101
Cuộc cãi vã kết thúc khi Hướng Nam đuổi người, dập cửa, khóa trái cửa lại.
Cao Hách thấy người hóng chuyện quá nhiều, trực tiếp kéo Thường Triết rời đi.
102
Sấm rền đùng đoàng, lúc Cao Hách bảo bối đến được bệnh viện thì mưa đã như trút nước.
Xe phải theo quy định đỗ tại bãi xe lộ thiên cách tòa nhà một đoạn đường dài.
103
Dưới làn hơi ấm áp, Cao Hách bảo bối nhắm hờ hai mắt, cả người thả lỏng, có chút buồn ngủ.
Hướng Nam thấy hắn cứ dựa người về phía mình, sợ hắn được sấy tóc một lúc lại ngủ gật, liền lấy điều khiển tăng âm TV.
104
Lúc Hướng Nam thức dậy vẫn còn khá sớm. Y mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy bóng người đứng trước giường thì giật mình.
“Cậu… đến từ lúc nào vậy?”
Thường Triết không trả lời câu hỏi của Hướng Nam.
105
Hướng Nam nằm mơ.
Y mơ thấy Trình Nam, Cao Hách và Thường Triết đều tới bệnh viện đón y.
Lúc ba người gặp nhau, lời nói không hợp, Hướng Nam bị bọn họ kéo lại.
106
Không chờ đến hôm sau, ngay tối đó, phiền phức đã tìm đến bà chủ Hủy.
Người làm phiền là Trình Nam.
Câu đầu tiên cậu nói là: “Người đâu?”
“Ai cơ?”
Bà chủ Hủy đang bận rộn tính sổ sách.
107 Hôm sau lúc chuẩn bị xuất phát, a Đông đưa cho Hướng Nam chứng minh thư không biết bằng cách nào mà có thể làm lại nhanh vậy cùng một đống đồ khác nữa.
108
Buổi trưa oi ả, tiếng ve kêu râm ran trên tán cây, Thiếu Kiệt không chịu vào phòng ngủ, liền nằm luôn ở hành lang gỗ.
Đầu cậu gối lên đùi Hướng Nam.
109
Người hầu nấu nướng xong, ra gọi bọn họ vào ăn.
Hướng Nam nghe tiếng đáp lời rồi đánh thức Thiếu Kiệt. Ông Đồ thấy Hướng Nam ở đó nhẹ nhàng gọi, nhíu mày, góp ý: “Ái chà, không được, lay lay cậu ấy đi!”
Hướng Nam lay lay Thiếu Kiệt, vẫn không tỉnh.
110
Hướng Nam không đẩy hắn ra, mà hoàn toàn chú tâm vào hành động của hắn.
Hướng Nam trông qua giống như rất mong đợi nụ hôn này, hai môi khẽ mở, một mực ở đó chờ đợi.
111
Cao Hạo cứ thế đi đã được một tuần.
Thiếu Kiệt bảo bối ngày nào cũng dán lấy Hướng Nam, hôm nay lại chạy tới, đeo một chiếc phao to đùng, ở bể bơi cỡ nhỏ trong biệt thự của Cao Hạo quạt quạt hai tay, hết sức chuyên chú nghiên cứu “kiểu bơi sói cào” của cậu.
112
Hướng Nam thật không rõ Cao Hạo bị làm sao.
Sau khi bị đuổi khỏi phòng, mấy ngày tiếp theo y đều không gặp được Cao Hạo.
Cao Hạo ở trong phòng tĩnh dưỡng.
113
Thiếu Kiệt vừa nói xong liền nhấn cò súng bắn mực dầu vào miệng tên kia.
Hướng Nam thấy cảnh này thì nhíu mày, muốn lên tiếng nhưng bị ông Đồ kéo lại.
114
Ông Đồ vào phòng, cô em kia bị đẩy ra, Hướng Nam cũng bị Thiếu Kiệt bảo bối kéo vào phòng.
Hướng Nam bị đẩy ngã xuống sofa, Thiếu Kiệt bảo bối bám lấy y, mày nhíu chặt, nhìn từ trên cao xuống, dường như có chút tức giận nhưng nhìn lại lại thấy không giống.
115
“Cậu lấy thân phận gì để đứng ở đây?”
Có ý gì?
Lão gia nhà họ Ngụy hỏi như vậy là hỏi y làm cách nào lên hòn đảo nay hay là hỏi y lấy thân phận gì ở bên cạnh Thiếu Kiệt?
Hướng Nam khẽ nhíu mày, cẩn thận thăm dò trả lời: “… Người hầu nhà họ Cao.
116
Hướng Nam cả đêm không ngủ được, thao thức trằn trọc đến tận lúc bình minh.
Khi trời tờ mờ sáng, y mới thiếp đi.
Lúc y tỉnh lại đã là buổi chiều.
117
Tiếng sấm ầm ầm, Hướng Nam bị nước mưa dội tỉnh.
Y tỉnh lại phát hiện mình nằm úp sấp trên bờ cát.
Cả người y ướt sũng, sóng biển đánh vào ngực.
118 Hôm đó, Thiếu Kiệt cởi sạch quần áo cầm cành cây đã được vót nhọt đứng trong hồ nước bắt cá. Hướng Nam mang quả dại trong sơn động ra, gọi cậu lên bờ nghỉ ngơi, Thiếu Kiệt lắc đầu rồi đi vào chỗ nước sâu hơn.
119
Sau đấy Thiếu Kiệt thật sự làm vậy.
Cậu nhặt về rất nhiều thứ quả đỏ kia cùng một hòn đá chất khá mềm, cứ làm một lần với Hướng Nam liền khắc một dấu lên vách đá bằng phẳng duy nhất ở đây.
120 Người ta nói hạnh phúc vô cùng hoặc đau khổ tột độ sẽ khiến bạn ý thức về bản thân, Hướng Nam sau lần khóc đó mới nhận ra tình cảm mình dành cho Thiếu Kiệt.