321 Bởi vì Tinh Hồn vừa mở mắt nói được vài câu rồi lại ngất đi khiến cho Tàng Tử Đan không khỏi lo lắng. Còn Thiên tuyết miêu tuy rằng cũng rất lo cho tình trạng của Tinh Hồn, thế nhưng tâm trí so với Tàng Tử Đan thì kiên định hơn một bậc, liền nói:
- Tiểu nha đầu, hắn bởi vì kiệt sức mà ngất đi.
322 Kiều An ngẩn ra một lúc, hiện giờ lão đang có rất nhiều thắc mắc muốn hỏi Tinh Hồn. Ngập ngừng một lúc, lão mới nói:
- Đưa ngươi đến chỗ Truyền tống trận, lão phu nhất định sẽ làm.
323 - Trịnh Thần Không đột phá Thần đế cảnh rồi sao?
Tinh Hồn mày kiếm cau lại, hỏi. Quỉ mị Tà Phong gật đầu, lại nói tiếp:
- Không chỉ đột phá Thần đế cảnh, mà còn là Thần đế cảnh trung kỳ.
324 Đặt chân vào tầng thứ tư Luyện kim ngục, Tinh Hồn lúc này hành động giống như Trịnh Thần Không. Dẫn theo ba người Tàng Tử Đan, Kiều An và Thiên tuyết miêu truy tìm một đầu cự thú.
325 Không gian tán loạn một hồi, cuối cùng cũng trở lại với vẻ bình yên của nó. Phục long cổ đỉnh cũng như vậy, huyền quang rực lên trong khoảng khắc rồi cũng vơi đi, trở về với dáng vẻ cổ xưa với khí tức tang thương của tuế nguyệt.
326 Dường như, thứ mà Đế hồn đỉnh đang hướng tới chính là quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo. Đế hồn đỉnh xuất xứ vốn không thuộc Huyền thiên giới, lai lịch bất phàm, bởi vì hấp thu quá nhiều lực lượng tà ác mà thức tỉnh linh trí.
327 Đứng ở một góc tối, bởi vì do Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh đang tập trung vào tấm thạch bi khắc quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo, thế nên không chú ý ở góc tối đó, có một đao nhân ảnh đang ẩn mình.
328 Bởi vì quỷ mị Tà Phong đã khẳng định, Trịnh Thần Không chính là người đầu tiên đặt chân đến tầng thứ tư Luyện kim ngục. Sau khi tiến vào tầng thứ năm Vô lôi ngục, tuy rằng không gặp lại quỷ mị Tà Phong, thế nhưng Trịnh Thần Không vẫn chắc chắn rằng, bản thân hắn chính là người đầu tiên tiến vào tầng thứ sáu Phệ hồn ngục này.
329 Trịnh Thần Không tuy rằng xem Tinh Hồn là đối thủ của mình, nhưng vẫn tự tin rằng bản thân sẽ đánh bại Tinh Hồn. Cho dù không giết được thì vẫn khiến cho Tinh Hồn ăn quả đắng thật lớn.
330 Trong ánh mắt kinh ngạc của Tinh Hồn, chiếc nhẫn trên tay Trịnh Thần Không hắc ám đại thịnh, rời khỏi tay Trịnh Thần Không, lơ lửng trước mặt hắn. Chớp mắt hóa thành một cái đỉnh cao chừng hai mét, bốn mặt đều có hình đầu lâu với đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa âm ti, đồ án khắc trên thân đỉnh nhìn rất quỷ dị và vô cùng sống động, tựa hồ những quỷ vật đó hoàn toàn là sinh vật sống vậy.
331 Bỗng Đế hồn đỉnh hắc khí quỷ dị tỏa ra, bao trùm cả một khoảng không gian, hàn khí lạnh lẽo thấu xương, còn có âm thanh quỷ khốc thần sầu, thật sự là rất quỷ dị.
332 Chỉ thấy Tinh Hồn nhún chân, bay thẳng lên bầu trời, tốc độ nhanh như chớp, tay phải nắm thành quyền, nguyên lực vận chuyển. Một quyền oanh ra, tựa hồ như muốn hủy thiên diệt địa, hướng thẳng vào Trịnh Thần Không.
333 Uy áp bạo tạc, quỷ dị vô cùng. Tinh Hồn nuốt một viên đan dược, nguyên lực phục hồi được một phần. Mắt thấy Trịnh Thần Không bị thương nặng, một cái nhấc tay cũng rất khó khắn.
334 Nghịch chuyển thời không, khi mở mắt ra, Tinh Hồn thấy mình đứng trên một mỏm đá. Quét mắt nhìn xung quanh, Tinh Hồn ánh mắt không khỏi kinh ngạc cùng một tia sợ hãi.
335 Cổ kiếm Đồ Lục? Thập phương linh bảo? Hỗn độn linh bảo? Những thứ này, ngoại trừ Hỗn độn linh bảo Tinh Hồn đã từng xem sơ lược qua một số thượng cổ kỳ thư ra, còn lại thì hoàn toàn không biết.
336 Có lẽ đoán được Tinh Hồn đang nghĩ gì trong đầu, chỉ thấy Thái mỉm cười ôn hòa, nói:
- Hiện tại có lẽ người vẫn chưa tin tưởng, nhưng sau này người sẽ tự nhận thức được thôi.
337 Định bước vào thì bỗng bên cạnh xuất hiện một hoàng bào nam tử, đương nhiên chính là Thái cổ tiên tôn Thái. Y gương mặt ôn hòa, mỉm cười nói:
- Nhanh thật, nhanh hơn cả dựđoán của ta.
338 Thời gian trong Hoành thiên bí cảnh cứ như vậy trôi qua một vạn năm. Sau một vạn năm bị Thuần dương chi hỏa thiêu đốt, Ngọc Hoành đột nhiên rực sáng màu lục, chói lóa cả một vùng rộng lớn.
339 Kết giới giải trừ, Ngọc Hoành sau đó liền rơi vào tay Tinh Hồn. Vừa chạm vào Ngọc Hoành, Tinh Hồn cảm giác được có gì đó rất thân thuộc, tựa hồ là huyết mạch tương liên.
340 - Không bàn cãi gì nữa. Chặn đường còn lại, tự mình ta sẽ đi.
Niệm lực khu động, một luồng sáng từ mi tâm Tinh Hồn bắn ra, nhập vào ba người Tàng Tử Đan, Thiên tuyết miêu và Kiều An, lập tức cả ba người hóa thành đạo quang mang, sau đó nhập vào giữa mi tâm của Tinh Hồn.