321 Thương Tú Tuần giận nói: - Hai người các ngươi hình như không tự biết là mình đang làm chuyện gì thì phải? Dám ngang nhiên theo đường sông đến đây, khiến một kẻ không lý đến chuyện bên ngoài như ta cũng biết! Chỉ cần là người hữu tâm cũng biết địch nhân của các người sẽ không để mất một cơ hội tốt đâu.
322 Hai khối đá lớn đồng thời kích trúng đuôi thuyền, khiến hoa lửa bắn tung đầy trời, nhưng kỳ lai thuyền chỉ hơi tròng trành một chút rồi thăng bằng trở lại, toàn lực thẳng tiến đào tẩu.
323 Ba người ở một nơi bí ẩn ngoài thành ngủ một giấc thật dài, đến khi trời tối mới vượt tường vào thành, tùy tiện tìm một quán ăn, ăn thật no một bữa rồi thuận tiện thương lượng đại kế.
324 Vào canh hai đêm đó, một chiếc thuyền nhỏ từ Cảnh Lăng rời đi, trong gió táp mưa sa theo dòng Hán Thủy hướng về Tương Dương. Lái thuyền chính là Từ Tử Lăng, gã và Khấu Trọng ăn mặc giả làm người của Tiền Độc Quan, đương nhiên không thể bắt vị khả hãn quyền quý Đột Lợi kia phải làm việc lao động tay chân thô thiển như lái thuyền được.
325 Từ Tử Lăng vừa ra đến bìa khu rừng rập rạp, liền tìm đến một nơi cao nhất, từ phía sau đám loạn thạch và cây cỏ đan xen, dò xét nhìn ra phía ngoài. Nối tiếp với bìa rừng là một thảo nguyên lác đác lẫn những bụi cây nhỏ mờ sương thật hoang dại âm u trong màn mưa phùn nhè nhẹ, dường như không có gì lạ.
326 Khấu Trọng chạy dọc theo vùng thảo nguyên rộng lớn, mưa phùn chỉ vừa mới tạnh Bốn phía đều có đao kiếm, quân reo ầm ầm, càng lúc càng có nhiều vầng sáng từ các ngọn đuốc chiếu lên, soi sáng cả bầu trời tối tăm trước lúc bình minh.
327 Hơn chục đám khói dày đặc hướng lên phía mây xanh, bao phủ một khoảng rộng đến hơn 10 dặm, che lấp cả ánh sao và ánh trăng, cũng che lấp luôn cả tăm tích của diêu ưng.
328 Khấu Trọng quyết đoán nói: - Tử Lăng bắt ả một lần nữa. ừa nói hắn vừa nhảy lên không trung khoảng vài trượng, phóng tầm mắt về phía sườn núi đầy cỏ dại bên cạnh, rồi phóng người về phía bóng người đang nhẹ nhàng như khói đang hướng theo bóng Liên Nhu vừa chạy khỏi đỉnh đồi.
329 Khấu Trọng nhẹ nhàng kéo thân thể mềm nhũn vô lực của Liên Nhu đang dựa vào gã về hướng vách núi, trong khi Vân Soái nhìn gã không chớp, mắt lộ sát khí, rõ ràng đã động chân nộ.
330 Hán Phổ thành nằm giữa hai thành Tương Dương và Cảnh Lăng. Tuy không to lớn bằng Tương Dương và Cảnh Lăng, nhưng do nằm ở bên cạnh Hàn Thủy, nằm ở vị trí xung yếu nên rất thịnh vượng.
331 Khi Lý Nguyên Cát suất lãnh tướng sĩ đi về hướng Khấu Trọng thì trong quán ngoài ba người họ đã không còn ai. Từ khách nhân đến chủ quán đều “vui vẻ“ cầm “tiền bồi thường” của Khấu Trọng mà nhanh chân chạy mất.
332 Lý Nguyên Cát đột nhiên cười dài nói: - Hồi mã thương tư vị thế nào? ”Liệt Mã” thương đột nhiên quét về phía Khấu Trọng. Khấu Trọng chút xíu nữa muốn ôm Lý Nguyên Cát vài cái để biểu thị sự cảm kích đến tận đáy lòng của gã.
333 Từ Tử Lăng đột nhiên nói: - Đích thị là chim ưng của Vân Soái Khấu Trọng kinh ngạc hỏi: - Ta chỉ thấy một điểm đen nhỏ còn ngươi lại thấy rõ cả thân chim sao? Đột Lợi nói: - Lăng thiếu gia là theo phương thức bay lượn của chim ưng mà đoán ra chủ nhân của nó.
334 Bốn người ra đến ngoài phố, Từ Tử Lăng thấy sắc mặt đệ tử của Thiên Khôi pháiTạ Hiển Đình đã khá hơn rất nhiều, mới thôi không dìu gã nữa và nói: -Tiểu huynh đệ mau trở về đi! Đột Lợi nói: -Thanh lâu là nơi chốn yên hoa, vì thế cũng dễ dẫn đến việc tranh giành nhất.
335 La Trường Thọ bực bội bước ra ngoài làm Ứng Vũ mặt mày ủ dột nói: - Bây giờ đến cả La Trường Thọ cũng bất hoà với ta, bước tiếp theo nên…ài!. Khấu Trọng ngầm đá Ứng Vũ một cái, Ứng Vũ có vẻ phấn khích lên, cố gắng ra dáng oai hùng nói tiếp: -Nên hành động trước để kiềm chế đối phương.
336 Khấu Trọng vào lúc này đề khởi tinh, khí thần tăng đến mức cực hạn. Tại lúc nguy cấp sinh tử tồn vong quan đầu này, hắn phải gạt bỏ toàn bộ những ý nghĩ lo lắng cho Từ Tử Lăng ra khỏi đầu.
337 Gần chục năm nay chưa bao giờ trong lòng Chúc Ngọc Nghiên lại tràn đầy sát ý như lúc này. Có thể nói vừa rồi Âm Hậu đã vận toàn bộ công lực xuất thủ nhưng chỉ có thể làm cho Từ Tử Lăng bị thương nhẹ.
338 Trong thành người đi lại thưa thớt, khắp nơi trong Thiên Khôi Phái là cảnh tan hoang, tình hình của Nam Dương không mấy khác biệt so với trước khi biến cố xảy raTừ Tử Lăng dự liệu, cửa thành vẫn mở không hề có lính canh, quan lại khám xét.
339 Từ Tử Lăng nhảy xuống suống sân, lắc đầu khẽ nói: - Từ vọng gác ngầm của đối phương có thể quan sát toàn bộ cả trong lẫn ngoài nhà trọ, trừ khi độn thổ bằng không đừng nghĩ ra khỏi đây mà chúng không biết.
340 Người vừa gõ đẩy cửa bước vào, đi thẳng đến chỗ chiếc bàn đá nơi hai người đang ngây ra như phỗng, an nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện bên kia, đưa mục quang xanh biếc ôn nhu, nhưng cũng sắc bén như đao nhìn Khấu Trọng, lắc đầu nói: - Thiếu Soái vốn là người thông minh như vậy, sao lại ngu xuẩn nhất thời.