141 Lúc này ánh mắt Cổ Thiết Thủ lạnh lẽo, sát phạt quyết đoán, sát ý sôi trào, cất bước đi tới chỗ Trấn Uy Hầu không động đậy! Không hề nghi ngờ, trước kia Cổ Thiết Thủ dĩ hòa vi quý, vào hôm nay đã động sát tâm.
142 Nam Thiên thế gia còn cổ xưa hơn Giang Tả thế gia rất nhiều, Nam Thiên thế gia có thể ngược dòng tìm hiểu tới thời đại khai hoang, khi đó thú, đó là thời đại thọ tinh hoành hành, Nam Thiên thế gia cũng đã sừng sững một phương, vượt qua mọi hung hiểm hoang mãng tồn tại tới bây giờ.
143 - Ta liều với ngươi. . . Tên cường giả này rống to, nhưng mà Lý Sương Nhan lập tức bộc phát uy thế vương hầu, một ngón tay điểm qua, "Phanh" một tiếng, tên cường giả này bị đánh bay, trong khoảng thời gian ngắn không đứng lên nổi.
144 Đột nhiên xuất hiện câu nói này, rất nhiều tu sĩ ở đây đưa mắt nhìn nhau, vào lúc mấu chốt nói ra lời này, đây chẳng phải là gây khó dễ cho Thánh Thiên Đạo?Mọi người nhìn qua, không biết lúc nào trên hư không xuất hiện một chiếc xe ngựa, xe ngựa nhìn qua không nổi bật, bất luận là đi tới nơi nào, ở đâu cũng không khiến người ta chú ý, đánh xe cũng là lão đầu đội mũ mềm.
145 Thánh Thiên Đạo đấu với Trần Bảo Kiều, không biết có bao nhiêu người hâm mộ, mặc dù có không ít tuổi trẻ tuấn ngạn ghen ghét, nhưng mà không thừa nhận cũng không được, cũng chỉ có Thánh Thiên Đạo thiên chi kiêu tử như thế mới có thể xứng đôi với Trần Bảo Kiều.
146 Lý Sương Nhan vừa bước ra thì bộ dáng nước chảy mây trôi, một bước này đã vượt qua vô tận đạo văn của Thánh Thiên Đạo, vô tận đạo văn này có thể nghiền nát hư không, nhưng mà lúc này Lý Sương Nhan giống như hoa sen nở ra, tích thủy không dính, vô tận đạo văn căn bản không thể ảnh hưởng tới nàng.
147 Lúc này Tư Đồ chân nhân, Thánh Thiên Đạo và nhiều vương hầu sắc mặt khó coi tới cực điểm, cũng lui về phía sau, về phần những người khác, căn bản không dám tới gần, đế uy bao hàm tiên uy, nếu nó áp xuống thì ai cũng bị nghiền nát.
148 Hừ --Thánh Thiên Đạo cắn răng, hai mắt sát ý tăng vọt, lộ ra sát ý đáng sợ. - Trước tiên nên lui một bước, nên nói với bệ hạ thỉnh bảo khí tiên đế, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không dám tùy ý xâm phạm chúng ta.
149 Lý Thất Dạ muốn chính là hiệu quả này, Tẩy Nhan Cổ Phái cưỡng ép tiến vào Ma Bối Lĩnh, Thánh Thiên giáo cũng tốt, Bảo Thánh thượng quốc cũng được, tuyệt đối sẽ không cam tâm, hắn chính là muốn cao điệu đưa bức họa tiên đế ra, ai muốn động tới Tẩy Nhan Cổ Phái, vậy phải nghĩ kỹ bản thân mình, có uy hiếp, ít nhất có thể làm cho đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái an tâm ma luyện trong Ma Bối Lĩnh trong một thời gian ngắn, miễn cho cả ngày đề phòng có người nhìn chằm chằm sau lưng.
150 Trong khu vực ngàn dặm chung quanh chính là vùng đất hung hiểm của Ma Bối Lĩnh, ở trong và nòoài không hợp nhau, giống như một bước thiên đường, một bước địa ngục.
