61 sáng sớm hôm sau, Vô Danh Ma vào phòng thăm bệnh, hỏi:- Đã đỡ chưa?Vũ Duy Ninh nhăn nhó nói:- Vẫn như cũ, chẳng rõ là bị gì. . . Vô Danh Ma hỏi:- Uống thuốc mấy lần rồi?Vũ Duy Ninh đáp:- Hai lần rồi, Diêu cô nương đã đi sắc thang thứ ba, lát nữa sẽ mang tới.
62 "chát" một tiếng, mặt chàng đã bị trúng một chưởng!Vô Danh Ma nhìn qua Tư Không Sâm giận đùng đùng nói:- Mang hắn vào giam trong phòng sắt, ta muốn hắn sống!Tư Không Sâm hỏi:- Sao bang chủ không dùng thuật Ly Hồn Hoán Phách rồi đưa hắn về Đồng Tâm Minh luôn?Vô Danh Ma hằm hằm hừ một tiếng nói:- Cũng được, ngươi đem hắn ra trói lại, ta đi pha thuốc!Tư Không Sâm lập tức mang Vũ Duy Ninh ra khỏi phòng, trói chàng vào ghế đồng, đẩy tới trước bức vách có tranh.
63 Khoảng sau tuần trà, cỗ xe ngựa đã ra khỏi thành Lạc Dương, chạy mau theo đường hướng về phía bắc. Bà ta đánh xe rất gấp, đến nỗi thùng xe rung lên kịch liệt, Diêu Ngọc Nga hơi hoảng sợ, vén rèm phía trước hỏi:- Sư phụ, người đánh xe mau quá.
64 vũ Duy Ninh nhăn nhó cười nói:- Nếu làm như thế thi làm sao bắt được bà ta?Diêu Ngọc Nga kiên quyết nói:- Ta bất chấp, nhất định là ngươi không được lợi dụng lúc giả điên để ám toán bà ta.
65 Ngọc Diện Hoa Thi hai mắt bắn ra tia sáng oán hờn tàn độc, trầm giọng nói:- Thằng tiểu tử này giỏi thật, trong vòng vài tháng đã giết bốn năm người của bọn ta.
66 Lúc ấy lại thêm một người bị Thánh Hiệp Du Lập Trung đánh trúng ngực trọng thương ngã xuống đất, đó là đặc sứ áo vàng thứ ba Thanh Khê lão nhân Từ Giới Nhiên.
67 Du Lập Trung vội phất ra một chưởng, kêu gấp:- Tiểu Bình, lui mau!Bọn Hồng Tiểu Bình cũng biết Thất BỘ Đoạt Hồn Sa của Độc Nương Tử lợi hại phi thường, nên không hẹn mà cùng nhảy lui lại mấy bước.
68 Du Băng Viên theo sát phía sau, vừa chạy vừa hỏi:- Mang cô ta về rồi, ngươi định an bài cho cô ta thế nào?Vũ Duy Ninh nói:- Nàng rất thích luyện võ, ta định giới thiệu cho nàng một vị sư phụ.
69 Trong lúc trò chuyện, xe ngựa đã tới ngoài thành. Vừa lúc ấy cổng thành mở ra, rất nhiều người chờ sẵn ùa vào như bầy ong. Vũ Duy Ninh chờ cho họ vào hết rồi, cổng thành quang quẻ mới dong xe vào thành.
70 Du Băng Viên hai má càng hồng, đầy vẻ hưng phấn khích động. Nàng ngượng ngùng ngước mặt lên, muốn nói lại thôi, sau cùng mới cúi đầu nói:- Vậy thì ngươi có thể có thể.
71 Bây giờ có lẽ bọn Du minh chủ đang trên đường tới đây, nhưng nhanh lắm thì cũng phải hai ngày nữa bọn họ mới tới được nơi này, mà lúc họ tới được nơi này thì không còn cách nào tìm được tung tích của Phục Cừu bang nữa.
