1 Diêu Nguyên căng lỗ tai lên lắng nghe tiếng động bên ngoài, nhưng đã mấy giờ trôi qua rồi mà bên ngoài vẫn không hề có chút tiếng động nào, hoàn toàn khác xa với tình hình mấy ngày trước, hiện tại trên quảng trường cứ như vùng đất chết, ban ngày kiếm cũng không ra được tới một bóng người còn sống.
2 Trong lịch sử phát triển của loài người, từ thời vượn cổ đã bắt đầu có những bước tiến bộ vượt bậc, từ lúc ban đầu sử dụng những hòn đá thô sơ làm vũ khí, rồi sau đó đến những lưỡi lao bén nhọn, về sau lại phát triển được kỹ thuật chế tạo kim khí, rồi đến cách thức nhóm lửa, sáng tạo ra các ký hiệu đơn giản đến phức tạp,… Sự tiến bộ của con người chẳng bao giờ kết thúc, chỉ có nhanh hay chậm mà thôi, tỷ như các cuộc chiến tranh, phân biệt chủng tộc, đến các thời kỳ văn hóa phục hưng, thời kỳ khoa học kỹ thuật phát triển rực rỡ,…Loài người cứ thể mà đi tới thế kỷ hai mươi mốt, rốt cuộc đã có thể bước chân ra ngoài vũ trụ.
3 Vị trí của tọa độ đã được xác nhận, đó là một địa điểm tại bang Tennesse của Mỹ… -Vị trí tọa độ không được phép sai sót nữa, một là địa điểm, hai là thời gian…Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu Lời của Diêu Nguyên vẫn còn vang vọng trong tai của toàn bộ thành viên bộ đội đặc chủng Hắc Tinh.
4 Vào buổi tối ngày hôm đó, đội ngũ do Vương Quang Chính chỉ huy cũng đã trở về, sau khi tập hợp đông đủ tại tầng hầm trong cửa hàng, sắc mặt ai cũng hiện vẻ khó coi, mặc dù hai bên không có trao đổi nhưng chỉ nhìn sắc mặt nhau thì cũng đủ hiểu đối phương không tìm được một chiếc phi cơ nào còn nguyên vẹn, hơn nữa phải là loại phi cơ tầm trung có thể chở được mười mấy người.
5 Lúc hừng đông, một chiếc phi cơ cỡ trung đáp xuống sân bay của một thành phố trong bang Tennessee thuộc nước Mỹ, từ đó xuất hiện hơn mười quân nhân vũ trang đầy đủ, còn có một thanh niên ăn mặc hoa hè không ngừng run cầm cập.
6 Trong lòng Diêu Nguyên biết rõ, thực lực đội Hắc Tinh của mình vốn mạnh hơn một chút so với tứ đại bộ đội đặc chủng có một chữ Long ở đầu tên, nhưng do nhân số quá ít, lúc mạnh nhất cũng chỉ có hơn hai mươi người, hơn nữa trang bị vũ khí, trang bị quân dụng,…cũng không bằng bốn đội đó.
7 Một quảng trường rộng lớn vô biên hiện ra trước ánh mắt sững sờ của mọi người, cho dù bọn họ cố sức căng mắt ra nhìn cũng không sao thấy được đâu là điểm cuối, cứ như nơi này là một thế giới thu nhỏ dưới lòng đất vậy.
8 -Vào thập niên 50 của thế kỷ hai mươi, tại bang Tennessee của nước Mỹ đã phát hiện được một chiếc đĩa bay ngoài hành tinh, chiếc đĩa bay này không phải vừa mới rơi xuống như tài liệu đã công bố, mà là một chiếc đĩa bay có tuổi thọ ít nhất là từ tám ngàn đến một vạn năm tuổi, cho đến tận thập niên 50 mới được nước Mỹ tìm thấy… Chiếc đĩa bay này bên ngoài được bọc bằng một loại hợp kim đặc thù mà loài người chúng ta chưa hề biết tới, thậm chí ngay cả các quốc gia có nền khoa học kỹ thuật hàng đầu trên thế giới liên kết lại để nghiên cứu cũng không cách nào phân tích được, kỹ thuật này đã vượt qua nền khoa học của loài người không biết bao nhiêu năm mà kể.
