441 Thiên Đạo Viện quá cổ xưa, xa xưa đến nỗi người ta không biết nó bắt nguồn từ thời đại nào, không ngược dòng lên điểm bắt đầu được. Đứng dưới sơn môn Thiên Đạo Viện mới lĩnh ngộ cái gì là bàng bạc đại khí của Thiên Đạo Viện.
442 Lần đầu tiên Trì Tiểu Điệp đến Thiên Đạo Viện, khi nàng vào mảnh thiên địa này nỗi lòng rung động. Nếu chỉ nghe tên sẽ cho rằng Thiên Đạo Viện chẳng qua là một học viện, suy nghĩ đó sai mười mươi.
443 - Ngang ngửa với á thánh?Trì Tiểu Điệp hoảng sợ, tin tức quá rung động. Á thánh Vương Viễn là tồn tại đáng sợ biết mấy, chưa thành tiên đế nhưng có địa vị của tiên đế.
444 Khi Lý Thất Dạ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Ma Cô, hắn bị đôi mắt nàng đánh động, đôi mắt khao khát học hỏi. Một tiểu nữ hài bẩn thỉu, bình thường, thậm chí trông như nhược trí, nhưng nàng có đôi mắt khao khat học hỏi.
445 Nhàn Thế viện là viện phức tạp nhất, rồng rắn lẫn lộn. Trong Nhàn Thế viện có thể không báo lai lịch, che giấu tung tích. Chỉ cần ngươi thi đậu hoặc nộp học phí đắt đỏ là được cho vào hết.
446 Két két két két két! Tiếng cửa mở vang lên, Lý Thất Dạ định hít thở không khí mát mẻ. Lý Thất Dạ vừa mở cửa chưa kịp hít một hơi thì nghe tiếng reo hò:- Hoan nghênh Trì điện hạ! Thanh âm êm tai như chim hót, mềm mại động lòng người.
447 - Đi nhầm một bước thua cả bàn cờ. Lý Thất Dạ khẽ thở dài: - Đây chính là điểm đáng sợ nhất của cao nguyên táng phật. Lặng lẽ thẩm thấu, bao nhiêu nhân vật vô địch tự cho là nằm trong vòng khống chế của mình, cuối cùng bản thân biến thành tín đồ còn tưởng rằng chính mình đi ra đại đạo khác.
448 Lý Thất Dạ cười hỏi: - A? Khác thế nào?nói nghe thử. Tư Không Thâu Thiên nhìn quanh quất, mở miệng nói: - Nghe nói Vực Thần của Thiên Đạo Viện sắp chết.
449 Bất giác Trì Tiểu Điệp thả lỏng, vì trước kia Lý Thất Dạ tựa như nghiêm sư, nàng đã quên hắn cũng là thiếu niên thanh xuân. Lời Lý Thất Dạ nói khiến Trì Tiểu Điệp cảm nhận được sức sống thanh xuân từ hắn.
450 Tuy công chúa nước láng giềng bái vào Đỉnh Thế viện nhưng có tình cảm rất tốt với các tỷ muội Đại Thế viện. - Sao? Không phục?Nữ nhân lạnh lùng nói: - Nếu là học sinh của Đỉnh Thế viện hì đừng xen lẫn với đám chó mèo, làm Đỉnh Thế viện mất mặt.
451 Lý Thất Dạ ung dung liếc Băng Ngữ Hạ, bình tĩnh nói: - Không làm nữ hài tử, suốt ngày giả nam, coi chừng có ngày ta lột đồ nàng ra!- Ngươi dám. . . !Băng Ngữ Hạ hai tay chống hông, ưỡn ngực, khí thế hùng hổ trừng Lý Thất Dạ.
452 Nhắc đến Quỷ Phù Thụ làm các thiếu nữ khác biểu tình trầm trọng. So với Hoàng Phủ Phượng thì Quỷ Phù Thụ đáng sợ hơn rất nhiều. Khiến người sợ hãi là Quỷ Phù Thụ xuất thân từ Diêu Quang cổ quốc, nhất môn song đế cổ quốc cường đại, đáng sợ hơn yêu đạo đại tông Yêu Khiếu môn.
453 Từng là đại đạo hầu, nhất tinh ngũ cung chân nhân, đúng là địch thủ đáng sợ. Một số thiên tài Đỉnh Thế viện thầm so sánh mình và Quỷ Phù Thụ, lòng chìm xuống.
454 Thiên tài yêu nghiệt nhỏ giọng nói: - Côn Bằng Lục Biến!Răng rắc! Răng rắc! Tiếng xương nối với nhau. Quỷ Phù Thụ đứng dậy, xương toàn thân kêu răng rắc, máu tím nhuộm ướt y phục của gã.
455 Vang tiếng hét thảm thiết:- A!!!Ngũ hoang đại vực bị đốt cháy, Quỷ Phù Thụ gào rú thê lương. Tinh hỏa từ ngũ hoang đại vực lan tràn đến chân thân của Quỷ Phù Thụ, khi ngũ hoang đại vực bị đốt thì cơ thể gã cung hóa tro.
456 Thấy cảnh tượng kỳ lạ, các học sinh rợn tóc gáy. Tu luyện "Diêu Quang truy tiên" chẳng phải tương đương với khó bị giết sao? Gặp đối thủ muốn giết mà giêt hoài không chết làm người ta sợ hãi.
457 Lý Thất Dạ hờ hững hỏi: - Nếu ta không thả thì sao?- Giết không tha!Con ngươi Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ co rút, thần qung đáng sợ tuôn ra như ánh ban mai, thần quang như lửa bắn lên cao.
458 Diệu Quang Cự Tử Tổ Hoàng Võ, Bá Hạ luôn trong mắt không có ai, khiêu chiến nhiều thiên tài, ngạo thị chư hùng. Hôm nay Băng Ngữ Hạ muốn đánh tan nhuệ khí của bọn họ cũng không có gì không được.
459 - Đóng cửa đánh chó cũng vì bất đắc dĩ. Bành lão đạo sĩ lắc đầu, nói: - Ngươi nói cũng có lý, nhưng bây giờ tuổi thọ của Vực Thần đã tận, rời khỏi thì huyết thạch không tốt cho nó.
460 Trì Tiểu Điệp tiễn các thiếu nữ đi hết, nàng quay về phòng thấy Lý Thất Dạ nhắm mắt dưỡng thần. Trì Tiểu Điệp ngồi yên một bên cùng Lý Thất Dạ, không lên tiếng.