61 Cùng dạo kỹ viện với một thần tử khiến cho tâm y gần như mê luyến, thật sự là một kinh nghiệm thập phần huyền diệu.
Không nơi nào tai mắt tinh thông như những nơi tần lâu sở quán này, vừa nghe nói hôm nay Dung tướng vốn đang chiếm hết thánh quyển đến, tất nhiên là mang ra đội ca múa đàn nhạc tốt nhất, tất cả hoa khôi cũng được đưa tới hết, mà Nhiếp Huyễn dáng vẻ phong lưu trang phục hoa quý, mới nhìn đã biết xuất thân bất phàm, chỉ là đang độ tuổi nhược quán, cho nên bị xem thành hậu bối của Dung Hàm Chi hoặc là đệ tử sĩ tộc nhà nào.
62 Trương Tông Lượng là Ngự sử trung thừa, cầm chắc đài gián, khiến cho Nhiếp Huyễn có muốn gây phiền hà cho ai cũng đều bị bó tay bó chân. Hôm nay Dung Hàm Chi tặng dao, tự nhiên y thập phần vừa ý mà nhận lấy.
63 Ngón tay hoàng đế mò đến hậu huyệt liền muốn xâm nhập vào bên trong, đầu ngón tay ấm áp khô ráo, không ngửi được mùi hoa quế ngọt nị thường ngày, cả người Ôn Tử Nhiên đều phát run, nhỏ giọng nức nở: "Đau.
64 Ôn Tử Nhiên rơi nước mắt như mưa, Nhiếp Huyễn bỗng nhiên vươn tay lên mặt hắn, dùng ngón cái lau hốc mắt, nhìn vệt ướt đầy tay, cười nói: "Ái khanh năm nay cũng đã ba lăm rồi đi.
65 Ôn Tử Nhiên hạ thân trần trụi, bị hoàng đế vây trước hòn giả sơn, run tay mở nắp tráp bạc chứa cao chi, nước mắt rơi xoành xoạch.
Nhiếp Huyễn không thèm để ý, chậm rãi cởi bỏ đai lưng của hắn, thò tay vào bên trong vạt áo, xoa nắn lên vòng eo mẫn cảm mềm mại.
66 Tráp bạc kia đã bị hắn cầm thật lâu, cao chi bên trong nóng đến tan chảy, khi mở nắp đã là một hộp dầu thơm mùi hoa quế.
Ôn Tử Nhiên dang rộng hai chân nằm dưới thân hoàng đế, mặc cho hoàng đế dùng dầu thơm kia xoa vào giữa kẽ đùi đến rối tinh rối mù, dùng gối ngọc lót vào eo mông, ngón tay đẩy ra cửa huyệt đóng chặt, lấy dầu quế thơm đổ thằng vào bên trong.
67 Nhiếp Huyễn ăn Ôn Tử Nhiên đến sạch sành sanh, mới cảm thấy mĩ mãn ôm hắn đi tắm, lúc tắm còn đùa giỡn một hồi, nói nếu hắn thích thì lộc nhung kia cũng thưởng cho hắn, bảo hắn kẹp vào mông mang về đi.
68 Nhiếp Huyễn nheo mắt, ôn thanh nói: "Ở trong cung không tốt sao, cứ muốn trở về như vậy? Nếu như bọn nô tài có chỗ nào kém cỏi, tiểu hoàng thúc cứ nói với trẫm.
69 Nhiếp Kỳ bị hoàng đế đặt nằm trên tháp, cũng không tránh, đáy mắt đào hoa lại vẫn mang theo ba phần ý cười, mang theo một loại thong dong mà trước nay Nhiếp Huyễn chưa từng thấy, đáy lòng không biết vì sao lại ùa lên một cỗ tức giận, một ngụm cắn lên trên cần cổ trắng như sương tuyết của Nhiếp Kỳ, cơ hồ sắp chảy máu.