151 Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra: - Chỉ cần ngươi tận tâm tận lực, sớm muộn sẽ có một ngày ta sẽ truyền toàn bộ thất bát giải cho ngươi. Ngươi có lẽ hiểu chỉ cần ngươi tận tâm tận lực, một ngày nào đó ngươi sẽ trở thành Họa Thần thứ hai.
152 "Phanh" một tiếng, cuối cùng nhất Kiếm Tê Ngưu nặng nề ngã xuống đất, lúc này nó đã không thể nhúc nhích, toàn thân là máu nhuộm đỏ cả mặt đất. Ngàn năm Kiếm Tê Ngưu không phải là tu sĩ cảnh giới Tích Cung Cảnh như Lý Thất Dạ ngăn cản, cho dù là tu sĩ Tráng Thọ Cảnh cũng không chịu nổi, Đáng tiếc nó đụng phải Lý Thất Dạ.
153 Nhưng mà thọ tinh không phải như vậy, nếu như ngươi đang ở trong hoang dã, nói không chừng ngươi không biết mình bị thọ tinh nhìn chằm chằm lúc nào, một khi bị thọ tinh nhìn chằm chằm vào, ngươi sẽ rất khó thoát khỏi nó.
154 Nơi này thiên địa tinh khí quá tràn đầy, trong khoảng thời gian ngắn thiên địa tinh khí giống như nước sông lao vào trong người Lý Thất Dạ, tiến vào chủ cung, bị chân mệnh hút lấy.
155 Mặc dù nói Lý Thất Dạ có rất nhiều thủ đoạn đánh chết Phụ Thiên Viên, hắn thậm chí có thể tính toán Phụ Thiên Viên, nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói không có niềm vui khiêu chiến, chỉ có đối chiến kịch liệt như thế, đây mới thực sự là khiêu chiến!Lý Thất Dạ nằm một tháng mới chữa tốt thân thể, trong quá trình này thân thể hắn không ngừng được chữa trị, âm dương huyết hải chìm nổi, vô tận huyết khí chảy ra như suối chữa thương cho Lý Thất Dạ.
156 Về phần khu vực khiêu chiến sẽ do truyền thừa đạo giáo chiếm lĩnh, đây chính là quái vật khổng lồ chân chính, có thể trực tiếp tiến vào khu vực này cũng chỉ có Nam Thiên thượng quốc, Giang Tả thế gia, Bảo Thánh thượng quốc, về phần Tử Hà Quan, Phi Giao Hồ cũng chỉ dám đi vào khu vực phong thu mà thôi.
157 - Thánh Thiên Đạo dùng lực một mình đuổi giết một đầu thọ tinh mười lăm vạn năm vạn dặm, cuối cùng chém giết nó, toàn thân trở ra!Nhưng mà càng có tin tức chấn động truyền ra từ Thánh Thiên giáo.
158 - Nếu tồn tại siêu nhiên như Chiến Thần Điện không xuất thế, chỉ sợ không có đại giáo truyền thừa, cương quốc nào dám tranh hùng với Thanh Huyền quốc gia cổ!Có người khôi phục tinh thần nói ra.
159 - Tính toán ta? Phải biết rằng, đây chính là địa bàn của lão tử. Lý Thất Dạ tươi cười nói ra. Lúc này hắn cảm khái, thì thào:- Năm đó xem ra Huyết Tỳ tốn không ít tâm huyết, sau khi lưu lại vô số chuẩn bị trong Ma Bối Lĩnh này, vốn muốn chém ma vật kia, thật không ngờ chỉ dùng một phần nhỏ mà thôi, hôm nay lại dùng tới chuẩn bị phía sau.
160 Nam Hoài Nhân hưng phấn báo cáo với Lý Thất Dạ, ngay cả Cổ Thiết Thủ làm người ổn trọng cũng hưng phấn, sáu biến hồn thảo nha, trước đó Tẩy Nhan Cổ Phái nghĩ cũng không dám nghĩ, hồn thảo như vậy nếu bán ra sẽ có giá trên trời.