221 Đột phá thành công, trên gương mặt ai nấy đều mừng rỡ. Muốn từ Hoàng cấp đột phá đến Đế cấp đâu phải là chuyện dễ dàng, bọn họ tuy thiên phú hơn người, nhưng để tiến đến Đế cấp cũng phải mất chừng vài năm là ít, và còn cần đến sự hỗ trợcủa linh đan diệu dược nữa.
222 Hắc Liệt thù bắt đầu trút cơn thịnh nộ của mình lên Bạch. Mỗi đòn tấn công của nó, hắn phải vất vả lắm mới chống đỡ nổi, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả y phục.
223 Trong bốn đế quốc, ngoại trừ Tây Hàn ra thì ba đế quốc còn lại là Thiên Phong, Viêm Dương và Bạo Tuyết luôn luôn đối địch với nhau. Sở dĩ bây giờ còn đang kìm chế lẫn nhau, là do thời điểm này còn không thích hợp.
224 Nửa ngày sau, quang mang ở cửa động nhạt dần, rồi trở về nguyên trạng. Vậy là Thời Không môn đã đóng lại, ba tháng nữa sẽ mở ra một lần nữa, đưa người từ bên trong bí cảnh trở ra ngoài.
225 Nhìn điệu bộ của Lý Tinh Vân không có vẻ gấp gáp gì, dường như rất kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nàng. Thế nhưng Sở Hóa Long ở đằng sau thì tâm tình không vui, lên tiếng nhắc nhở:- Lý Tinh Vân, không có thời gian để cù nhây đâu.
226 - Liễu Bách Sinh!Một nam tử tuấn tú lộ rõ sự long lắng trên gương mặt, hét lên khi huynh đệ của gã bị Ma Hổ đánh trúng. Ánh mắt nổi lên gân đỏ, sát khí hừng hực trừng nó một cái, tay nắm chặt lại, than thủ như gió, chớp mắt đã chắn trước thân hình khổng lồ của Ma Hổ, khí thế hừng hực quát:- Súc sinh chết tiệt! Viêm thần nộ hào đệ nhị thức – Tam liên kích!Không khí xung quanh đột ngột nóng rực lên, mấy người huynh đệ của gã đột nhiên biến sắc, nhanh chân lùi ra xa.
227 Già Diệp trầm ngâm suy tư, thì bỗngcó hai bóng người tiến đến. Ngẩn đầu nhìn lên, thì nhận ra hai thiếu niên anh tuấn hôm qua bị trọng thương nặng, chính là Hồng Vu Đan và Liễu Bách Sinh.
228 Thời gian thoáng chốc trôi qua, bất giác đã hơn hai tháng kể từ khi Di vong chi địa chính thức mở ra. Tuy đã lâu như vậy, nhưng ở bên trong, có chưa đến mười nhóm tổ đội có thể vượt qua được một nửa chặn đường để đi đến nơi tận cùng, sâu thẳm bên trong Di vong chi địa.
229 Ngay tức khắc, bọn họ không hẹn mà cùng lúc lui ra xa, mục quang dán chặt phía mặt hồ. Chỉ nghe càng lúc âm thanh tiếng bọt nước càng rõ ràng hơn. Mặt hồ vốn bình lặng mà bây giờ dao động dữ dội.
230 Khi bọn Hồng Vu Đan trở lại thì cuộc trao đổi của Bạch và Già Diệp cũng vừa kết thúc. Mà hiện giờ hắn cũng khoác lên người một bộ hắc y, mày kiếm mắt sao, diện mạo anh tuấn, ngũ quan tinh sảo, khí chất xuất chúng bất phàm, vừa nhìn đã biết không phải tầm thường.
231 Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, khiến cho mặt đất cũng nhè nhẹ rung chuyển. Chỉ thấy sau đó có hai bóng người bay ra khỏi làn khói bụi, đích thị là Bạch và Sở Hóa Long.
232 Phải biết pháp khí Điêu Linh chung của Lạp Lôi là một pháp khí phòng ngự Hoàng phẩm cao giai, so với pháp bảo tấn công Thiên phẩm sơ giai không hề thua kém, thế mà lại bị tiêu tan một cách dễ dàng trước Xích diệm hỏa kia.
233 Hỏa nhiệt bức người, rơi vào chỉ có con đường chết. Ai cũng có cùng một suy nghĩ rằng Bạch sẽ chết, và con đường duy nhất để đi vào Hỏa Thiên bảo khố là hợp sức lại với nhau.
234 Bóng đêm vô cùng vô tận bao trùm lấy mọi thứ, hàn khí lạnh thấu xương, mọi thứ tuyệt không một tiếng động. Cho đến khi, những âm thanh phá không, những tiếng la ó om sòm từ bên ngoài truyền đến.
235 Lời nói của Xích Hóa Thành lọt vào tai các thiên tài bốn phương, ai nấy đều cau mày nghi ngờ. Vật trên kia là thần khí trong truyền thuyết đấy, người nào cũng mong muốn có được nó.
236 Âm thanh lắng xuống, cuồng phong vơi đi. Thiên địa dần yên tỉnh trở lại. Ánh dương soi rọi khắp Di vong chi địa. Tại trung tâm của vùng đất này, đã không còn cái quang cảnh vĩ đại trước đây.
237 Không gian yên tĩnh một cách lạ thường, chỉ còn tiếng gió thổi vi vu. Tất cả mọi sự chú ý đều hướng đến hai người Sở Hóa Long, Lý Tinh Vân với sắc mặt trắng bệch và cái hố đen nằm cách đó trăm thước.
238 Đứng trước mấy ngàn cường giả tối cường, mấy người Già Diệp, Hồng Vu Đán, Liễu Bách Sinh… bỗng chốc biến thành con kiến hôi nhỏ bé. Giờ dù có muốn giúp Bạch đi nữa, nhưng lại lực bất tong tâm.
239 Hàn khí sắc bén, tựa hồ có thể đóng băng tất cả mọi thứ. Ba tên đại hán kia mặc dù tu vi cao hơn Tử Lạc một giai, thế nhưng trong hỗn chiến đã bị trọng thương.
240 Trước sự khiếp hãi của chúng nhân, luồng uy áp cực đại như vũ bão ồ ạt kéo đến. Trong vài hơi thở, có gần một trăm người xuất hiện, khí thế cao ngạo lăng không trên bầu trời, ánh mắt lạnh lẽo như hàn băng, khí thế khôngngần ngại phát ra, làm cho một đám người bên dưới kinh sợ, thiếu điều muốn ngất đi.