141 nhập cấm cung Công Tôn hiến kế. Trong khách sảnh tại Phu Tử viện Khai Phong phủ, các tinh anh của Khai Phong phủ thêm một con chuột bạch đến từ bên ngoài đều mặt ủ mày chau, đau đớn khôn kể.
142 nhập cấm cung Công Tôn hiến kế.
Trong khách sảnh tại Phu Tử viện Khai Phong phủ, các tinh anh của Khai Phong phủ thêm một con chuột bạch đến từ bên ngoài đều mặt ủ mày chau, đau đớn khôn kể.
143 trên công đường thôn dân Du Lâm xuất hiện. Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ Triển Chiêu. Hà công công, thân là tiểu thái giám hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, đối với cái tên này đã quen thuộc đến không thể quen hơn, cấm quân thị vệ tán thưởng người này không dứt miệng, đều nói người này võ nghệ cao cường, đối nhân xử thế hòa nhã vui vẻ; mà các cung nữ một khi nhắc đến người này, thì gương mặt ửng đỏ, hai mắt phát sáng, cứ lắp bắp khen mãi mà từ ngữ thì đến là loạn xạ.
144 trên công đường thôn dân Du Lâm xuất hiện.
Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ Triển Chiêu.
Hà công công, thân là tiểu thái giám hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, đối với cái tên này đã quen thuộc đến không thể quen hơn, cấm quân thị vệ tán thưởng người này không dứt miệng, đều nói người này võ nghệ cao cường, đối nhân xử thế hòa nhã vui vẻ; mà các cung nữ một khi nhắc đến người này, thì gương mặt ửng đỏ, hai mắt phát sáng, cứ lắp bắp khen mãi mà từ ngữ thì đến là loạn xạ.
145 trong Phu Tử viện người mới chuyển vào. Lần thứ hai nhìn thấy thôn dân thôn Du Lâm từ già đến trẻ, tâm tình trong lòng Kim Kiền chỉ có một câu để biểu đạt:Đồng hương gặp được đồng hương, mừng mừng tủi tủi lệ tuôn ướt đầm!Không phải oan hồn, không phải kể chuyện liêu trai, là người sống còn đang hít thở!Nhìn Nhan Tra Tán kìa, vẫn tràn ngập khí vị thư sinh như trước giờ, nom Tiểu Dật đó, quả nhiên vẫn là cái mặt nhăn nhó khó đăm đăm ấy, còn cả cô bé Tiểu Nha thanh mai trúc mã của Tiểu Dật, chú Trương cha cô bé, thím Vương, ông Hán… Đội ngũ này khiến người khác kích động đến cỡ nào chứ á á á…Khoan đã, người kia…Huyệt thái dương của Kim Kiền bỗng giật nảy lên một cái.
146 trong Phu Tử viện người mới chuyển vào.
Lần thứ hai nhìn thấy thôn dân thôn Du Lâm từ già đến trẻ, tâm tình trong lòng Kim Kiền chỉ có một câu để biểu đạt:
Đồng hương gặp được đồng hương, mừng mừng tủi tủi lệ tuôn ướt đầm!
Không phải oan hồn, không phải kể chuyện liêu trai, là người sống còn đang hít thở!
Nhìn Nhan Tra Tán kìa, vẫn tràn ngập khí vị thư sinh như trước giờ, nom Tiểu Dật đó, quả nhiên vẫn là cái mặt nhăn nhó khó đăm đăm ấy, còn cả cô bé Tiểu Nha thanh mai trúc mã của Tiểu Dật, chú Trương cha cô bé, thím Vương, ông Hán… Đội ngũ này khiến người khác kích động đến cỡ nào chứ á á á…
Khoan đã, người kia…
Huyệt thái dương của Kim Kiền bỗng giật nảy lên một cái.
147 một lời kinh động phá chân tâm. Trăng sáng như ban ngày, đèn đuốc tựa ánh sao. Bận rộn cả ngày trời, phải chịu áp lực sâu sắc cả về tâm sinh lý, sau khi thu dọn xong xuôi đồ đạc trong nhà, cuối cùng Kim Kiền cũng có thể thả lỏng tinh thần, quyết định đi ngủ sớm một chút.
148 một lời kinh động phá chân tâm.
Trăng sáng như ban ngày, đèn đuốc tựa ánh sao.
Bận rộn cả ngày trời, phải chịu áp lực sâu sắc cả về tâm sinh lý, sau khi thu dọn xong xuôi đồ đạc trong nhà, cuối cùng Kim Kiền cũng có thể thả lỏng tinh thần, quyết định đi ngủ sớm một chút.
149 Tháng Hai, ngoài kia những dãy núi trập trùng, màu xanh được phủ lên ngút mắt, dưới ánh nắng lấp lánh hai bên bờ sông hoa rơi lất phất. Lập Xuân đã qua, băng tuyết cũng tan, núi non khoác áo mới, cỏ mọc oanh chao.
