41 "Ta thật sự rất hối hận, sớm biết như vậy ta nên nghe lời của đại ca. . . , ở Trương Dịch trong thời gian ngắn thôi, cũng không tao ngộ tai họa bất ngờ ngày hôm nay, Nhị Nhi cũng sẽ không bị bắt, ta thật sự rất hối hận a.
42 Lý Chân lắc lắc đầu, "Ta phỏng chừng trên núi cũng có người đang giám sát chúng ta, chúng ta cứ tiếp tục đi, không nên để cho bọn họ nảy sinh nghi ngờ.
43 Lý Chân bỗng nhiên quay đầu lại, chỉ thấy ở ngoài cửa cách mười mấy bước xuất hiện một tên nam tử gầy gò, mặc trường bào màu xanh, trên mặt có một vết sẹo rất dài, nhìn rất đáng sợ, chính là ở Lam Chấn Ngọc mà Lý Chân đã gặp ở thành Cao Xương.
44 Lý Chân phái người lấy đi ba mươi mấy thớt ngựa mà mã phỉ để lại, lập tức bán cho đội buôn người Túc Đặc, đội buôn luôn miệng cảm kích sự giúp đỡ của bọn họ, đồng loạt dùng giá ua ngựa của Lý Chân, đám Lý Chân không ngờ rằng nhờ đó mà đạt được một số tiền lớn, khiến cho bọn họ trong túi rất sung túc, ngay cả Bùi Mân cũng có một khoản tiền không ít.
45 Đề tài này quả thật khiến Lý Chân thấy hứng thú, hắn cười nói: "Ngươi nói, ta nghe đây!"Bùi Thiến Nhi thấy Lý Chân cảm thấy hứng thú, con mắt nàng hơi chuyển động, "Trước tiên nói về chuyện lý thú khi mua áo quần đã! Sau đó một chút rồi hãy nói chuyện này.
46 " Cửu trùng cung môn mở rộng cổng cung điện Các quan từ vạn quốc vào triều kiến quân vương "Trải qua lặn lội đường xa gần một tháng, bốn người Lý Chân rốt cục đã đến thủ đô đã từng là thành đệ nhất của Đại Đường: Thành Trường An.
47 Lý Chân ngẩn ra, định quay đầu lại xem vị tiểu nương tử này, đã thấy nàng lạnh lùng cùng với những người khác rời đi, hắn chậm rãi xiết chặt tờ giấy. Ba người trở lại khách sạn, Lý Chân mở tờ giấy ra, phía trên dĩ nhiên là một hàng chữ viết dùng Túc Đặc ngữ, phi thường loáy ngoáy, hiển nhiên là do vội vã viết ra.
48 Lý Chân rất nhanh đã hỏi thăm được vị trí của Vũ Thuận phủ, nằm ở Vụ Bản phường phía thành bắc, là một toà đại trạch diện tích gần tám mươi mẫu, bốn phía có tường cao vây quanh.
49 "Ta muốn dùng lửa đốt sạch cái tửu quán chó má kia!" Bên trong khách sạn, Tửu Chí hận đến nghiến răng nghiến lợi, mạnh mẽ nện một quyền lên bàn. Khang Đại Tráng thì lại thất vọng ngồi ở một bên khác, ngày hôm nay xuất sư bất lợi, muội muội không cứu ra được, trái lại đem Tiểu Tế lọt vào bẫy, hắn dù sao cũng chỉ mới mười tám tuổi, trải đời chưa lâu, lúc này trong lòng hắn vô cùng hối hận, hắn cho rằng là chính mình quá nôn nóng, cuối cùng hỏng cả đại sự.
50 Lý Chân sau khi hỏi thăm được địa điểm phủ đệ của Vương Nguyên Bảo , nó ở ngay bên cạnh Tây Thị nằm trong phường Duyên Thọ. Lúc này Lý Chân mới biết, hóa ra Vương Nguyên Bảo là đệ nhất phú hào thành Trường An, cha hắn Vương Tín làm ăn buôn bán với Tây Vực nên rất giàu có, dựa vào châu báu đến từ Tây Vực cùng rượu bồ đào từ Tây Xương mà trở thành cự phú số một, số hai Đại Đường.
51 Lý Chân nửa ngày nói không ra được lời nào, việc này quá nằm ngoài dự liệu của hắn, Vương Nguyên Bảo là người lãnh khốc vô tình đến như vậy, thấy chết mà không cứu, nhưng muội muội Vương Khinh Ngữ của hắn rất nghĩa hiệp, dĩ nhiên tự mình đem Xá Lợi giả đưa cho hắn.