70 Nhiếp Huyễn một tay nắm cằm Nhiếp kỳ buộc hắn mở miệng, tay còn lại vươn vào, tùy ý đùa giỡn với đầu lưỡi mềm ướt của hắn. Nhiếp Kỳ bị y làm cho khó chịu, quay đầu muốn tránh, Nhiếp Huyễn lại hệt như đồng kiêu thiết chú, khiến cho hắn không thể nào tránh khỏi.
71 Thành vương Nhiếp Kỳ đi núi Tam Thanh ngắm cảnh mấy tháng, rốt cuộc cũng hồi phủ, lại vẫn như cũ, đóng cửa không ra.
Hoàng đế lại tựa như tâm tình không tốt, trong cung bắt đầu đánh giết rất nhiều cung nhân, chỉnh đốn đến nỗi nô tài trong cung đều câm như hến, nhất thời tin tức trong cung càng trở nên khó thăm dò.
72 Một lát sau, Dung Hàm Chi mới chậm rãi nói: "Qua năm, thần còn phải trở về Bắc Cảnh. . . Thiền Vu đã hai năm không xuôi nam, năm nai Tái Bắc giá rét, bò dê bị đông chết không ít, thần mạo muội đoán, người Hung Nô sắp phạm biên.
73 Nhiếp Huyễn từng tưởng tượng vô số hoàn cảnh thổ lộ với Dung Hàm Chi, lại chưa từng bao giờ nghĩ tới Dung Hàm Chi sẽ mở miệng trước, nói trắng ra tâm ý của y.
74 Tỉ lệ eo mông của Dung Hàm Chi đẹp đến nỗi khiến người phát hờn, đôi chân thon dài với đường cong rắn chắc, tuy rằng không phải loại cơ thịt vạm vỡ, lại mang đến cảm giác mạnh mẽ tràn ngập, khi chủ động mở ra cho người như lúc này đây, cũng không một chút ngại ngùng, thản nhiên tùy ý hoàng đế đánh giá nơi riêng tư của mình.
75 Trong khúc dạo đầu thì còn có chút tâm tình thảnh thơi, đợi khi vào vấn đề chính, lúc làm đến nhiệt tình, liền không còn tinh lực để ý đến chuyện của người khác nữa.
76 Tính sự qua đi, hai bên thỏa mãn, đều lười nhúc nhích.
Nhiếp Huyễn sợ không tiện thanh lý, khi sắp xuất tinh liền rút ra bắn giữa hai chân hắn; Dung Hàm Chi đã tiết thân trước một bước, tinh dịch đều dính hết lên bụng hoàng đế.
77 Chớp mắt đã sang năm mới, Nhiếp Huyễn chính thức đem trưởng công chúa Sấu Ngọc hứa hôn với tam tử Dung Mẫn của Dung Hàm Chi.
Ngày trước khi thứ tướng hồi kinh yết khuyết, qua hết tết liền phải trở lại biên trấn, ngày nay hoàng đế không chỉ không có một chút ý tứ muốn phái hắn đi, ngược lại thánh quyến chính long đủ loại tín trọng, thậm chí còn kết làm quan hệ thông gia, tuyên bố rõ ý tứ muốn trọng dụng.
78 Hết kì nghỉ đông là đại triều hội, Chu Hi là thừa tướng, chủ trì điển lễ, hết một trận lễ nghi phiền phức, hoàng đế mới triệu các trọng thần đến Thùy Củng điện nghị sự.
79 Tuy rằng hoàng đế đã nói không định án luận tội, nhưng trước mặt các trọng thần giữa buổi triều lại đưa ra một bản tấu chương như vậy muốn hắn phải đọc trước mặt mọi người, đây chính là có ý tuyên bố muốn trị tội hắn.
80 Chu Hi đi thằng lên tầng hai của Noãn các, chỉ cảm thấy hôm nay huân hương trong các có mùi vị không phù hợp lắm, chưa kịp đặt chân đến tầng hai, đã thấy được xiêm y đầy đất, một nửa là của hoàng đế, một nừa kia áo tím đai vàng giống hệt của mình, là thuộc về trọng thần cấp tướng.