã tìm thấy mục tiêuHắn nhận ra trang phục trên người hai tên chiến sỹ, bọn chúng đang dựa vào một cây cổ thụ lớn, mặc dù đang nghỉ ngơi nhưng bọn chúng vẫn cảnh giác.
103 Rất nhanh, hắn lặng lẽ tới gần cách hai tên đó khoảng hai mươi thướcKhoảng cách này đối với chiến sỹ ở trạng thái đề phòng mà nói thì tương đối nguy hiểm, đặc biệt là tên sở hữu cung tên, lúc nào hắn cũng có thể bắn tên.
104 Cước cuối cùng này của Tiếu Ân là do Nhất Hào đề nghịNhất Hào nói, dù là nam hay nữ, chỉ cần đá vào chỗ đó thì đối phương sẽ đau không thể chịu nổi, trong thời gian ngắn mất đi lực chiến đấu, hơn nữa, khi tra hỏi sẽ chiếm thêm ưu thế về tâm lýTiếu Ân tiến tới, giật đầu tên đó lên, nhất thời nhìn thấy khuôn mặt méo mó vì đau đớn của hắn- Ngươi là ai?Tiếu Ân lạnh lùng hỏiTên đó hít sâu mấy hơi, cố gắng trì hoãn, trong mắt hắn tràn ngập vẻ oán độc, nhìn Tiếu Ân không nói câu nàoKhẽ cau mày, khi tiếp xúc với ánh mắt của tên đó, Tiếu Ân hiểu, tên này rất cứng đầu, nếu mình muốn từ miệng hắn moi được tin tức thì sẽ khó khănTiếu Ân lạnh lùng cười nói:- Ngươi đã rơi vào tay ta, lại còn muốn giấu giếm nữa sao?Cung tiễn thủ lạnh lùng nhìn Tiếu Ân, sau đó hắn ngắm hai mắt lại, không ngó ngàng gì nữaTiếu Ân cố ý dừng lại một chút nói:- Nói thật, đại nhân Ryder ta không muốn chọc vào các ngươi, mà là các ngươi cứ theo đuôi ta, dường như giữa chúng ta không có thù hận.
105 Tiếng xương gãy vang lên, cung tiễn thủ bất ngờ không đề phòng, kêu lên thảm thiết, hôn mê bất tỉnh. Tiếu Ân không giúp hắn trị thương, ngược lại còn vặn gãy toàn bộ cánh tay của hắnHắn lấy ra một bình nước lạnh, đổ lên đầu tên cung tiễn thủ.
106 Nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán, cuối cùng Tiếu Ân hoàn thành xong kế hoạch do Nhất Hào bày ra. Sau khi hoàn thành xong mọi việc, trong lòng Tiếu Ân không nhịn được thì thầm, tên Nhất Hào này khẳng định không phải là một học tập cơ bình thườngĐể đối phó với tám tên đó,Tiếu Ân vì bọn chúng mà chuẩn bị một bữa tiệc lớn,hơn nữa còn bỏ ra cái giá mười bảy khối ma hạchNhưng loại ma hạch chứa đựng ma pháp này có năng lượng dao động, nếu đặt trong vòng cổ không gian, tự nhiên sẽ không gây chú ý cho người khác, nhưng nếu đặt ở bên ngoài, khẳng định sẽ không thể gạt được cảm ứng của đối phươngCho nên mới nói, Tiếu Ân bố trí bẫy ma pháp, chưa chắc đối phương đã dính bẫyNhưng Nhất Hào đã dùng một biện pháp rất đơn giản, đó là giết chết mười bảy ma thú, nhét ma hạch vào trong bụng ma thúNơi này là rừng Gobbi, là thiên đường của ma thú, muốn tìm thứ khác chắc có lẽ không tìm được, nhưng dưới sự trợ giúp của Nhất Hào thì tìm một ít ma thú cấp 1 là vấn đề rất đơn giảnTiếu Ân lợi dụng tốc độ của mình, rất nhanh tới sào huyệt của thú Gong Li, không sợ tốn kém sử dụng liền một lúc mười cuốn ma pháp quyển trục công kích cấp 2Kết quả cuối cùng không cần nghĩ cũng biết, hai mươi con Gong Li bị hắn bắt được hết.
107 Bọn họ có thể dễ dàng cảm nhận được trong ma hạch có ẩn chứa năng lượng kỳ dị nhưng bên trong là thứ gì, dù hai người có mở to hai mắt ra cũng không thể biết đượcỞ cách đó xa xa, Tiếu Ân tháo mắt kính ra, ánh mắt hắn lộ rõ vẻ hung ác, trong miệng thì thào nói:- Benson, ngươi ở trên trời, xem ta báo thù cho ngươi.
