841 Thần Dạ chợt ngồi xổm xuống, nắm lấy tay còn lại của Tần Tân Nguyệt, bạch quang nhất thời lóe ra, như điện lướt vào trong cơ thể nàng. Trong lòng của Hoàng Vũ, bỗng nhiên xiết chặt, người tu luyện cũng không tin quỷ thần.
842 Ý tứ chân chính của Tân Tân Nguyệt là nếu như có thể, trợ giúp Hoàng Vũ báo thù. Nếu như báo thù không được, như vậy, tận khả năng bảo vệ nàng chu toàn.
843 Ngay khi huyền khí của hai người rót vào đến Thiên La Lăng, một đạo hồng mang xán lạn mới vừa rồi lại bắt đầu khởi động giữa không trung lần nữa, có khí tức cường đại, tựa hồ là hơi chút biến hóa.
844 Nhưng Thần Dạ có chút ngoài ý muốn là Liễu Hàn Nguyệt mag theo mấy vị cao thủ Phong Diệp Cốc cũng ở trong nhóm người chạy tới này. Xem ra, Liễu Hàn Nguyệt hẳn là dự định triệt để dựa vào cây đại thụ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu này.
845 - Ngươi nói không sai, chỉ cần vào Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, liền không phải do ngươi làm chủ rồi. Tôn Đào nở nụ cười, nhưng bất chợt lời nói liền chuyển, lạnh lùng nói:- Nhưng trước lúc này, ở trước mắt bản tọa xuất ra đủ lợi ích để đả động được ngươi, bản tọa đầu tiên phải xem xem, ngươi cũng có thể làm cho Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu ta cái gì đã.
846 - Hộ pháp đại nhân, Phong Diệp Cốc ta vĩnh viễn chỉ theo Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Liễu Hàn Nguyệt ta càng thêm nguyện ý vì Hộ pháp đại nhân ngài càn quét toàn bộ phiền phức.
847 Ở trên cao, Tôn Đào sát ý ngập trời, đối diện người thanh niên, chỉ dựa vào một cái miệng, đã tan rã được hầu như toàn bộ lực lượng ở bên cạnh của mình.
848 Toàn bộ đại thụ trong nháy mắt cái khe kia xuất hiện đều sụp xuống dưới lòng đất, núi đá rung động, bị lực lượng trong phong long tiêu diệt thành bụi phấn.
849 Nhìn Thần Dạ cả người lúc như huyết nhân, trong lòng người của Hoàng gia bất chợt có một tia khoái ý. Người thanh niên này biểu hiện ra càng đặc sắc, vậy thì ý nghĩa, Tôn Đào tiêu hao càng lớn, đối với Hoàng gia hắn mà nói, đoạt được cơ hội lại càng gia tăng gấp bội…Sau giây lát, lợi tiễn thanh sắc hướng phía phong long, phá không mà ra.
850 - Oanh!Một đạo quang mang giống như máu đỏ đột nhiên từ trong cơ thể Niệm Thần dữ dội tuôn ra, phô thiên cái địa, trực tiếp đem Liễu Hàn Nguyệt bao phủ vào.
851 - Thần cô nương, không thể như vậy!Thần Dạ càng kinh hãi, hắn đều không nghĩ tới bởi vì chính mình bị thương lại để cho Niệm Thần sinh ra tức giận lớn như vậy, vì thế mà không tiếc dẫn bạo Thiên La Lăng tới đả thương địch thủ.
852 Niệm Thần nghiêm nghị nói:- Nếu như không phải là bằng hữu ta ở trước lúc đại chiến khiến cho các ngươi sợ ném chuột vỡ đồ, không cách nào theo như kế hoạch của các ngươi mà làm, nếu như không phải là Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ ngăn cản hai người Diêu Đồng cùng Liễu Hàn Nguyệt, Tôn hộ pháp, tiếng xin lỗi này ngươi cho là bổn cô nương phải ở trong địa phủ chờ thêm bao lâu mới có thể nghe được đây?- Có lẽ mà nói, bổn cô nương căn bản đều không có cơ hội nghe được, Liễu Hàn Nguyệt thế nhưng là muốn bổn cô nương hồn phi phách tán!Những lời này nói đến Tôn Đào không biết nên làm như thế nào, Liễu Hàn Nguyệt cùng đám người của Phong Nguyệt cốc đã tỉnh táo lại thì lại càng mồ hôi đầm đìa, bọn họ làm sao cũng nghĩ không thông, kế hoạch vốn nên là nắm chắc tại sao liền thất bại, hơn nữa còn bại đén thảm hại như vậy?Trầm mặc trong chốc lát, Tôn Đào cắn răng nói:- Không biết cô nương có yêu cầu gì? Chỉ cần không thương tổn đến quan hệ của song phương, cô nương cứ nói đừng ngại!- Rất đơn giản, lưu lại một cánh tay của ngươi!- Xoạt!Toàn trường kinh hô, mỗi người lại càng ở trong lòng hàn khí đang kịch liệt dũng động, một cánh tay, đệ tử Kiếm tông này quả nhiên là ngoan độc a! Mà Ton Đào cũng phải lưu lại một cách tay để làm lễ xin lỗi, vậy thì nhóm người mình lại như thế nào? Đám người Liễu Hàn Nguyệt cho tới đám người Hoàng gia giờ phút này đều là mặt xám như tro tàn!Sắc mặt của Tôn Đào tái nhợt cực độ:- Cô nương, ngươi không cảm thấy như vậy là quá ép người quá đáng sao?- Mạng của ta cũng thiếu chút nữa đã khó giữ được, muốn một cánh tay của ngươi thì lại như thế nào? Ép người quá đáng sao?Niệm Thần lãnh đạm nói:- Cũng tốt, ngươi đã không bỏ được cánh tay này, như vậy ngươi đại khái có thể rời đi, chờ cao thủ Kiếm tông ta đích thân tới Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, Tôn hộ pháp, đừng nghĩ là ta đang đe dọa ngươi, lấy thân phận của ngươi hẳn có thể biết được ngay cả là bản mệnh thần kiếm cũng có phân ra cấp bậc!Dứt lời, u mang từ trong mu abfn tay trái của Niệm Thần lướt lên giữa không trung, sau một sát na u mang trường kiếm hóa hình mà ra, nhưng một sát na sau u mang tiêu tán, thay vào đó chính là một phiến tử mang thuần khiết!Ở trong tử mang này ngoại trừ lăng lệ cực đoan đầy rẫy ra, càng nhiều là một cỗ quân lâm thiên hạ chi ý!Nhìn tử mang trường kiếm ở giữa không trung, Tôn Đào không do dự nữa, tay phải đặt lên cánh tay trái.
