21 -Thả ta ra. . . . thả ta ra.
Lâm Vũ vùng vẫy cố gắng thoát khỏi Tam Trọng, hắn đang đè nàng ra giường dùng sức áp chế nàng mặc cho những tiếng la hét vô nghĩa.
22 Lâm Vũ tỉnh lại, nhìn thấy nam nhân mình thương yêu đang tình tứ nhìn mình, trong lòng nàng nổi lên một cỗ ngọt ngào. Đến lúc này đây trải qua bao trắc trở, Lâm Vũ đã sâu sắc hiểu được, có rất nhiều chuyện đều phải thật sự quý trọng, nếu không đến lúc mất đi mới hối hận thì không còn kịp nữa.
23 Trong căn phòng nhỏ cùng không gian tĩnh lặng, Dịch Phong nằm lẳng lặng trên giường, không để ý đến tiếng kêu thảm thiết nhưng ngắn ngủi ngoài cửa sổ.
24 Lã Thiên Vũ hơi nghi ngờ nhưng hắn lại thấy lời nói của Dịch Phong có phần đáng tin liền nhanh chóng đánh thức Tiêu Bân cùng Trúc Tinh dậy, e rằng chuyến đi này điềm rủi sẽ còn kéo dài.
25 Trong bóng đêm, sơn trang có vẻ rất không yên tĩnh, thỉnh thoảng có những tiếng kêu thảm thiết làm cho đêm tối càng thêm mấy phần quỷ dị.
Lúc này, những người đi theo Tống Hằng đã chết chỉ duy còn năm sáu người còn sống, bất quá đều đang bị giam trong bụi hoa kỳ trận, không cách nào thoát thân.
26 -Mạnh quá.
-Hai kẻ này còn là người hay sao? Giang hồ còn có những võ công tuyệt thế tuyệt đỉnh?
Vân Tịnh, cả kinh đến cứng lưỡi, không nói thành lời, ba người Lã Thiên Vũ, Tiêu Bân, Trúc Tinh cũng bị tình cảnh quỷ dị kia làm cho kinh hãi, cho đến bây giờ họ dù đã ra ngoài nhiều nhưng mà chưa từng gặp qua cuộc giao chiến kinh thiên này.
27 Một đêm qua đi rất nhanh, trời đã dần dần sáng, ngọn lửa cháy xuyên đêm đã từ từ tắt.
Dịch Phong tỉnh giấc liếc sang đôi tỷ muội trong ánh mắt lộ ra chút cảm thán, hắn nhận thấy hai nàng dù ngủ nhưng vẫn trong tư thế cảnh giác phòng thủ, có chăng hai nàng đã trải qua biến cố gì mà luôn phải đề phòng? Nhưng đó cũng chả phải chuyện của hắn phải quan tâm, chỉnh chu lại quần áo, rồi thi triển thân pháp như điện xẹt mất hút tại chỗ đứng.
28 Sau bữa sáng nhanh chóng, ba người tiếp tục khởi hành. Nghĩ đến nơi ồn ào náo nhiệt, tiểu Dao có vẻ như rất hưng phấn, trên đường đi nói rất nhiều thứ trên trời dưới đất khiến Dịch Phong và Vân Tịnh phải trả lời đến phát mệt.
29 Thượng Quan Y Y ở bên cạnh chỉ lớn tiếng hô cổ vũ, tay chân tung loạn xạ.
-Đánh cho hắn hộc máu, tránh cho hắn có bộ dạng dương dương tự đắc như vậy, khiến ai nhìn cũng phải khó chịu.
30 Kim Chung Trạo là một trong tứ đại thần công do Đạt Ma sáng tạo.
Đây là một loại võ công cương ngạnh tập trung vào phòng thủ.
Nội ngoại kiêm tu.
31 Tiểu Dao thấy Thượng Quan Y Y bị bắt đi, lòng nàng như lửa đốt với bản tính thiện lương thấy sự việc như vậy sao có thể để yên nhưng với thân con gái yếu liễu đào tở khó mà làm được.
32 Được rồi, phòng đã thuê, giờ thì hai nàng đi nghỉ ngơi, khi nào đến cơm chiều ta sẽ gọi.
Tiểu Dao ngáp nhẹ gật đầu đồng ý, đi đến Lạc Dương cũng đã quá trưa và ngay lúc này nàng rất cần một giấc ngủ thật ngon, nhanh chóng nhảy tót lên giường cuộn chăn ngủ ngon lành.
33 -Ủa, vậy ngoài cái vị Nam Hải Ly ra không ai làm lão khắc cốt ghi tâm sao?
Dịch Phong ngồi bó chân chăm chú nghe lão già kể chuyện, lão nhân cười hà hà lắc đầu, tay vuốt chòm râu trắng dài đôi mắt nhìn vào đống lửa thổi bập bùng, nói tiếp.
34 Phía đường cái thật sổi nổi bỗng mặt đất rung chuyển khiến mọi ngôi nhà, người đi đường cũng bị lắc lư theo, trên trời dồn dập xuất hiện tiếng chim vỗ cánh tán lạn như chạy trốn khỏi nguy hiểm, cùng đó một cơn gió thổi ào ào nghiêng ngả những cây lớn nhưng một hồi lại im lặng như thường.
35 Chân khí lam bao phủ toàn chân và tay Dịch Phong, song thủ nắm chặt tụ khí kình, thập phần quái dị.
Hắn đứng lơ lửng giữa không trung cách mặt đất ba trượng, khuôn mặt trầm trọng nhìn kẻ địch.
36 Gia Linh và Hoàng Hổ hoảng loạn, liên tiếp biến ảo đến bốn năm vị trí khác nhay, hòng thoát khỏi sự tập kích của Dịch Phong.
Tuy vậy, thân làm cao thủ và nhiệm vụ được giao, chỉ cần có thể đạt được mục đích, tất không màng đến sự tình gì, hai người tin rằng vẫn còn cơ hội bắt Dịch Phong.
37 Dịch Phong tay trái vận khí tạo ra hai luồng chân khí đao màu đỏ và trắng vừa chạm nhau, đột nhiên tạo thành biến đổi, nghịch chuyển không khí, đao cương hồng bạch nhất thời đan vào cùng một chỗ, hình thành một đường chân khí đao cương quái dị vô cùng, đâm ngược lên luồng chân khí băng tàm phía sau Gia Linh, một chiêu phá nát.
38 Trong căn phòng yên tĩnh, tiểu Dao chăm chú nhìn nét mặt Dịch Phong đang truyền công cho Vân Tịnh, song thủ đặt lên lưng nàng, truyền từ lòng bàn tay một đạo chân khí nhu hòa chầm chậm vào cơ thể nàng, nhanh chóng giúp nàng liệu thương, chữa những kinh mạch bị tổn thương trong cơ thể, nội thương dần dần tan biến, cơ thể phục hồi lại như cũ.
39 Nhìn đám gia nhân chạy toán loạn tứ phía, Dịch Phong thầm than không biết bị tiểu thư Lý Phiên Phiên có tiếng như nào hay đã làm gì mà tất cả ai cũng sợ vậy.
40 Dịch đại ca, chúng ta bỏ đi như vậy thì có làm sao không? Muội thấy Lý tiểu thư kia cũng không phải dạng vừa chỉ sợ rằng lại thêm phiền phức!.
Tiểu Dao lo lắng nhưng Dịch Phong chỉ cười nhẹ phẩy tay như dụng ý chả có gì phải lo lắng.