108 Khoảng cách dù xa nhưng hắn có thể cảm ứng được uy lực cường đại của vụ nổ mạnh. Những kẻ trong vụ nổ đó có cảm giác như thế nào, không cần hỏi cũng biếtMười ba Bạo Tạc Thuật cùng nổ một lúc, uy lực của nó thậm chí còn vượt xa phạm trù của ma pháp cấp 3Tuy nói bản thân ma pháp có uy lực chất chồng nhưng Bạo Tạc Thuật có thể tạo ra uy lực lớn như thế là do chúng thuộc cùng một loại ma phápNhìn những trận khói bay lên từ nơi xa, trong lòng Tiếu Ân tràn ngập những cảm xúc ngổn ngang.
109 - Đệ muốn làm gì?- Giết bọn chúngTiếu Ân lạnh lùng nói:- Để tế vong linh của Benson- Tế vong linh?Nepal không hiểu hỏi:- Benson không chết, đệ định nguyền rủa đệ ấy sao?Động tác của Tiếu Ân nhất thời cứng lại, con dao cầm trên tay rơi xuống, mạnh mẽ lao về phía Nepal, ôm lấy NepalNepal bị hù dọa, trên mặt hắn mơ hồ xuất hiện màu đen, ánh mắt hắn bất thiện nhìn chằm chằm Tiếu Ân, hỏi:- Đệ làm gì thế?Tiếu Ân run run, ôm lấy Nepal, dồn dập hỏi:- Nepal, huynh vừa nói gì? Benson không có chết?- Đúng thế- Hắn chưa chết?- ĐúngTiếu Ân nhìn chằm chằm vào mặt Nepal, dường như muốn tìm ra manh mối trên mặt của hắn.
110 Nepal hít sâu một hơi nói:- Chúng ta chạy thôi- Chạy- Đúng, chúng ta trở về, nhờ sư phụ nghĩ biện phápNepal trầm giọng nói:- Sư phụ nhất định có biện pháp giải quyếtTiếu Ân chần chừ chốc lát, cuối cùng nói:- ĐượcNói xong, hắn lục lọi trên người Ao Bate và DicaraNepal ngạc nhiên hỏi:- Đệ làm gì vậy?- Nếu hai tên này đã chết, trên người chúng nếu có đồ tốt, đương nhiên đệ sẽ tiện tay thu hồi lấy.
111 Tiếu Ân ngẩn ra, lập tức hiểu được ý của Nepal, nguyên Nepal cũng giống mình, muốn sử dụng lực lượng tinh thần quý giá để dùng cho Phong Tường Thuật, như vậy có thể duy trì thời gian nhiều hơnNghĩ tới đây, trong lòng Tiếu Ân nổi lên một tia ấm ấp.
112 - Chuyện gì?Tiếu Ân cúi người nói:- Sư phụ, ngài bảo trọngSau đó, hắn xoay người rời điMaren ngẩn ra, vội vàng hỏi:- Con muốn đi đâu?Tiếu Ân đang đi dừng lại nói:- Nếu không có cách nào chạy thoát, con sẽ tới đế quốc Nặc Khả Đa- Con điên rồiMaren giận dữ mắngTiếu Ân lắc đầu,nói:- Sư phụ, ngài yên tâm, con tuyệt đối không không để người cùng Benson và Nepal dính vào chuyện nàyKhuôn mặt hắn trần ngập bất khuất và đấu chí, kiên định nói:- Con sẽ kéo bọn chúng chết cùngMaren vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng mơ hồ có vài phần tự hào cùng bi ai- Hồ đồ, người ta là ai, một học đồ nho nhỏ như con có tư cách gì mà liều mạng cùng bọn chúngTiếu Ân gãi đầu,thì thào nói:- Con dù không liều mạng được với ma pháp sư chính thức, nhưng nếu giết được hai học đồ cũng không tính là thua thiệtMaren thở dài một tiếng nói:- Không cần nói hươu nói vượn nữa, con là đệ tử của ta, cho dù đi liều mạng thì phải là ta đi mới đúngTrong lòng Tiếu Ân nhất thời như gỡ được tảng đá lớn xuống, hắn biết con người của Maren, nếu đã nói như vậy, tuyệt đối Maren sẽ không giao hắn cho gia tộc LeydenMaren vỗ trán nói:- Tiếu Ân, theo ta đi gặp David, có lẽ hắn sẽ có biện phápÁnh mắt Tiếu Ân lộ ra vẻ nghi hoặc, lên tiếng hỏi:- Sư phụ, Nepal muốn con giữ bí mật chuyện này, ngài nói cho ma pháp sư David Kirby không có vấn đề gì chứ?- Không có việc gìMaren mỉm cười nói:- Ta và Kirby trước kia đều là người hầu học đồ của một ma pháp sư, cho nên con không cần phải lo lắngLúc này Tiếu Ân mới hiểu, nguyên quan hệ giữa hai người bắt đầu hình thành từ lúc đó.
113 Khi bọn họ biết lựa chọn của Tiếu Ân, đều trầm mặc không nói gì, đặc biệt là Benson. hắn biết rõ nguyên nhân chính vì sao Tiếu Ân muốn giết toàn bộ những người trong rừng Gobbi.
