381 Bồi tiếp Lý Kiến Thành không ai ngoài Tiết Vạn Triệt và Phùng Lập Bản, cả ba lấy gian phòng phía đông để mật bàn cùng Khấu Trọng. Bọn người của Sa gia đều không được đến gần.
382 Khấu Trọng đưa ngựa cho người hầu của Sa gia trông coi, sau đó đến trang viện bí mật của Hầu Hy Bạch để tìm Từ Tử Lăng. Lúc này Hầu Hy Bạch vừa mới ly khai, chỉ còn Từ Tử Lăng và Lôi Cửu Chỉ đang nghiên cứu đổ thuật, chuẩn bị quay lại Minh Đường Oa đại sát tứ phương.
383 Nhìn gần, Hồng Phu Nhân my thanh mục tú, chẳng những không có nửa điểm tạo cảm giác hoa tàn liễu bại mà còn toát ra vẻ trẻ trung xinh đẹp rạng rỡ. Từ Tử Lăng đến tận giờ cũng không biết ả ta muốn gì ở mình? Gã đoán đa phần là ả chỉ muốn tìm hiểu đổ thuật của mình, bèn lịch sự gật đầu mỉm cười, tiêu sái nhún vai, biểu lộ không có gì phiền lòng.
384 Từ Tử Lăng và Lôi Cửu Chỉ tập trung sự chú ý vào bốn cao thủ đang hung hãn gạt người đi đường kéo tới chỗ bọn họ. Sau lưng bỗng có tiếng hét lớn: - Tên họ Ung kia, ngươi thiếu tiền phải trả sao đây? Tiếp đó tiếng gió rít lên, đối phương đồng loạt rút phi đao làm ám phí, phân chia nhằm vào hai người ném tới, thủ đoạn thật tàn độc.
385 Hóa thân thành Nhạc Sơn, Từ Tử Lăng thả bộ dọc theo con đường nhỏ nằm ngang trong hoàng thành. Gã nhẩm tính Lôi Cửu Chỉ giờ này chắc đã về tới Đông Lai khách sạn, bèn chầm chậm đi về hướng đó.
386 Thạch Chi Hiên là nhân vật hàng đầu của Ma Môn, sao có thể bị hư ngôn của gã mê hoặc. Chỉ thấy hắn từ khoảng cách nửa trượng phát xuất một chiêu chưởng ấn.
387 Thoạt nhìn qua, bố cục nơi này không giống với kỹ viện kết hợp đổ trường nổi danh của Hương gia tại Bành Thành. Thế nhưng hình không giống mà thần thì không sai khác vào đâu được.
388 -Tối qua huynh ngủ ngon giấc không? Khấu Trọng thầm nghĩ trong lòng, tối qua không phải là ngủ không ngon, mà căn bản không ngủ chút nào. Gã khẽ thở dài đáp: -Cũng tạm được! Ta đã hẹn với Lưu thượng thư, sau khi trị bệnh cho Nương Nương sẽ đến công bộ tìm ông ta.
389 - Cũng may đại ca võ công cái thế, không để Thạch Chi Hiên và Chúc Ngọc Nghiên có cơ hội. Hừm! Chỉ cần ta tra ra được hành tung của hai người này, chắc chắn sẽ làm bọn chúng phải ôm hận tại Trường An.
390 Đơn Uyển Tinh nhẹ nhàng - Mỗi khi ngươi rời đổ trường, vẫn hay có người chờ đón cung hầu hay sao?? Từ Tử Lăng nhìn qua rèm xe thấy những đại hán võ trang không may mắn vẫn đang chú tâm tìm kiếm gã, lấy làm lạ nói: - Theo lý bọn họ phải ngầm cho người vào đổ trường theo dõi, phòng khi ta theo cửa sau hoặc thông đạo đặc biệt nào đó, hay là vượt tường lẻn đi.