853 - Cô nương, thỉnh hạ thủ lưu tình!Không chờ Niệm Thần xuất thủ, một đạo thân ảnh lướt đến như điện, đúng là Phương Uyên Thước!Thanh âm của Niệm Thần bỗng nhiên lạnh lại:- Phương Uyên Thước, chẳng lẽ Phương gia ngươi cũng muốn gặp cao thủ của Kiếm tông ta?- Cô nương, ngươi đừng hiểu lầm!Phương Uyên Thước vội nói:- Ta tới đây chỉ muốn thỉnh cô nương không nên giết Liễu Hàn Nguyệt, ngươi có thể phế đi tu vi của hắn, thậm chí đối với Phong Diệp cốc làm bất cứ chuyện gì, thỉnh tha cho hắn một mạng.
854 Hoàng Thiên Đình dữ dội lướt ra, cùng lúc đó Hoàng Thiên Lôi cungxlaf hướng Niệm Thần nộ lướt tới. Tốc độ của hai người đều không chậm, nhất là vì đường sống mà ra tay, tự nhiên là tấn công như lôi đình, song, không có ai sẽ nghĩ đến, vô luận là công kích hay là tốc độ của bọn hắn đều là ở thời điểm đến trước hai người Thần Dạ cùng Niệm Thần đột nhiên dừng lại, cũng không cách nào đi tới nửa phần.
855 Thần Dạ dùng sức lắc đầu, kinh ngạc nhìn Niệm Thần, mà tâm thần của nàng đã bình tĩnh lại, cho nên con ngươi đen nhánh ở sau khăn che mặt kia trong suốt vô cùng.
856 Liên tưởng tới loại sướng khoái cười to của Thiên Kiếm môn Lý Nhất Hành trước khi chết sau khi nghe được tên mình, cùng với vẻ mặt của Tôn Vĩ lần đầu tiên thấy đến gặp mình, cộng thiên thuyết pháp hiện tại, Thần Dạ đã có thể khẳng định đã có một cái thiên đại phiền toái mà chính mình không biết rõ xuất hiện ở Bắc vực rồi.
857 - Uy, trở về đi!Niệm Thần chợt vẫy vẫy tay, Thiên La Lăng tựa hồ hơi sợ, thế nhưng không dám xuống. - Ngươi cái gia hỏa này!Niệm Thần cười nói:- Mới vừa rồi chỉ là hù dọa gia hỏa kia, làm sao có thể thật sự dẫn bạo ngươi, nếu như ta thật làm như vậy, a di nhưng là không ngăn cản được.
858 Nhưng vấn đề là thời gian cũng không cho phép, Thiên Kiếm môn trừ phi làm đến vô thanh vô tức, nếu không, như vậy khiêu khích Kiếm tông, bọn họ sẽ không sợ vừa mới vừa vặn nhận được Linh Tâm Tủy cũng đã bị Kiếm tông tiêu diệt sao?Đồ vật trọng yếu hay là mạng trọng yếu, điểm này tin tưởng không khó lựa chọn.
859 Niệm Thần không quan tâm đến chính mình, nhưng những thứ Thần Dạ mang, không cho phép hắn làm loạn. - Ta chưa nghĩ tới những thứ này, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh đi.
860 - Lý Thừa Huân, giao người của Mộc gia ra!Trong hắc sắc quang hồng, kiếm quang kinh người giống như mưa rơi phô thiên cái địa mà đến, xu thế lăng lệ trực tiếp đem hư không chung quanh cắt thành vô số mảnh nhỏ, lão giả tên là Lý Thừa Huân ở dưới kiếm quang bao phủ, ngay cả tu vi ở trên xa đạo thân ảnh đen nhánh kia, giờ khắc này cũng không khỏ có cảm giác kinh hãi!Bất quá trong lúc này nhưng không dung cho Lý Thừa Huân có những ý nghĩ khác, sau khi lại đâm ra một kiếm, trong mắt của lão đột nhiên lướt qua quang mang âm hàn, thân hình vừa động liền bắt đầu trở nên mơ hồ.