21 Hiện tại Lý Bát Dạ đã là Uẩn Thể cảnh, cấp độ tráng huyết Đại viên mãn, cảnh giới kế tiếp là tôi thể, là thời cơ tốt để tu sĩ tôi thể một lần nữa.
.
22 - Ngươi dám!
Lý Sương Nhan vừa thẹn vừa giận.
- Ta có cái gì không dám?
Lý Bát Dạ đè chặt Lý Sương Nhan trên đầu gối, ba ba ba, tiếp tục đánh.
Tuy rằng Lý Sương Nhan ra sức giãy giụa, nhưng tu vi của nàng làm sao có thể đủ so sánh cùng Trấn Bím Thần Thể.
23 Đám đệ tử hủy đi tiểu viện lấy lại tinh thần, giật cả mình, không dám ở lại. Cả đám vứt bỏ công cụ trong tay rồi xoay người bỏ chạy. Ngay cả Chủ tử của bọn hắn đã bị đánh đập tàn nhẫn, coi như cho đám người bọn hắn thêm mười cái gan, cũng không dám đi khiêu khích Lý Bát Dạ.
24 Ngay thời điểm, Lý Sương Ngan nghĩ bậy, Hứa Bội đầu óc mơ hồ, Lý Bát Dạ đã quay người đi vào căn phòng bên trong bảo lâu của Lý Sương Nhan.
Nhìn Lý Bát Dạ vào phòng, Lý Sương Nhan vội tiến vào theo.
25 Gió nhè nhẹ thổi, khí trời hơi man mát tỏa ra khắp nơi. Lúc này, trên ngọn núi Cô Phong, sắc trời đã tối đen, trên gò núi, một toà bảo lâu nguy nga lộng lẫy vẫn đứng đón gió, như đã đứng ở nơi này từ thời cổ xưa tới nay, không một chút thay đổi.
26 Phương đông dần sáng, một luồng dương quan chiếu sáng cả vùng đất.
Lý Bát Dạ tỉnh dậy, ngáp vài cái rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa mới khỏi phòng, hắn lập tức phát hiện, Hứa Bội đang bưng chậu nước rửa mặt chờ ở ngoài cửa.
27
Thời điểm Lý Bát Dạ ôm ấp nữ nhân khác, không hiểu sao Lý Sương Nhan cảm thấy rất khó chịu, nàng bực mình nghiến răng quay đi, bắt đầu nghiêm túc cẩn thận quan sát Quỷ Lâu.
28 Thân thể bị băm thành thịt vụn, nếu đổi lại bất luận kẻ nào, đã sớm kêu gào thảm thiết, ra tay đánh giết những khô lâu này, nhưng mà, Lý Bát Dạ không kêu lấy một tiếng.
29 Tuyệt thế mỹ nữ nghe được Lý Bát Dạ nói, lập tức kinh hãi, liên tiếp lui về phía sau, bất khả tư nghị, sợ hãi nói:
- Ngươi, ngươi, ngươi là người nào!
- Năm đó, ở dưới gốc cây chuối, đào thi cốt cho nàng, ngoại trừ Minh Nhân ra, nàng nói còn có ai ở đó?
Lý Bát Dạ nở nụ cười, nói ra.
30 Lý Bát Dạ ôn nhu nhìn Tô Ngọc Hà, nói ra:
- Nàng theo cổ cầm ngủ say ở dưới đất. Vì sao lại đi ra quấy phá? Ta xem ra, thiên địa tinh khí nơi này bị ô nhiễm, nàng chỉ là một tia luyến niệm, không có khả năng có thần thông lớn như thế!
Tô Ngọc Hà nhẹ giọng, nói:
-Đại nhân, ta một mực ngủ say dưới đất, cũng không biết ngủ say bao lâu, đột nhiên nơi này dị động, tà khí xâm lấn, quấy rầy ta, ta mới tỉnh lại.
31 Một lúc sau, sâu trong lòng đất, hắc ám bị chịc tâm giết tới chỉ còn một đám nhỏ, đám hắc ám này trong nháy mắt bỏ trốn, trốn chạy tới nơi sâu nhất bên trong.
32 Liệt Chiến Hầu xem như chiến tướng của Bảo Thánh thượng quốc, hắn tới đây là đại biểu cho ý chí của Bảo Thánh thượng quốc, cũng là đại biểu cho ý chí của Thánh Thiên Giáo.
33 Hoạ Mi áp sập bầu trời, rất nhiều tu sĩ cường giả đi theo mà đến trong lòng cũng không khỏi run lên một cái, uy lực của Đế thuật, tuyệt thế vô song, quản chi Đại Hiền chi thuật cường đại, cũng không cách nào cùng Đế thuật so sánh!
Lúc này, Hoa Mi áp thiên, tất cả mọi người không khỏi cảm thấy hít thở không thông, một môn Đế thuật hoàn chỉnh ở trong tay một vị Vương Hầu thi triển ra, uy lực ngập trời, đồng cấp Vương Hầu, nếu như không tu luyện Đế thuật, chỉ sợ là muốn nhượng bộ lui binh!
- Ngươi muốn chiến, lão phu chiến cùng ngươi!
Lúc này, Đại trưởng lão bá khí trùng thiên, là truyền nhân đế thống, coi như là thiên phú không được, nhưng mà, tuyệt đối không phải thứ hèn nhát.
34 Cảm nhận sát khí khoá chặt lấy mình, Lý Bát Dạ y nguyên bình tĩnh, lúc này, hắn cười cười, khoan thai nói ra:
-Con sâu cái kiến cũng hướng ta tìm chết?
Tranh… vừa dứt lời, năm ngón tay của Lý Bát Dạ đột nhiên gảy nhẹ cổ cầm, trong một chớp mắt, cổ cầm trước mặt hắn phát sáng lên, dâng trào ra vô tận quang hoa, đạo uy cuồn cuộn, thoáng cái chấn khai tới Tào Hùng.
35 Một kiếm vừa ra, diệt ngàn địch khiến tất cả mọi người rung động, bao gồm đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái, đều là thật lâu không cách nào lấy lại tinh thần.
36 Nửa giờ sau, Đổng Thánh Long cùng Liệt Chiến Hầu trọng thương sắp chết bị trói ra bên ngoài sơn môn Tẩy Nhan Cổ Phái. Hai người họ vô lực phản kháng, hiện tại, bọn hắn ngay cả phàm nhân cũng không bằng, mà giống hai lão nhân sắp chết, mặc người lôi đi.
37 Ngay khi cái bóng trảm xuống Lý Bát Dạ, đám trưởng lão kinh hãi thất sắc, ngay cả Lý Sương Nhan muốn cứu cũng không đủ sức.
Lúc này, ánh mắt Lý Bát Dạ ngưng tụ, nhưng hắn không có bất kỳ động tác gì, giống như bị khí thế doạ sợ.
38 Thời điểm Tẩy Nhan Cổ Phái vui vẻ ăn mừng, thì Bảo Thánh thượng quốc truyền ra một tin tức, Cửu Thánh Yêu Môn đi sứ thăm Bảo Thánh thượng quốc! Luân Nhật Yêu Hoàng tự mình hội kiến Nhân Hoàng.
39 Lý Sương Nhan bên người Lý Bát Dạ cũng đã được một thời gian rồi, theo nàng biết, có rất ít sự tình có thể làm cho hắn trịnh trọng như vậy, nàng chớp đôi mắt đen láy, tò mò nhìn Lý Bát Dạ.