1 Qua một trận mưa mùa hạ, trong rừng có thể ngửi thấy hương cây cỏ thản nhiên, nhưng thời tiết lại càng lúc càng nóng bức, tựa hồ mưa xuống cũng không thể làm giảm bớt cái nóng này, lá cây không hề lay động, không có một ngọn gió nào.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các ma ma cùng gia đinh đánh xe nhìn thấy người tới, nhanh chóng xuống xe thỉnh an, Chỉ Hi cũng từ trong xe vội vàng đi ra.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Tương là đại nha hoàn của Đường gia, ngay cả quản gia cũng có ba phần khách khí, không phải bởi vì thân thế tốt, nếu thân thế tốt cũng sẽ không ở nhà người ta làm nha hoàn.
4
Úc Thụy được Kiều Tương đẩy vào, Đường Kính nghe thấy thanh âm xe lăn bằng gỗ lăn đến, liền ngẩng đầu lên.
Úc Thụy bị người nọ nhìn thoáng qua, nhất thời cảm thấy cả người không thoải mái.
5
Mỹ phụ nhân thấy Úc Thụy bộ dáng lạnh nhạt, trong lòng bốc lên đại hỏa, lời của mình giống như đánh vào bị bông, một chút tác dụng cũng không có.
Vì thế liếc xéo Chỉ Hi, cố ý âm dương quái khí cười nói: “Đây không phải là nha đầu Chỉ Hi sao, thoạt nhìn phất lên nha, có mấy ngày không nhìn thấy, nguyên lai ngay cả thứ bậc cũng không còn, hiện giờ nhìn thấy thái thái lại chẳng nói gì? Cũng không ra tiếp đón? Chẳng lẽ đây là lão gia dặn dò sao?”
Chỉ Hi vốn bản tính nóng nảy không nhịn được, nghe câu đầu tiên của mỹ phụ nhân kia trong lòng đã tức giận, nhưng nàng cũng biết thân phận của mình, làm sao có thể vô lễ với di thái thái, hơn nữa thiếu gia còn chưa lên tiếng đâu, mình cũng chỉ có thể chịu đựng, chỉ không nghĩ tới mỹ phụ nhân kia thế nhưng đánh chủ ý trên người nàng.
6 Liên Hách dẫn Đường Kính cùng Đường Úc Thụy vào trong phủ, đi qua nghi môn và thùy hoa môn, xuyên qua hành lang, Liên Hách thỉnh hai người đến chính sảnh ngồi xuống, lập tức lệnh cho nha hoàn dâng trà.
7 Đường Kính cũng không nói chuyện tiếp, dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, Đường Úc Thụy ngồi một bên có vẻ phi thường an phận, dọc đường đi rất an tĩnh.
8 Đường Kính dùng xong tảo thiện liền đi ra ngoài, vì hôm nay là ngày mười lăm, phải kiểm tra lại sổ sách. Sản nghiệp của Đường gia nhiều như thế, nói là kiểm tra sổ sách, thế nhưng làm sao xem hết được, để một mình Đường Kính xem, chỉ sợ mấy ngày cũng không xong.
9
Đường Kính ôm Úc Thụy đá văng cửa phòng, hai ba bước đi vào trong, nhẹ nhàng đặt Úc Thụy lên giường.
Kiều Tương nhanh chóng dẫn đại phu chạy đến, đại phu vội vã tới bắt mạch cho Úc Thụy.
10 Thời tiết đang vào giữa hè, Triệu Lê sau khi lâm triều, phê duyệt vài tấu chương quan trọng, buổi chiều không có chuyện gì khẩn cấp, vừa vặn Kỳ phi truyền lời nói hoa trong ngự hoa viên vừa nở, muốn bày rượu và thức ăn ở Kỳ Duệ đình, hy vọng Hoàng Thượng có thể cùng ngắm hoa.
11
Đường Úc Thụy mơ mơ màng màng nghe được bên tai có người cười khẽ một tiếng, hắn vẫn không mở mắt ra được, cũng không biết vì sao Đường Kính cười.
Một lát sau, Kiều Tương đi vào, nhìn thấy Đường Kính ngồi ở bên giường, thiếu gia gối đầu trên đùi Đường Kính, hai tay còn nắm chặt góc áo Đường Kính, hô hấp nhẹ nhàng, khuôn mặt vẫn luôn trắng bệch khi ngủ say lại lộ ra ửng hồng, không khỏi ngây ngẩn cả người.
12
Úc Thụy nhanh chóng rụt tay lại, tránh đi nha hoàn bên cạnh, lắp bắp nói: “Ta… Ta tự mình xuống. ”
Động tác Kiều Tương dừng một chút, “Thiếu gia…”
Nàng ngẩng đầu nhìn Đường Kính cách đó không xa.
13 Úc Thụy nghe được hai chữ “Lão gia”, sau lưng nhoáng cái thẳng tắp, gắt gao dựa ra sau ghế xe lăn, trong lòng không hiểu sao run rẩy, tựa hồ nhớ tới ác mộng sáng nay, chột dạ cúi đầu thật thấp.
14 Đường Úc Thụy mới vừa trở về Úc Hề viên đã thấy nha hoàn bên người thái phu nhân đến đây truyền lời, thái phu nhân có việc muốn nói với thiếu gia, vừa rồi quên mất, thỉnh thiếu gia quay lại chủ trạch.
15
Úc Thụy ngồi dậy, đã sắp đến thời gian truyền ngọ thiện, nhanh chóng rửa mặt mặc quần áo đi thỉnh an Đường Kính cùng thái phu nhân.
Thái phu nhân cũng nghe nói Úc Thụy bị bệnh, đúng lúc Ngụy Nguyên cũng ở bên cạnh thái phu nhân, hỏi han Úc Thụy, thoạt nhìn hết sức quan tâm, chẳng qua cười vô cùng giả dối, làm Úc Thụy cảm thấy ghê tởm.
16 Lão sư ra cửa nghênh đón, thấy một chiếc xe ngựa vừa lúc dừng trước cửa, hạ nhân dọn sẵn ghế kê chân, vén mành, Đường Kính khom người bước xuống xe ngựa.
17
Cách yến tiệc càng ngày càng gần, Úc Thụy cũng càng ngày càng vội.
Sáng sớm rời giường rửa mặt chải đầu đến thư viện đọc sách. Buổi trưa trở về, nhóm ma ma xúm vào chỉ giáo thiếu gia cách ăn nói đi đứng, đỡ bị mất mặt tại yến hội.
18
Yến tiệc bắt đầu được một lúc, trong hoa viên sân khấu đã được thiết kế chu đáo sẵn sàng, ba gánh hát nổi danh chuẩn bị thay nhau hát hí khúc.
Hạ nhân cầm danh mục thỉnh Đường Kính chọn vở kịch.
19 Nha hoàn tiến vào hầu hạ Úc Thụy rửa mặt chải đầu, Triệu ma ma dẫn Kiều Tương đến, Kiều Tương cười nói: “Hôm nay thiếu gia dậy sớm vậy, lão gia nói, tối qua thiếu gia tham gia yến hội mệt mỏi, hôm nay không cần đến thư viện, ở nhà nghỉ ngơi một hôm.
20 Nha hoàn bày thiện xong, trong phòng có Triệu Hòa Khánh, tự nhiên không thể nào an tĩnh mà ăn cơm, Ngụy Thừa An thì lại nghiêm mặt, so với bạn đồng lứa thì vóc người hắn cũng xem như khá cao, nhưng luôn mang theo chút non nớt, loại đối lập này khiến người ta thật muốn bật cười.