114 Bỗng nhiên đám mây đó lại biến hóa, hắn phảng phất quay lại rừng Gobbi, nhớ lại mũi tên sáng rực, bắn thẳng vào lồng ngực, hắn dường như có thể cảm nhận rõ hơi thở tửvong từ mũi tên đóMột loại áp lực mãnh liệt khiến người ta không thể thở nổi dâng lên trong lòng hắn khiến hô hấp của hắn trở nên dồn dập, cả người lạnh điGiờ phút này, trước mặt đột sáng rực rỡ lên khiến cho tâm linh của hắn ớn lạnhMở hai mắt ra, Tiếu Ân không khỏi ngây dạiNhững đám mây đã sớm biến mất không thấy, phảng phất giống như giấc mộng, nhưng lại khiến kẻ khác khó có thể thoát raBên tai hắn truyền đến những âm thanh ồn ào, hắn kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉthấy một gã pháp sư to béo đang gọi hắn:- Đi ra đi, đừng đứng ở chỗ nàyTiếu Ân cả kinh, từ trên người kẻ này,Tiếu Ân cảm ứng được một luồng năng lượng dao động cường đại, mặc dù không so được với Maren nhưng lại cao hơn một bậc so với Benson, như vậy kẻ này ít nhất là bát cấp học đồNhấc chân lên, Tiếu Ân rất nhanh rời khỏi ma pháp trận.
115 Nơi này sắp xếp không giống với cửa hàng của thợ rèn Witte, nhưng do đều cùng nghề thợ rèn, cho nên có thể bắt gặp những chỗ tương đồng với nhau, cho nên Tiếu Ân không khỏi xúc động nhớ tới những người thân cách xa vạn dặm- Thằng nhóc này?Một thanh âm thô lỗ vang lên.
116 Sau đó, Tiếu Ân tập quảng bá thể thao. Trải qua chuyện trong rừng Gobbi, Tiếu Ân có nhiều cảm xúc, biết rằng với thực lực hiện tại của hắn, căn bản không thể đặt chân trên thế giới này.
117 Đảo con ngươi, Tiếu Ân lấy ra từ trên người những khối quặng đã chuẩn bị từ trướcTrong thế giới ma pháp, loại quặng này mặc dù không trân quý nhưng là thứ không thể thiếu, bởi nó có đặc tính ma pháp tốt, cho nên trong tuyệt đại đa số các ma pháp đạo cụ, tùy tiện đều có thể phát hiện ra nóCầm chiếc bát sắt đặc chế, đem quặng đặt trên hỏa lò, sau đó phân phó cho học đồ phụ trách hỏa lò:- Kéo mạnh lên, dùng lửa lớn nhấtMặc dù không hiểu Tiếu Ân muốn làm gì, nhưng gã học đồ thợ rèn nho nhỏ không có can đảm làm trái lời của Tiếu Ân, sau một phút, lửa trong hỏa lò bùng cháy lênĐộ nóng chảy của khoáng thạch không cao, không lâu sau đã nóng chảy thành một dòng nước màu vàngĐộng tác kỳ lạ của Tiếu Ân lập tức thu hút sự tò mò của mọi người.
118 Trong đoàn đạo tặc Nick có địa vị tương đương với thống soái trong quân đội, nếu như thống soái mà bỏ mình, binh lính dưới trướng sẽ không còn đấu chí để chiến đấu nữaNhưng nguyên nhân thực sự khiến bọn họ lui quân là gì? Trong lòng Tiếu Ân mơ hồ cảm giác chuyện này dường như không đơn giản như vậyChớp động đôi mắt, Tiếu Ân hỏi:- Tên Nick kia trúng tên đã chết chưa?- Chưa, ngươi bắn trúng ngựa của hắn, hắn chỉ bị ngựa giẫm vài cái, sau đó được thủ hạ cứu đi, thật đáng tiếcAdelaide tiếc nuối nóiTiếu Ân đồng cảm với Adelaide, nếu vừa rồi hắn bắn trúng người thì tên Nick đó tuyệt đối không có cơ hội thoát thân.
119 - Đoàn trưởng Adelaide, ta không thể tự nhiên tiếp nhận ý tốt của ngài, ý tốt của ngài, ta chỉ có thể ghi nhớ trong lòngAdelaide vui vẻ cười nói:- Tiên sinh Tiếu Ân, ngài cũng từng vào nam ra bắc, không cảm thấy đi một mình rất đơn độc sao?Tiếu Ân giật mình, trong lòng hắn quả thực có chút động tâm, thời gian hành trình một tháng vừa qua, đi theo đoàn đội, hắn không có cảm giác tịch mịch.
120 Đám đạo tặc Nick mặc dù quyết định ra tay chặn đánh, nhưng bọn chúng không lập tức ra tay, mà bám theo đám người Adelaide suốt hai ngàyTrong hai ngày này, mỗi một giờ Feikesite đều thi triển ma pháp Hôn Thụy Thuật lên Hắc Giáp Tích.