1061 Cao Tuyết Nhi, Ny Nhi bước tới nói:- Hai chúng ta cũng vậy. Đinh Hạo cười cốc đầu ba nha đầu Hoan Hoan, Ny Nhi, Cao Tuyết Nhi. Đinh Hạo nói:- Hôm nay không có bối phận tông môn, ba nha đầu các ngươi gọi ta là Đinh đại ca được rồi.
1062 Kim Thiền ăn xong cẩu nhật trong ngực, lầm bầm:- Nếu có thêm miếng rượu trơn họng thì tốt quá. Ngươi không biết, mới vừa rồi thấy các ngươi ăn ngon uống đã làm ta thèm muốn chết.
1063 Tăng nhân Bát Giới chết vào thần thông phật gia nói lên Đại Lôi Âm Tự có nội gian. Với lực lượng của Đại Lôi Âm Tự nên dễ dàng điều tra ra sự thật, không lẽ.
1064 Đêm đó Kim Thiền ở trong căn phòng bí mật, Đinh Hạo bày trận pháp liễm tức mình sở trường nhất bên ngoài, hy vọng có thể giấu hơi thở của Kim Thiền, không bị cao thủ Đại Lôi Âm Tự truy sát đến nơi phát hiện.
1065 Đinh Hạo nói:- Yên tâm, trong lòng ta có suy tính, nếu một ngày nào đao binh đối đầu thì ta sẽ không làm chuyện hồ đồ. Lý Lan gật đầu, nhưng sâu trong lòng nàng thở dài.
1066 Nhưng giờ thì bọn họ ngoan ngoãn ở trong hang động bí ẩn, không dám chạy lung tung, sợ chọc giận thiếu niên nhân loại sát thần trên mặt đất. Yêu thánh khôi ngô lớn tuổi nói:- Thời cơ đã đến, mở trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá ra đi.
1067 Thật ra người như Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy chưa đến ba trăm tuổi đã tu luyện đến cảnh giới cao giai Võ Đế cảnh nhìn chung là thiên tài tư chất siêu đẳng trong lịch sử võ đạo nhân loại.
1068 Cáp Mô Yêu Thánh khổng lồ như thấy quỷ, kêu lên:- Ngươi. . . Sao có thể? Chẳng phải ngươi đã vào trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá rồi sao?Hắc Ngưu Ma Yêu Thánh cũng bị giật nảy mình.
1069 Một con trâu to vảy đen ấy ngàn thước giẫm khói đỏ Hồng La Sa Trướng, móng trước cào đất chấn động phạm vi mấy trăm dặm. Đôi sừng trâu như thiên đao có thể xé rách hư không.
1070 Không phải hai loại lực lượng tương khắc mất đi mà là sáng tạo cái mới. Ánh sáng vàng và trắng bao phủ cơ thể Đinh Hạo. Không gian, thời gian xung quanh chớp mắt như bị phong tỏa đóng băng ngưng kết lại.
1071 Nghe giọng điệu của chưởng môn thì trưởng lão Đinh Hạo tạm thời không rời khỏi Vấn Kiếm tông làm trái tim nhiều người rớt lại xuống bụng. Trải qua rất nhiều kiếp nạn, sâu trong lòng mọi người đương nhiên cho rằng chỉ cần Đinh Hạo còn ở Vấn Kiếm tông thì sơn môn này vĩnh viễn sừng sững không ngã.
1072 Tần quảng Vương Tưởng trấn thủ sông vong xuyên, Nghiệt Kính Đài, phán đoán thiện ác, độ hóa người chết là có công đức rất lớn. Tần quảng Vương Tưởng có thể ngưng tụ ra lực lượng công đức hỗn độn không ngoài dự đoán của Đinh Hạo.
1073 Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ quỳ dưới đất thật lâu cung kính đưa tiễn Đinh Hạo rời đi. Tần quảng Vương Tưởng, quỷ sứ không biết Đinh Hạo đi đâu nhưng chắc là chỗ bọn họ không thể hiểu biết.
1074 Sau lưng A Sơ vang tiếng rên khẽ. - Ưm. . . Cơ thể mảnh mai của A Sơ khẽ run, trong mắt lộ ra khó tin. A Sơ vội xoay người lại, thấy thanh niên tuấn tú nằm trên giường gỗ xanh cứng khẽ nhúc nhích, hít thở dồn dập, mắt chậm rãi mở ra.
1075 Nạp Lan Sơ đi bên cạnh Đinh Hạo khẽ nói:- Đó là chiến sĩ trong bộ lạc, bọn họ là người thủ hộ mạnh nhất bộ lạc. Thiên Hoang bộ lạc có thể sinh tồn trong Hãn Hải sâm lâm đầy rẫy nguy hiểm toàn nhờ bọn họ đời đời bảo vệ.
1076 Thịt thà mùi thơm nức mũi như thế này thường chỉ có thủ lĩnh, các trưởng lão, chiến sĩ cường đại trong bộ lạc mới được ăn. Không biết đã bao nhiêu năm Nạp Lan Sơ không nếm vị thịt.
1077 Thiên Hoang bộ lạc chiếm khoảng ba, bốn dặm, trên một sơn nguyên, địa thế khá cao, tầm nhìn rộng thoáng. Tường đá cây to vây quanh Thiên Hoang bộ lạc, có một số trận pháp rất kỳ diệu.
1078 Bởi vì Đinh Hạo cảm nhận được lực lượng thiên địa pháp tắc chỗ này khác với Vô Tận đại lục, càng tinh thuần, rõ ràng, hoàn toàn phù hợp tu luyện. Có thể dùng xác suất lớn nhất hạ thấp bất ổn vì miễn cưỡng tu luyện, lực lượng tăng quá nhanh dẫn đến cảnh giới bất ổn.
1079 Tay Nạp Lan Sơ xách một cái bao nhỏ, thân hình mảnh mai run rẩy trong gió rét sớm mai, khuôn mặt tươi cười bị đông lạnh cứng ngắc. Đinh Hạo giơ tay, huyền khí ấm áp bao phủ Nạp Lan Sơ.
1080 - Không, ta không có. . . Mặt Nạp Lan Sơ trắng bệch, kinh hoàn giải thích rằng:- Ta chỉ muốn đi tìm phụ thân. . . Đức Bưu rống to:- Hừ! Viện cớ. Lúc trước mẫu thân của ngươi không nghe bộ lạc khuyên can tư thông với người vực ngoại sinh ra các ngươi đã là tội lớn.