861 Nghe vậy Niệm Thần cười giễu cợt cười nói:- Lý Thừa Huân, Kiếm tông ta làm việc nhưng không có hèn hạ vô sỉ như Thiên Kiếm môn các ngươi, hơn nữa nếu như Kiếm tông thật muốn động thủ với Thiên Kiếm môn, nhất định cần có lý do sao?Thế gian thực lực vi tôn, cái gọi là thiêu sát đánh cướp, chỉ cần có đầy đủ lợi ích đều có thể khiến người ta động tâm, tiến thời xuất ra thủ đoạn, ở trên thế giới này, người tốt cùng người xấu đều không có cái giới hạn nào, chỉ là ở trong mắt mỗi người nhìn khác nhau mà thôi.
862 Chỉ có sau khi đi tới quảng trường, nhìn thấy Niệm Thần đang đại chiến ở trên bầu trời, lúc này Mộc Phong mới trở nên khẩn trương, đồng thời cũng hết sức cảm động, Mộc gia chính mình cùng bọn họ bất quá là bèo nước gặp nhau a!- Oanh!Niệm Thần cũng không dừng tay, từ chỗ sâu hư không này lại có một đạo thanh âm dữ dội giống như kinh lôi cuồn cuộn vang lên, kèm theo thanh âm như thế quanh quẩn ở trên bầu trời Thiên Kiếm môn, một đạo thân ảnh cũng là nhanh chóng hiện ra.
863 Tiết Khải đã nhận ra vẻ cười lạnh ở trong mắt của Thần Dạ, trong lòng không khỏi lướt qua một tia bất an, mà liền chỉ ở trong chốc lát sau, tia bất an này rốt cuộc biến thành thực tế.
864 Thần Dạ hắn có thể trọng sinh mà đến, toàn bộ là bởi vì duyên cớ Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, như vậy sứ mạng mà hai thứ này mang theo, Thần Dạ một cách tự nhiên liền phải gánh vác lên, đây là trách nhiệm không cách nào trốn tránh.
865 Thần binh có linh, có lẽ linh trí cùng trí tuệ so ra kém nhân loại, như khả năng xu cát tị hung một mực ở trên nhân loại, thân là Kiếm linh chi thân, trường kiếm trong suốt này có lòng không muốn bị người khác phát hiện mà nói, người có thể phát hiện ra nó ở bên trong Bắc vực này có lẽ còn ít có người có thể làm được.
866 Thấy một màn này Lý Thừa Huân cười to, Thiên Kiếm kiếm linh lưu lại tiếp tục trấn áp bản mệnh thần kiếm, cả người lão lướt đi, thẳng đến bên cạnh người Niệm Thần mà đi.
867 Lời tuy như thế, nhưng trong lòng Thần Dạ cũng hiểu rõ ràng. Nếu không thành công, nhất là đối với Niệm Thần mà nói, thì đó cũng là thất bại lớn lao. Cơ hội tiến hóa Vô Thượng Kiếm Thể đâu phải là củ cải cải trắng mà tùy ý đều có thể gặp,Thần Dạ chợt nhìn về phía bổn mạng Thần Kiếm đang đứng.
868 - Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!. Chín tầng trời mười tầng đất, cả trên bầu trời cũng có âm thanh sấm sét động trời đang vang vọng. Dãy núi Thiên Kiếm Môn cùng với những chỗ xa hơn đều bị sấm sét vang dội tràn ngập.
869 Nếu như Vô Thượng Kiếm Thể mà có khả năng tiến hóa dễ dàng như vậy,chỉ vẻn vẹn là trấn áp Thiên Kiếm Kiếm Linh là có thể được. Vậy thì nó cũng sẽ không đến mức thần kỳ tồn tại mà ngay cả Thiên Đao Đao Linh đều chưa bao giờ chứng kiến.
870 Chính vào lúc này, đương nhiên nên để cho Niệm Thần cũng đủ thời gian và hoàn cảnh im lặng mới là thích hợp nhất !Thấy Thần Dạ không hề nói ra nguyên nhân, Tôn Vĩ cũng không lại đi giết người của Thiên Kiếm Môn.
871 Mà sau khi Niệm Thần,bất kể là khí tức của nàng hay là kiếm ý ở trong Kiếm Thể trong suốt, thì phảng phất tất cả đều bị giam cầm. Khiến cho ba người trên mặt đất cũng không tiếp thu được mảy may.
872 Mắt nhìn tà khí đang ùa đến, Thần Dạ cố nén tất cả hận ý trong lòng. Một lát sau, hắn thản nhiên nói: - Ngươi là vị nào trong Tà Đế Điện. - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!Tà khí cuồn cuộn kia đột nhiên ngừng lại.
873 Thần Dạ lập tức im lặng không nói. Làm sao mà hắn không biết, cuối cùng bản thân Niệm Thần tiến vào trong hắc động để luyện hóa Kiếm Thể trong suốt, căn bản không phải vì chính con đường võ đạo và Kiếm Đạo của nàng.
874 Đối mặt loại thế công kinh người, Thần Dạ không dám có sơ ý chút nào. Áp lực mà Tà Vọng mang cho hắn so với Tiêu Lang Anh thì không kém hơn bao nhiêu.
875 Đao mang trắng xóa ẩn chứa lực phá hoại không gì sánh nổi bỗng đạt đến kích cỡ mấy trăm trượng. Khí tức bá đạo ngập trời lập tức tràn ngập bất cứ một tấc đất nào trong không gian đã bị giam cầm này.
876 Thiên Đao cùng Thần Dạ, cả hai song song bật lui về hướng trên mặt đất mà quay lại. Xem ra, một người một đao này hiển nhiên đều trong trạng thái bị hao tổn lớn.
877 Thần Dạ vẫn là Thần Dạ, thế nhưng tất cả mọi người nhìn hắn đều có thể nhận thấy được, Thần Dạ hiện tại so cùng chính hắn trước đây thì đã có sự khác biệt rất lớn.
878 Mà tất cả mọi thứ của Thiên Kiếm Môn ở phía dưới kia, chỉ trong khoảnh khắc đã hóa thành hư ảo. Cho dù là đám người Lý Thừa Huân trọng sanh thì e rằng đều không thể phân biệt ra,nơi này lại chính là vùng núi mà bọn họ đã sinh sống nhiều năm.
879 Bóng dáng này biến mất bặt vô âm tín, mà ngay cả khí tức của hắn lại cũng không cách nào bị người khác cảm ứng được. - Thần Dạ. Niệm Thần đau lòng quát.
880 - Thần Dạ, Thần Dạ. Niệm Thần gọi lớn. Nàng đã biết Thần Dạ chưa chết, thế nhưng vừa rồi trong thời gian không dài như vậy mà hình như nàng đã trải qua một đời một kiếp, khiến cho nàng không muốn nhìn thấy nam nhân kia đã ở rất gần nàng rồi lại phi thường xa cách.