52 Lý Chân mang Tư Tư lên một chiếc xe ngựa đậu sẵn ở ngoài phủ, hắn lập tức thấp giọng nói: "Đi thành Đông!"Phu xe vung cây roi dài lên, xe ngựa lập tức khởi động, hướng về phía thành đông mà đi, ở trong xe ngựa Tư Tư lại không nhịn được khóc lên lần thứ hai, Lý Chân ôn nhu động viên nàng, "Không sao rồi, Nhị ca ngươi chẳng mấy chốc sẽ đưa ngươi về nhà, cha mẹ ngươi đều rất ngóng trông ngươi về đấy!""Tam lang ca ca, các ngươi làm sao đến được đây, Nhị ca của ta đâu?" Tư Tư ngẩng đầu lên, mặt mũi đầy nước mắt hỏi.
53 Ngày hôm sau, lúc trời vừa sáng, Huyện lệnh Vạn Ngũ huyện tìm tới Vũ Thuận, báo cho hắn biết rằng ở ngoài thành phát hiện thi thể gia tướng Vũ thị, tám người toàn bộ đều bị giết.
54 "Ta không đi!"Trong phòng, Khang Đại Tráng buồn bực trả lời một câu, sau đó cúi đầu không nói lời nào. Lý Chân lải nhải luôn mồm mà Khang Đại Tráng vẫn không chịu đáp ứng, để hắn không khỏi căm tức, hắn cả giận nói: "Tư Tư là em gái của ngươi, ngươi không đưa nàng trở về, vậy ai đưa nàng trở về? Tốt lắm, ta đưa nàng trở về, ngươi đi cứu Tiểu Tế, như vậy được chưa!"Khang Đại Tráng cũng cứng rắn cái cổ nói: "Tiểu Tế vì cứu Tư Tư mà bị bắt đi, ta không phải là người vô tình, mặc kệ hắn được, ngươi cảm thấy ta sẽ làm chuyện như vậy sao?"Lúc này, Tửu Chí nằm ở một bên cũng không nhịn được khuyên nhủ: "Lão Khang, theo lý ta không quản việc của ngươi, có điều ta cảm thấy lão Lý nói cũng đúng, Tư Tư nhất định phải đưa đi chỗ cha mẹ ngươi, nàng hiện tại là phiền toái của chúng ta, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch cứu Tiểu Tế, khiến chúng ta không thể toàn lực được.
55 Tên người đàn ông trung niên Túc Đặc này tên là Khang Bá Nhạc, là thủ lĩnh thương hội người Túc Đặc ở thành Trường An, trong đám người Túc Đặc có uy vọng rất cao.
56 Sáng sớm ngày tiếp theo, Lý Chân đi tới phủ đệ Vương Nguyên Bảo, hắn muốn tìm Vương Khinh Ngữ, xem hắn có thể vận dụng lực lượng Vương gia giúp mình tìm ra cái gái áo tím kia hay không, nhưng gia nhân quý phủ Vương Nguyên Bảo lại nói cho hắn biết, ba ngày trước Vương Khinh Ngữ cùng huynh trường đi Lạc Dương rồi.
57 Lý Chân gật đầu đồng ý, hắn đã đoán được, đối phương đối với thớt bảo mã của mình rất có hứng thú, hắn đem cung tên trong túi bỏ xuống, vỗ một cái vào mông ngựa, ngựa cạch cạch chậm rãi chạy đi.
58 Trong một gian phòng nhỏ ở Sùng Nghiệp phường, Tửu Chí đang bận rộn thu thập hành lý, Tiểu Tế chậm rãi uống mấy hớp cháo nóng, thấp giọng nói chuyện với Tửu Chí, thân thể hắn rất yếu, chỉ có thể đi bộ được mà thôi.
59 Vật mà Lý Chân đang cầm trong tay, chính là ngọc bội của Cao Duyên Phúc, Tửu Chí cùng Tiểu Tế đều nhận thức được nó, nhất thời hai người kích động hô to lên.
60 "Yến cô nương, tổ phụ cùng phụ thân của sư cô ngươi là ai?" Vừa rời khỏi Chung Nam Sơn, Lý Chân liền không nhịn được mà hỏi. Yến Tiểu cười cợt, "Kỳ thực ta cũng không biết, sư cô vẫn là lần đầu tiên trước mặt ta nói tới việc này, phỏng chừng ngay cả sư phụ ta cũng không biết, xem ra là nàng cùng các ngươi có duyên phận với nhau, có điều ngẫu nhiên ta nghe sư phụ nhắc qua một lần, tên tục của sư cô họ Dương.