9 Ireland vội vàng thu thập giấy tờ trên bàn, ở phía sau một thiếu nữ tóc vàng đang gấp rút kêu lớn: -Nhanh lên cha ơi, những người đó sắp tới quảng trường rồi! Ireland cũng không ngoảnh đầu lại, nói: -Xong ngay, xong ngay đây.
10 Từ khi Diêu Nguyên dẫn dắt cả đội Hắc Tinh cùng với hacker Trương Hằng đi tìm phi thuyền vũ trụ, thì đã qua ba tháng rồi kể từ khi họ tìm được chiếc thuyền Noah số hai.
11 Từ khi Diêu Nguyên cùng tiểu đội Hắc Tinh tìm được phi thuyền Noah số hai, khi đoạt được quyền khống chế nó thì cả đội ngũ mười lăm người liền mở một cuộc họp nhỏ, mục đích của cuộc họp là bàn bạc xem mọi người nên làm gì tiếp theo.
12 Vào một đêm trăng cuối tháng 12 năm 2029… Đây là đoàn đội gồm hai trăm binh lính do Vương Quang Chính chỉ huy, bọn họ đang áp tải một đoàn xe thu gom nguyên vật liệu tiến về thành thị cuối cùng.
13 -Ngươi không phải là thành viên trong bộ đội đặc chủng Hắc Tinh. Một người đàn ông đầy sẹo ngồi trên chiếc ghế ở trước mặt Trương Hằng, cả người hắn nhìn qua thì có vẻ như là một đại hán to lớn thô kệch, nhưng trên khuôn mặt chất phác đó lại hiện lên một nét âm hiểm.
14 Diêu Nguyên rõ ràng cảm giác được, tốc độ di chuyển của hắn thật ra không có nhanh như vậy, trên thực tế nhiều nhất hắn chỉ nhanh hơn bộ đội đặc chủng cấp một một chút thôi, không có vượt quá xa như Trương Hằng tưởng tượng.
15 Trương Hằng nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, nhưng còn chưa kịp nói lời cảm ơn thì Diêu Nguyên đã xông vào trong đồn cảnh sát, bắt đầu càn quét các loạn quân trong đồn.
16 Đối với bước nhảy không gian thì hiểu biết của con người về nó còn rất ít, có thể nói là gần như là con số không. Từ một chỗ trên vũ trụ đột nhiên được dịch chuyển đến một nơi khác, mà khoảng cách giữa hai nơi lên tới mấy ngàn, mấy vạn, mấy chục vạn đến hơn mấy trăm vạn năm ánh sáng…Đối với nền khoa học của loài người thì điều này dường như chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, nhưng lại biến thành sự thật vào năm 2027.
17 Vũ trụ quá lớn, lớn đến mức không thể nào tưởng tượng được. Nếu dùng câu hạt cát trong sông Hằng để chỉ mối quan hệ giữa hành tinh với vũ trụ thì đó quả thực ngu ngốc, nếu lấy vũ trụ là dòng sông thì số hành tinh trong đó còn nhiều hơn cả số phân tử nước trong dòng sông, nhiều nhất chỉ có thể miễn cưỡng so sánh với một hạt quark (1) trong nguyên tử thôi.
18 Vào buổi trưa của ngày kế tiếp sau khi thực hiện bước nhảy không gian, tại phòng ăn tụ tập đông đảo các nhà khoa học, bọn họ tụm năm tụm ba thảo luận rôm rả về các tình hình của hành tinh mới tìm thấy.
19 Cảm giác kỳ diệu này loan tỏa trong lòng Diêu Nguyên… Đúng vậy, trong cảm giác mơ hồ của hắn thì cả vũ trụ đều lạnh lẽo như băng, tràn ngập sự tịch mịch, nguy hiểm, cô độc….
20 Quá trình kiểm tra thân thể của Diêu Nguyên diễn ra rất nhanh chóng nhưng muốn có được kết quả thì vẫn phải đợi một lát nữa. Còn bây giờ, yêu cầu được nói chuyện với toàn thể phi thuyền của hắn sắp bắt đầu.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 11