101 Tối đến. Tuần phủ Hà Đại Trí cùng một số viên quan, quý tộc mở tiệc chiêu đãi Tinh Hồn và Tô Hân Nhi. Buổi tiệc khá lớn, số người tham dự rất đông. Tiếng hát hò, cười nói vui vẻ.
102 - Từ đây đến sơn mạch còn rất xa. Cách chúng ta một trăm dặm là Thái ngọc hồ, tạm thời nghỉ ở đó. Hai người hai ngựa, hướng về phía Thái ngọc hồ. Tinh Hồn cũng không ngờ được, chính tại nơi đó, lại gặp được cố nhân.
103 Phía bên trái là hai nam tử khoảng mười bảy mười tám tuổi. Tuy so với nam nử đi đầu thì kém hơn, nhưng cũng phát ra khí chất hơn người. Còn phía bên phải là một thiếu nữ mặc bộ cẩm bào màu vàng, sống mũi cao, trên mặt da thịt trắng hồng bóng loáng như son, ngũ quan phối hợp tạo ra một khuôn mặt tuyệt mỹ.
104 Lúc Tinh Hồn quay lưng rời đi, có một đôi mắt lúc trước vẫn luôn gắn chặt trên người hắn, chưa từng rời mắt một khắc nào. Phải, nàng chính là Sở Tiểu Điệp.
105 Dưới ánh trăng mờ ảo, ba bảo vật phát ra một tia sáng nhè nhẹ, khó có thể nhận ra. Tinh Hồn nhíu mày suy tư. Đúng lúc này, khí huyết trong cơ thể như muốn sôi sục lên.
106 - Ta sẽ giúp ngươi kéo dài thời gian, mong sớm gặp lại ngươi, Yêu quân Huyền Hoàng. Thần thức của Tinh Hồn từ lúc có mặt cuộc chiến mộng ảo kia, vẫn không xem được diễn biến một chút nào.
107 - Cũng được. Khi nào khởi hành?- Sáng sớm ngày mai sẽ lên đường. Tuyên thúc đã chuẩn bị sẵn mấy con ngự thú phi hành nên chỉ mất mấy ngày là có thể đến được Thái dương thành.
108 Năm ngày sau, Tinh Hồn cùng đám người Sở gia cũng đến được Thái dương thành. So với Mạc thành thì nơi đây lớn hơn và phồn hoa hơn gấp mấy lần. Đường lộ chính khá rộng và sạch sẽ, người trên đường khá đông.
109 Vẫn còn nhiều bí thư cổ tịch mà Tinh Hồn chưa tham ngộ. Tu vi gần đây đại tăng, thiên tư ngày càng cao, nghĩ cũng nên tham ngộ nhiều hơn các cổ thư. Suy nghĩ một hồi, liền chọn ra một quyển bí tịch có tên là Vô thượng chi hỏa chân quyết.
110 Bỗng nhiên, ở phía trước tập trung đông người. Từ đằng xa có thể nghe được những tiếng chửi bới, rất thô tục. Ở địa bàn của Vạn bảo tông mà dám ngang nhiên gây chuyện, xem ra hai thế lực này có địa vị không nhỏ.
111 - Nhạc công tử, mời đến Vạn bảo tông nghỉ ngơi. Hy vọng công tử nể mặt tông chủ, tránh gây sự với Dương công tử. Vị trưởng lão ấy nhấn mạnh. Nhạc Tử Phong hừ một cái, nói với đám hạ nhân:- Chúng ta đi.
112 Trên tầng ba Lục nguyên tiệm. Ở trên đây có cảm giác thoáng mát và sạch sẽ hơn ở bên dưới rất nhiều. Không giang tầng ba rộng khoảng mười lăm thước, bên trong bài trí nhiều kệ gỗ.
113 Tinh Hồn phất tay, thoáng cái tâm pháp Vô cực lôi trì đã được đưa vào trong tiên các. Còn về người thanh niên kia, Tinh Hồn lại thầm nghĩ đến một giả thuyết.
114 Lúc này, Hồ Lực chủ tiệm cầm một quyển sách tra tra một hồi, sau đó nói với Tinh Hồn:- Công tử, khối Huyền thiết này giá năm ngàn kim tệ. - Uhm, cứ vậy đi.
115 Một ngày đêm trôi qua. Tinh Hồn từ trong Quần tiên các đi ra, mặt tái nhợt. Dồn hết máu não phá cấm chế, ngờ đâu nó lại mạnh đến thế. Dồn hết nguyên lực, dùng cả trăm viên Phục nguyên đan mà cái siêu cấm chế ẫy vẫn không có chút dấu hiệu suy yếu.
116 Khi tiếng đàn dừng lại, cảnh vật lại chìm vào tĩnh lặng. Những cơn gió se lạnh khẽ thồi trên mặt nước. Ánh trăng như nước, chiếu xuống thân mình thiếu niên cô độc.
117 *Rầm rầm*- Hồn ca, dậy đi!Đứng bên ngoài, Tô Hân Nhi không ngừng đập cửa gọi hắn dậy. Hôm qua uống say quá, đến bây giờ vẫn chưa dậy nổi. Mà hôm nay lại là ngày khai mạc đại hội, nếu không tới thì sẽ bị loại.
118 Tinh Hồn thầm đánh giá nam tử tên Phương Lan Sinh kia. Thiên phú khá cao, tuổi có lẽ hơn mình hai ba tuổi gì đó. Phương Lan Sinh này có thể gọi là thiên tài, nhưng nếu đem so với Nhậm Phi Yến thì đúng là kém xa.
119 So với ánh sáng màu cam mà Phương Lan Sinh chiết xuất thì rực rỡ hơn rất nhiều. Sở Hóa Long, Triệu Long, Tô Hân Nhi, hai vị giám khảo cùng tất cả mọi trên quảng trường tập trung nhìn về phía đỉnh lô số hai mốt.
120 - Chết tiệt!Phương Lan Sinh chửi thầm một tiếng. Mà đúng là đáng ghét thật. Công sức bỏ ra hơn bốn giờ đồng hồ, đến lúc gần thành công thì lại bị phá đám.