1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Tám giờ tối, cuộc sống ban đêm nơi thủ đô nhộn nhịp vừa mới bắt đầu.
2
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Đối mặt với lời chọc ghẹo của người kia, Hạng Viễn cố căng khóe miệng, lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
3
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Khi tỉnh lại, Hạng Viễn liền phát hiện mình đã nằm trong ngực người đàn ông kia.
4
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Đông Đông đâu?”
Trong thư phòng, Tam gia đứng trước bàn làm việc múa bút vẩy mực, nghe tiếng cửa mở, đầu cũng chẳng ngẩng đã cất tiếng hỏi.
5
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Diện tích đại học A rất rộng, bên trong còn có một cái hồ với phong cảnh rất đỗi nên thơ, Hạng Viễn chầm chậm cất bước, đi bộ dọc theo bờ hồ.
6
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Ngày hôm sau, khi Hạng Viễn tỉnh lại, Diệp Tam gia đã rời đi.
7
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Chủ tịch, đến khách sạn rồi. ” Chương Cần – trợ lý đặc biệt của Diệp Quân Niên quay đầu nhắc nhở.
8
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
La Đào – Giám đốc khách sạn Vịnh Trân Châu – Vọng Hải cảm thấy hôm nay nhất định là một ngày cực thối của mình.
9
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Diệp Tam gia ngẩn người, kiểu gì thì hắn cũng không thể ngờ lại có một ngày đứa nhỏ kia sẽ dùng thanh âm tràn đầy giận dữ để mắng mình là “thằng – khốn – nạn – trăng – hoa – ong – bướm”.
10
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Trong phòng ăn yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng châm rơi, Hạng Viễn ngây ngốc nhìn Diệp Tam gia, chỉ hận không thể nuốt ngược lời vừa buột miệng nói ra trở vào.
11
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Rối rắm của Tam gia không được đứa nhỏ nọ trả lời, có lẽ vì quá mệt mỏi cho nên cậu đã ghé vào lồng ngực hắn rồi ngủ thiếp đi.
12
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Diệp Tam gia đề nghị, Hạng Viễn cũng không cự tuyệt, vì thế cho nên sáng sớm hôm sau hai người liền lên xe đi tới văn phòng của Diệp Tam gia ở tầng cao nhất của Vinh Hoa International.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Gần đây chủ quán Meike Coffee ở Plaza Vinh Diệu có chút phiền não trong lòng.
14
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Nhìn thấy Phương Trác, Tam gia thế nhưng thực hãnh diện hỏi cậu có muốn để hắn đưa về nhà hay không.
15
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Anh, anh đã ra ngoài chưa?” Hạng Viễn ăn cơm trưa xong, vừa mới lật vài trang sách, Phương Trác đã gọi điện thoại tới.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Nghe được lời nói của Hạng Tiêu, Phương Trác liền bùng nổ, “Họ Hạng kia, đầu mày bị nước vào à? Mày nói bậy nói bạ cái gì đó?” Nói ai không nói, lại nói cậu có quan hệ ái muội với anh Hạng, nếu cậu dám ấp ủ tâm tư bất chính với người kia, Diệp Tam gia lại chẳng giết chết cậu ngay trong nháy mắt à!
“Tao nói bậy?” Hạng Tiêu trào phúng mà nhìn người nọ, “Mày cũng không chơi weibo à?”
Hở? Liên quan gì đến weibo? Phương Trác có chút u mê, muốn hỏi thêm lại phát hiện Hạng Tiêu đã nghênh ngang đi khỏi rồi.
17
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Thế mà còn có tay săn lùng ngôi sao tới tìm mình, Hạng Viễn cảm thấy có chút buồn cười.
18
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Cố Dật Chu canh thời gian rất chuẩn, Hạng Viễn vừa kết thúc giờ học buổi sáng, hắn liền tới nơi.
19
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Nếu Hạng Viễn muốn gặp Mạnh Thư Phàm, đương nhiên Diệp Tam gia sẽ không ngăn cản.
20
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Đều nói vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành, thế nhưng trải qua một đêm triền miên quấn quýt, hôm sau Tam gia chính là bị Hạng Viễn hung hăng nhéo cho tỉnh lại.