821 Hành động lần này của Thần Dạ không chỉ là cuồng vọng, hơn nữa càng khiến cho người ta tức giận, nếu như hắn thắng tự nhiên có thể lấy được danh tiếng lớn nhất, cho dù là thua cũng có thể được coi là tuy bại mà vinh, dù sao nhưng không có người nào dám đồng thời khiêu chiến ba người bọn họ.
822 Một người ngay cả tính ỷ lại của chính mình đều không thể khống chế, mặc dù hắn có thể đủ đi tới vị trí rất cao, nhưng cũng không chịu nổi gió bão mưa sa mạnh mẽ.
823 Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước ngược lại là đánh tốt chủ ý, một trên một dưới, tiến công của hai người cũng không ở trên một đường thẳng, liền để cho Thần Dạ chú ý đầu liền không thể chú ý được đuôi!Trừ chút tiểu thủ đoạn này ra, Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước đúng là có thực lực bất phàm, uy thế công kích của hai người như vậy so sánh với thủ đoạn hóa yêu của Vân Đông Lưu không kém chút nào!Thần Dạ nhẹ thở ra một hơi, thân ảnh chợt lui mấy chục thước, ở trong quá trình lui về phía sau, thanh mang dũng động, một thanh trường cung mang theo lợi tiễn, mang theo khí tức bá đạo vô tận hiện lên, chợt đáp cung kéo tên, thanh sắc lợi tiễn thẳng tắp như tia chớp bắn về phía không trung.
824 Một lát sau, Thần Dạ nói:- Ta nghĩ nếu như hai ta có thể ngồi xuống thưởng thức trà nói chuyện phiếm mà nói, ta thật rất muốn biết Tôn huynh ngươi rốt cuộc suy nghĩ cái gì.
825 - Chỉ cần thêm chút dẫn đạo, tỷ thí hôm nay cuối cùng trở thành trò cười!Liễu Hàn Nguyệt châm chọc cười nói. Mi tâm của Phương Uyên Thước căng thẳng, nhìn Liễu Hàn nguyệt, từ khi hai người tương giao tới nay, lần đầu tiên đối với hắn sinh ra cảm giác xa lạ!Nhìn trường kiếm phá không mà đến, Thần Dạ rốt cuộc hiện lên nụ cười, Tôn Vĩ biểu hiện càng xuất sắc, vậy thì chứng minh trận chiến này có thể để cho chính mình chiến đấu càng thêm thống khoái, mà cùng lúc đó ở trong lòng người của Hoàng gia, Tôn Vĩ sẽ càng được coi trọng!- Tốt!Thần Dạ cười to, thanh sắc quang mang sáng chói dữ dội tuôn ra, hóa thành một thanh trường cung khổng lồ, cong người lên, khí tức bá đạo nhàn nhạt lan tràn, phảng phất câu thông với trời cùng đất, làm cho lôi vân trên chín tầng trời không ngừng quay cuồng!Một thanh thanh sắc lợi tiễn từ bầu trời mà đến, đáp lên trường cung, hai đạo thanh mang trong nháy mắt tan ra thành một thể, để cho khí tức bá đạo kia nhất thời tràn ngập bất luận một tấc nào trong không gian này.
826 - Lão phu Hoàng Thiên Lôi chính là Nhị gia gia của Hoàng Vũ!Lão giả đi ở phía trước cười chỉ vào một vị lão giả khác ở bên cạnh hắn, nói:- Đây là tam đệ của lão phu, Hoàng Thiên Đình! Sau này chúng ta đều là người một nhà, ha hả!Nhìn qua hai vị lão giả đều là hòa thiện, không có chút cao cao tại thượng nào của cao thủ Địa Huyền thất trọng.
827 Huống chi trận chiến ấy là đồng thời chiến thắng Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước, sau đó đánh bại Kiếm công tử Tôn Vĩ, phần chiến tích này chính là một chút cao thủ thế hệ trước cũng cũng không dám nói có thể làm được.
828 - Các sư môn trưởng bối đều nói, công chúa chính là đệ tử của Kiếm tông mấy trăm năm nay, có lẽ thiên phú không phải là ưu tú nhất, nhưng linh tính lại cao nhất, cho nên những người chúng ta đều hết sức tò mò, muốn nhìn xem rốt cuộc một nữ tử đến từ trong thế giới thế tục này rốt cuộc xuất sắc đến bao nhiêu.
