261 Chỉ nghe một tiếng hét thảm, lúc này mới nhìn thấy thân thể khổng lổ của Hỏa chi bổn nguyên hiện ra. Một tay ôm trên ngực, ánh mắt không giấu được nỗi kinh hãi.
262 Phượng Cửu vội thanh tỉnh lại, gật đầu một cái rồi dẫn hắn đi đến nơi chân thân đang bị phong ấn. Hai người bay thêm ba ngàn trượng thì bay đến một cái vực.
263 Khi đang phi hành, Tinh Hồn bỗng nghe âm thanh *ầm ầm* rất dữ dội. Nơi phát ra chuỗi âm thanh kinh thiên này ở phía bên trái, chỉ thấy nơi đó khói bụi mờ mịt bốc lên.
264 Nửa khắc sau, Tinh Hồn đã đến vùng phụ cận nơi linh dược phát sinh biến hóa. Chỉ thấy trước mặt hắn là một gốc Cửu sắc liên hoa nằm giữa mặt hồ, linh khí thiên địa đang bị nó hấp thụ.
265 Tinh Hồn tốc độ như quỷ mị, chớp mắt đã chạm được Cửu sắc liên hoa đang lơ lửng trên thiên không. Nét mặt không giấu được niềm vui, lập tức liền thu nó vào không gian Huyền tiên các.
266 Tinh Hồn vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết, hai tay kết ấn, không gian Luyện khí trở đột ngột nóng lên, trong chốc lát hỏa diễm bùng cháy, vây xung quanh Phục long đỉnh.
267 Được Phượng Cửu nhắc nhở, Tinh Hồn lại đi thêm một ngàn mét nữa rồi dừng lại. Tinh Hồn đưa mắt nhìn xung quanh, nơi này quả thật hợp với hai chữ “biển lửa”.
268 Trước mặt Tinh Hồn hiện giờ là chín cây trụ, mỗi trụ đường kính chừng mười mét và cao tầm một trăm mét. Thân mỗi cây trụ chạm khắc những dòng chữ cổ quái, nhìn vào là biết đó là Tiên thiên cổ ngữ, loại ngôn ngữ chỉ tồn tại ở thời Thái cổ và Thượng cổ Hồng Hoang.
269 Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Tinh Hồn dần hồi tỉnh. Hắn cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi, liền khu động thần thức nội thị kiểm tra thì mới chắc chắn thân thể không có bị thương.
270 Tinh Hồn vận chuyển nguyên lực, phi thăng lên đỉnh Trấn hồn bi. Đúng như Phượng Cửu nói, chính giữ Trấn hồn bi có một cái lỗ khảm nhỏ bằng đầu ngón tay.
271 Thấy mọi chuyện đã ổn, Tinh Hồn xuất hiện trở lại bên ngoài. Hắn đứng cách chỗ Phượng Cửu không xa, cảm nhận được thần uy đỉnh phong của nàng, tự cảm thấy mình đúng thật nhỏ bé.
272 Hai mươi mấy người này lần lượt bái phỏng Trịnh Thần Không và sáu huynh đệ của y, rồi mới ngồi xuống vị trí của mình. Hai mươi mấy người ngồi ở đây, trên người tuyệt không lộ ra một chút khí tức nào cả, thoạt nhìn chỉ giống như những viên quan đại thần bình thường.
273 - Mẫu hậu, là người thật sao?Trịnh Thần Không vừa nói, đồng thời đứng dậy đi về hướng nhân ảnh kia thật nhanh. Còn ba người Trịnh Ngọc Không thì lập tức khom người hành lễ:- Tham kiến Hoàng hậu nương nương.
274 Lúc này Tinh Hồn mới đứng dậy, uy áp bạo phát khiến cho mấy tên Hàn Chí Đông, Thu Trường Khiếu giật mình. Biểu cảm của họ lúc này giống như Ngô Tinh lúc mới gặp Tinh Hồn vậy, thậm chí còn có phần hơn.
275 Tinh Hồn không nói lời nào, bước ra khỏi khách điếm, rồi dần biến mất trong dòng người trên phố. Những võ giả ngồi nghỉ ngơi trong khách điếm xì xào bàn tán thân phận của Tinh Hồn.
276 Không thu được kết quả gì, lại bị dọa đến mất hồn mất vía. Thế là ba người lủi thủi trở về lại khách điếm, báo lại mọi chuyện với hai vị công tử Hoa Tử Khâm và Dịch Phong Hành.
277 Lão tài phiệt mặt mũi co lại như khỉ ăn phải ớt, nội tâm cực kỳ tức giận, liền đẩy lên giá cao hơn:- Một trăm năm mươi lăm ngàn. - Hai trăm ngàn. Tinh Hồn vẻ mặt lãnh đạm ra giá hai trăm ngàn.
278 Ngay khi Trần Lâm Kiến mở cái hộp chứa gốc cây thượng cổ kia, bỗng nhiên từ trong Huyền Tiên các, Phượng hoàng cổ cầm bỗng có cảm ứng. Tinh Hồn lập tức cảm giác được, cái gốc cây vốn không còn sinh cơ kia chắc chắn không phải vật tầm thường.
279 Lại một lần nữa, cả đại sảnh đồng loạt nhìn Tinh Hồn. Một số người thậm chí còn ngất đi luôn. Sáu triệu nghìn vạn kim tệ, là sáu triệu nghìn vạn kim tệ đấy, chỉ dùng để mua cái Tinh tú băng quả mà bỏ ra một số tiền siêu lớn như thế.
280 - Dạ Quân công tử. “Dạ Quân”, đây là cái tên giả mà Tinh Hồn vừa sử dụng. Tinh Hồn dừng bước, xoay người nhìn thì thấy có một đám người, dẫn đầu là hai thiếu niên tuấn tú bất phàm, đúng là hai vị công tử bí ẩn ở trên tầng ba Lục Nguyên thương hội.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đô Thị, Tiên Hiệp
Số chương: 41