391 Do ấn tượng với việc nó nằm cô lập rất xa các biệt viện khác nên Khấu Trọng đã từng xem qua tư liệu của toà phủ đệ này. Bất quá trang viên này hoàn thành vào năm thứ sáu của Đại Tuỳ, tài liệu thất tán, nên đến giờ tại sao phủ đệ lại ở đây căn bản không ai biết rõ được.
392 Khấu Trọng tháo bỏ diện cụ, tiện tay vứt lên trên chiếc kỷ bên cạnh ghế, uể oải ngồi xuống nói: - Đeo cái của nợ này đúng là làm khổ ta quá! Hầu Hy Bạch tỏ vẻ đồng cảm sâu sắc với gã nói: - Người nào chưa một lần đeo diện cụ sẽ không bao giờ hiểu được cái hạnh phúc khi không phải mang nó.
393 Gã vội vàng chỉnh sửa lại y phục rồi bước vào đại sảnh. Đoạn Chí Huyền đang nói chuyện với Bốc Kiệt và Bốc Đình, vừa thấy Từ Tử Lăng vội mừng rỡ kêu lên: - May quá, Mạc lão sư đây rồi, kế hoạch có chút thay đổi! Từ Tử Lăng cảm thấy đầu óc mờ mịt ngồi xuống cạnh y, chậm rãi hỏi lại: - Cái gì thay đổi? Đoạn Chí Huyền đáp: - Tần vương vốn định chấp nhận ý định khiêu chiến của Khả Đạt Chí với Thiên Sách Phủ, dự kiến nhờ Mạc lão sư xuất thủ ứng phó.
394 Thế nhưng chẳng có ai lên tiếng cả. Từ từ mở mắt, Khấu Trọng thấy Mai Tuần đang cầm thanh đao của gã đưa cho Thường Hà xem rồi nói: - Đây khẳng định là tinh cương đao do đích thân Giang Nam Lão Đao chế tác, có phải vậy không Mạc tiên sinh ? Khấu Trọng như muốn lộn đầu xuống đất, trong tay Mai Tuần là một thanh đao tinh quang ẩn hiện, nhưng quyết không phải là Tỉnh Trung Nguyệt của gã.
395 - Tại hạ và nàng ấy vốn chỉ có duyên gặp nhau đúng một lần, không có gì hơn. Kỉ Thiến lạnh giọng nói: - Nếu đúng thật là như vậy, tại sao ả lại cho người tìm kiếm ngươi khắp nơi, còn bản thân chịu ở Đông thị đợi ngươi quay lại Hưng Xương Long.
396 - Tiểu đệ có việc phải đi! Hẹn Mạc tiên sinh lúc nữa cùng uống rượu nghe hát, tiểu đệ xin được làm chủ. Khấu Trọng ngạc nhiên hỏi: -Mai chưởng môn phải đi đâu vậy? Thường Hà vừa cười vừa xen vào: - Nào phải Mai chưởng môn phải đi đâu, chẳng qua là có chỗ ngồi đặc biệt nên tạm thời phải chia tay chúng ta vậy.
397 Cho đến khi vào hắn bên trong đại điện, các chỗ ngồi lần lượt được an bài. Khấu Trọng và Từ Tử Lăng mới cảm nhận sự quan hệ trọng đại của việc tỷ võ ngự tiền.
398 Tất cả bỗng trở nên yên ắng lạ thường. Thời gian như ngừng trôi. Khung cảnh giống như đang ở giữa đại mạc khô hạn không có sự sống. Nhiệt khí trong đấu trường nóng dần lên.
399 Lúc này gió lạnh từ mặt sông thổi lên, dưới ánh sáng của pháo hoa, làm tung bay mái tóc mềm mại của tuyệt sắc mỹ nữ Loan Loan, phất vào bộ mặt còn đang ngẩn ngơ của hai gã.
400 Ngoại Tân quán nằm ở phía tây Hoàng thành, chỉ cách Hoàng thành có một con đường kêu là An Hóa đại nhai. Nó gồm có tổng cộng mười viện, mỗi viện đều có khuôn viên riêng, bao gồm hàng chục tòa kiến trúc lớn nhỏ, chiếm một diện tích rộng lớn.