72 Diêu Ngọc Nga hạ giọng nói:- Ngươi có thể lừa y mở thang treo ra rồi thi triển Nhiếp Hồn Đại Pháp mà. Vũ Duy Ninh lắc đầu nói:- Không làm thế được đâu.
73 Vô Danh Ma nói:- Nói ra xem!Diêu Ngọc Nga ra vẻ khổ sở đáng thương nói:- Trong hang này lạnh quá, ngươi có thể cho ta một cái chăn không?Vô Danh Ma suy nghĩ một thoáng, gật đầu nói:- Được, sáng mai ta sẽ sai người vào thành cạnh đây mua một cái.
74 Chàng bắt đầu rơi mau xuống dưới núi, không rõ sâu bao nhiêu. Đây là một kết quả mà chàng không bao giờ nghĩ tới, chàng có nằm mơ cũng không nghĩ rằng đường hầm lại đào ra một vách núi dựng đứng mà phía dưới là vực sâu.
75 Vô Danh Ma mặt đầy vẻ tức giận, từ từ đứng dậy lạnh lùng nói:- Ðem con nha đầu ra đây!Một tràng tiếng bước chân nhốn nháo vang lên dội tới hang đá, bọn người tiến vào là Tam Tuyệt Ðộc Hồ, Ngọc Diện Hoa Thi, Ðộc Nương Tử và vài chục tên ma đầu không rõ tên.
76 vũ Duy Ninh bị kéo ra khỏi quan tài, lúc đó Diêu Ngọc Nga cũng thế. Vô Danh Ma đích thân giải khai huyệt đạo cho Vũ Duy Ninh, nói:- Từ đây trở đi, trong nửa tháng nữa, ngươi mà muốn được yên ổn, thì chỉ có một cách là đừng nghĩ tới việc chạy trốn.
77 vũ Duy Ninh mày kiếm chợt giương lên, mắt lộ sát khí nói:- Ngươi đến chết cũng không buông Diêu cô nương xuống chứ gì?Lão ma đầu kia chợt co người phóng mau đi, cười rộ nói:- Ðúng đấy! Ngươi có cách nào thì cứ giở ra đi!Vũ Duy Ninh nổi giận, sải bước đuối mau theo.
78 Thánh Thủ Nhân Viên vẫn đứng yên không động. Diêu Ngọc Nga thấy y vẫn không động đậy, hốt nhiên nổi nóng, giơ tay đánh như mưa vào lưng y, kêu gào ầm ĩ:- Ngươi dùng yêu thuật! Ta đánh cho ngươi chết, đánh cho ngươi chết.
79 Bệnh Lang Trung tư ÐỔ Tinh nói:- Không được rối, những thuốc men của thuộc hạ đã bị Ðồng Tâm Minh thu hết cả. Quái Thủ Phiên Thiên kêu lên:- Nói bậy! Lão phu biết rõ rằng ngươi giấu các thứ thuốc men trong giày, ngươi không chịu đưa ra, lão phu sẽ ra tay cướp đấy!Bệnh Lang Trung không biết làm sao, đành phải cởi một chiếc giày ra, gỡ một miếng vải lót bên trong, lấy ra hai viên thuốc tròn bao sáp bên ngoài, miễn cưỡng đưa cho Quái Thủ Phiên Thiên, nói:- Ðây, cầm lấy!Vô Danh Ma nói:- Ta nghe nói Tư ÐỔ lão trong chuyện này không phải là không thích, sao lại không muốn đưa hai viên thuốc ra như vậy?Quái Thủ Phiên Thiên cầm lấy hai viên thuốc, cười nói:- Té ra Bang chủ vẫn bị y che mắt.
80 sáp sĩ Hổ Chỉ vào Vũ Duy Ninh và Diêu Ngọc Nga bị trói trên cây nói: - Mười ba người chúng ta chỉ cần ba người lưu lại canh giữ hai người kia, còn mười người chia đường đào tẩu, rồi sau chờ đến lúc toàn bộ người của Ðồng Tâm Minh triệt thoái rối sẽ lén lén quay lại.