150 Tháng Hai, ngoài kia những dãy núi trập trùng, màu xanh được phủ lên ngút mắt, dưới ánh nắng lấp lánh hai bên bờ sông hoa rơi lất phất.
Lập Xuân đã qua, băng tuyết cũng tan, núi non khoác áo mới, cỏ mọc oanh chao.
151 Trong sương phòng Phu Tử viện, Công Tôn tiên sinh nhìn vị khách không mời mà đến giữa đêm khuya, cảm thấy kỳ lạ: “Kim hiệu úy, nửa đêm đến thăm viếng thế này, chẳng hay có chuyện gì quan trọng?”“Công Tôn tiên sinh…”, Kim Kiền mặt trắng bệch như tờ giấy, “Chẳng hay Công Tôn tiên sinh đã biết công chúa và thái tử Cao Li đến Đại Tống là vì việc gì chưa?”“Việc này… xác thực tại hạ chưa biết, chỉ là Thánh thượng từng hạ khẩu dụ, bất luận thái tử và công chúa điện hạ muốn đi đâu, gặp người nào, đều không được ngăn cản”, Công Tôn tiên sinh đáp.
152 Trong sương phòng Phu Tử viện, Công Tôn tiên sinh nhìn vị khách không mời mà đến giữa đêm khuya, cảm thấy kỳ lạ: “Kim hiệu úy, nửa đêm đến thăm viếng thế này, chẳng hay có chuyện gì quan trọng?”
“Công Tôn tiên sinh…”, Kim Kiền mặt trắng bệch như tờ giấy, “Chẳng hay Công Tôn tiên sinh đã biết công chúa và thái tử Cao Li đến Đại Tống là vì việc gì chưa?”
“Việc này… xác thực tại hạ chưa biết, chỉ là Thánh thượng từng hạ khẩu dụ, bất luận thái tử và công chúa điện hạ muốn đi đâu, gặp người nào, đều không được ngăn cản”, Công Tôn tiên sinh đáp.
153 Ngoại truyện này xảy ra trong một tết Trung thu nào đó trước vụ án Thanh Long châu. Cho nên không có huynh đệ Nhan gia cùng khách mời Nhất Chi Mai. Đương nhiên Tiểu Miêu cũng chưa phát hiện ra mình “ấy ấy” với Tiểu Kim… He he he (cười gian).
154 Ngoại truyện này xảy ra trong một tết Trung thu nào đó trước vụ án Thanh Long châu.
Cho nên không có huynh đệ Nhan gia cùng khách mời Nhất Chi Mai.
155 Tại miếu Quan Công tình cờ gặp Hương Liên, tao ngộ nghĩa sĩ, trong cõi chết tìm được đường sống. “Không thể tưởng tượng được cái loại phim truyền hình dài tập chiếu lúc tám giờ cũng có vài phần đáng tin.
156 Lạnh lùng bờ liễu giục nắng tàn, mây đen che ngày nhạt vầng quang.
Trong một góc phòng tam ban viện Khai Phong phủ, nhất chúng nha dịch bộ khoái tụ tập thành một vòng, đầu tiếp đầu, vai chạm vai, đang làm một hoạt động giải trí đã tuyệt tích nhiều năm ở Khai Phong phủ ---- cá cược.
157 Tại phủ Sái Châu dũng cảm ra làm chứng, trong nhà giam sáng tỏ tâm tưTrước nay Kim Kiền chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày lưu lạc đến tận nơi đây.
158 Dưới sự rèn giũa tàn khốc của các loại nhiệm vụ mạo hiểm vượt gió đội mưa ở Khai Phong phủ, giữa vô số lần cò kè mặc cả với tầng tầng giai cấp ông chủ tiểu thương ở Biện Kinh, dưới muôn vàn lần chịu đựng áp bức bóc lột của đệ nhất sư gia bụng đen Khai phong phủ, cộng thêm được hun đúc trong sát khí lạnh thấu xương, hàn khí đạt mức hung bạo của tứ phẩm đới đao hộ vệ nào đó, Kim Kiền đã thành công nảy mầm thành một nhân tài phản ứng nhạy bén tốc độ cao.
159 Bị xử cực hình nhất thời bỏ đi khí phách, giữa nơi đồng hoang lại thấy trăng sáng vằng vặcKết quả, phỏng đoán vô căn cứ của Kim Kiền bất hạnh thay lại chính xác.
160 Tiêu điểm chú ý trước đó ----- tân hoa khôi Quỳnh Ngọc các đã sớm bị bỏ quên ở một bên, lúc này ánh mắt mọi người đều đang tập trung vào mấy người bên cạnh lôi đài.