829 - Một là, ngươi biết Thần cô nương cũng không muốn vào Hoàng gia, còn hai sao?Thần Dạ nhẹ nhàng cười một tiếng, nhàn nhạt hỏi:- Cô nương đến đây chính là vì nói cái này? Nếu như vậy mà nói, hiện tại sợ rằng hơi trễ rồi.
830 Thần Dạ cười lạnh:- Chỉ cần ngươi không vào được Tam Thiên Thanh Huyễn lưu, như vậy đối với bọn họ mà nói, giam cầm mẹ ngươi chỉ sợ tu vi của ngươi ở trên đỉnh phong cũng phải ở trong Hoàng gia mà nghe lời như đầy tớ, đám người Hoàng Thiên Lôi ngược lại là tính toán thật tốt.
831 Nhưng trước mắt là muốn mang theo mẫu thân của Hoàng Vũ cùng nhau rời đi, mẫu thân Hoàng Vũ còn trọng thương trong người, nếu muốn bình an rời đi Tinh Vân thành, trốn khỏi đủ loại đuổi giết để đến một chỗ an toàn, cái khó khăn này thật sự không nhỏ!Thần Dạ mặc dù không có nói ra, dứt khoát kiên quyết đáp ứng Hoàng Vũ, suy tính trong nội tâm nhưng lại chưa bao giờ ít đi, từ sau khi Hoàng Vũ rời đi, hắn liên liên tục suy tính những chuyện có thể sẽ phát sinh trong đại hôn, mà sau khi xảy ra phải giải quyết như thế nào mới là ổn thỏa nhất.
832 - Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!- Đợi một chút!Thanh âm kia còn chưa dứt, thanh âm thanh lãnh của Hoàng Vũ từ từ trở nên vang dội. Mọi người ở đây bất giác ngẩn ra, chợt nhìn thấy Hoàng Vũ một thân trang phục tân nương ở trước mắt bao người vén lên khăn voan màu hồng.
833 Như Hoàng Vũ đoán, trong thần sắc Tôn Đào có một cỗ sát ý chậm rãi di động, hắn trầm giọng nói:- Hoàng Vũ, nói cho ta biết, là ai to gan như vậy, ngay cả đồ của Tam Thiên Thanh Huyễn lưu chúng ta cũng dám động tâm tư?Lời nói truyền ra, sắc mặt năm người Hoàng Thiên Lôi trắng bệch xuống, đều không cần Hoàng Vũ đi đề tỉnh, Tôn Đào đã hiểu được.
834 Tân lang quan khẽ lắc đầu cười, vươn tay ra, dưới ánh mắt trợn trừng của mọi người, từ trên khuôn mặt của mình lật qua, đột nhiên, khuôn mặt của hắn theo đó thay đổi.
835 Hoàng Vũ chỉ biết khóc. Nàng không suy nghĩ cẩn thận mẫu thân dụng tâm lương khổ. Bởi vì nàng không muốn mẫu thân vì nàng, tiếp tục đến thừa nhận đau khổ không phải con người.
836 Trong đám người, thanh âm của Liễu Hành Nguyệt đột nhiên vang lên:- Tôn Hộ Pháp, ngươi bất quá là lo lắng mẫu thân Hoàng Vũ có nguyện ý nói ra hay không? Ha ha, Phong Diệp Cốc ta có một thủ đoạn nhỏ, tuy rằng không lên được mặt bàn, nhưng người dưới Hoàng Huyền cảnh giới, chỉ có thể ngoan ngoãn nói ra tất cả bí mật.
837 - Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, rất rất giỏi sao? Bắc vực to lớn, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu ngươi còn không dọa được mọi người. Trong hắc ám, một đạo thanh âm thanh thúy đột nhiên truyền ra.
838 Bản thân cùng nữ tử đối diện bên nào nặng bên nào nhẹ, là một người đều có thể phân rõ ràng. Nhưng mà, cứ như vậy thả đám người bọn họ rời khỏi, một cơ hội cực tốt bị lãng phí, sau khi trở lại trong tông, ai biết, bọn hắn sẽ lại nghiêm phạt bản thân ra sao.
839 Ngày hôm nay Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu không cùng Kiếm Tông chống đối, như vậy, Phong Diệp Cốc cuối cùng sẽ bị diệt ở trong tay Kiếm Tông. Kết quả này tuyệt đối không phải điều mà Liễu Hàn Nguyệt mong muốn.
840 - Ta cũng đang nhớ nương ta!Niệm Thần chậm rãi xoay người, trong mắt hàm chứa lệ quang, nàng đồng dạng không có lừa gạt Thần Dạ. Thần Dạ nói:- Xem ra chúng ta đều cùng một loại người.