41
Nụ hôn của Mạc Dương rất cẩn thận.
Gã nhẹ nhàng mút mát hai cánh môi mềm mại của Hướng Nam, xác định Hướng Nam không có ác cảm, lúc này mới vươn lưỡi liếm.
42
“Anh nghĩ tôi không dám?”
Mắt Mạc Dương híp lại.
“Kẻ làm phiền cuộc sống của người khác đều đáng chết!”
“Tính chiếm hữu thực mạnh mẽ…” Cao Hạo cười: “Đáng tiếc cuộc sống của anh ta không thể chỉ có mình cậu.
43
Cao Hách uống thuốc xong, Hướng Nam liền cùng hắn về trường.
Hướng Nam ở trong phòng ký túc làm cơm cho hắn, chờ hắn ăn xong, thu dọn bát đĩa rồi giúp hắn tắm.
44
“Tôi muốn biết là vì sao?”
Hướng Nam không phục.
Chuyện này xảy ra đột nhiên như vậy, thật sự là quá bất ngờ đối với y.
A Hoa đang đứng dọn dẹp sắp xếp đồ ở bên kia cũng muốn biết vì sao ông chủ đột nhiên đuổi Hướng Nam, dựng thẳng lỗ tai nghe lỏm.
45
Buổi sáng Hướng Nam là được bà chủ Hủy đến đón.
Đến nhà hàng của bà chủ Hủy Hướng Nam cuối cùng cũng hiểu cái ‘cách đây không xa’ mà cô nói lúc ở trong phòng của Trình Nam là có ý gì.
46
Hướng Nam nhìn thấy cậu, lông mày nhíu chặt lại.
Hướng Nam nghĩ, Trình Nam không phải định đuổi y ra khỏi trường chứ?
Y định đi lướt qua cậu, Trình Nam lại đứng chắn trước mặt Hướng Nam.
47
Buổi sáng:
“Ông Đồ, tôi đẹp trai không?”
Thiếu Kiệt bị ông nội phạt cấm túc.
Vì được bà nội xin cho nên địa điểm cấm túc từ một căn phòng nhỏ trong tòa nhà Ngụy gia đổi thành một căn biệt thự khá hẻo lánh trên núi.
48 Buổi sáng lúc bắt đầu giờ học khách trong tiệm cũng bớt dần. Hường Nam liền từ quầy bar đi vào nhà vệ sinh, không ngờ vừa bước vào đã bị Trình Nam giữ lấy trước bồn rửa tay.
49
Phản ứng đầu tiên của Hướng Nam là nghĩ tới Mạc Dương, y lập tức liền chạy tới chỗ gã.
Mạc Dương đúng lúc này có nhà. Gã vừa mở cửa ra nhìn thấy Hướng Nam hai mắt liền bừng sáng.
50
Lúc Hướng Nam tỉnh lại, sắc trời bên ngoài đã tối đen.
Y phát hiện trên người mình cũng như trên người Mạc Dương đang áp sát vào y đều không một tấc vải, vô cùng kinh ngạc.
51
Kỳ thực Trình Nam vừa vung tay xuống liền lập tức hối hận.
Cậu thấy Hướng Nam đụng phải giá để đồ rồi ngã xuống đất lòng liền đau thắt lại.
Cậu định đi tới thì lại nghe thấy có giọng nói từ phía sau truyền tới.
52
Nếu được chọn, Hướng Nam thật sự muốn mình ngất đến bất tỉnh nhân sự.
Trình Nam đột nhiên nhét vào như vậy, cảm giác đau đơn bị xé rách khiến cơ bắp trên người y lập tức căng chặt.
53 Hướng Nam rất hoảng loạn. Mắt nhìn thấy chiếc điện thoại đặt bên cạnh sofa, y chạy lại định gọi người tới giúp, nhưng điện thoại nhấc lên lại không thấy phát ra bất cứ tiếng động nào.
54
Trình Nam thấy thân dưới của Hướng Nam có phản ứng liền bật cười.
“Thoải mái đến vậy sao?”
Lời này của Trình Nam làm Hướng Nam thiếu chút tức chết.
55
Lúc Hướng Nam mở miệng cầu xin Thiếu Kiệt có thể nghe ra, Thiếu Kiệt dường như có chút khó xử.
Trong lòng Hướng Nam cảm thấy thực ra Thiếu Kiểt cũng không có nghĩa vụ phải giúp mình, không định ép cậu, nào ngờ Thiếu Kiệt lại đồng ý.
56
Phòng khách
“Bà nội ” Thiếu Kiệt chạy xuống lầu kêu to một tiếng rồi chạy thẳng về phía nhị lão phu nhân. Nhị lão phu nhân nhìn thấy Thiếu Kiệt, ánh mắt sắc nhọn ngày thường cũng trở nên dịu dàng.
57
Bữa cơm này ông Đồ ăn trong oán hận.
Cây trong mảnh vườn kia ông luôn cẩn thận chăm sóc, chỉ sợ cậu chủ làm hỏng.
Hiện tại thì hay rồi, ông thấy Thiếu Kiệt bám dính lấy Hướng Nam nên buông lỏng một chút, liền ngay một chút này, cây trong vườn đều không còn nữa.
58
Ông Đồ ngồi xuống bàn ăn, nhìn mấy món ăn, chỉ tay: “Đây là…”
“Cà chua xào trứng, trứng xào trứng, còn đây là trứng hấp. ” Thiếu Kiệt bảo bối thực kiêu ngạo giới thiệu, tay vỗ vai ông Đồ: “Sinh nhật mà, nên ăn trứng.
59
Nhà họ Cao tổ chức tiệc, cửa ngoài biệt thự có trạm kiểm soát, kiểm tra mỗi người khách đến.
Vì không có giấy mời, xe của a Đức không thể tiến vào, Hướng Nam đành xuống xe ở trước cổng biệt thự.
60
Mạc Dương nhất thời vô thố, Hướng Nam hỏi gã: “Cái nơ kia rốt cuộc đâu rồi?”
Mạc Dương đối mắt với Hướng Nam, cuối cùng, cúi đầu suy nghĩ, thành thật nói: “Vứt rồi.
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17