61 Đồng Quan cũng không chỉ là một cái cửa thành, mà là một tòa thành trì, cấu tạo có hai phiến cửa thành, trung gian là chiếm diện tích khá lớn, trong thành có thể đóng quân được mấy ngàn quân đội, có doanh trại, kho vật tư, thuế má,… việc qua lại kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt.
62 Từ Đồng Quan đi ra, bọn họ một đường lao nhanh, một hơi chạy hơn ba mươi dặm, sau đó mới trì hoãn lại. "Hai người các ngươi, ta bị các ngươi hại chết rồi, có lúc nào.
63 Đi tiếp hai ngày, cuối cùng ba người Lý Trân đã tới Lạc Dương, quốc đô của Đại Đường. Sau khi Lý Đường thành lập, Lạc Lương một lần nữa bị lạnh nhạt, có cảm giác giống như một mỹ nữ đã đến tuổi xế chiều, nhưng từ khi được Võ Tắc Thiên hưng khởi, Lạc Dương lại trở nên phồn hoa chưa từng có, và đạt đến đỉnh cao từ khi Võ Tắc Thiên lên ngôi Đế hậu.
64 Ngươi nhìn đi! Quan hệ chúng ta là như thế nào. Địch Yến cười lạnh một tiếng:- Hôm nay coi như bỏ qua. Hai tháng trước ngày sinh nhật của sư phụ, ác đấu giữa chúng ta còn liên lụy một tiểu sư muội vô tội chết.
65 Địch Yến mừng rỡ, như một trận gió chạy ra ngoài. Lúc này, Địch Nhân Kiệt dường như nghĩ tới điều gì đó, cái tên “'Lý Trân” này dường như hơi quen tai.
66 Lý Trân và Tửu Chí rời Địch Nhân Kiệt phủ. Hai người thương lượng một chút, nếu cùng đi tìm Cao Diên Phúc, có mấy lời khó mà nói, vẫn nên để một mình Lý Trân đi thì hơn.
67 Từ sáng sớm, Lý Trân và Tửu Chí đi tới chợ Nam Lạc Dương. Chợ Nam Lạc Dương trước mắt là thị trường lớn nhất Đại Đường, còn lớn gấp đôi so với chợ tây Trường An, chiếm diện tích của hai phường,Vừa mới tiến chợ nam, ồn ào náo động náo nhiệt đập vào mặt, trong chợ khắp nơi là từng chiếc xe la xe ngựa chở đầy hàng hóa.
68 Lý Tuyền lắc đầu, xoay người quay vào trong phòng. Lý Trân sốt ruột, đuổi theo hỏi:- Đại tỷ, bao nhiêu lâu tỷ không gặp tỷ phu rồi ạ?Lý Tuyền ngồi xuống uống ngụm trà nói:- A Trân, có một số việc đệ không hiểu đâu.
69 Sắc mặt Lý Trân biến đổi, người khác có lẽ không biết, trong lòng của hắn lại rõ ràng, đám vô lại kia chí ít có ba người bị đánh gãy cánh tay, chẳng lẽ cô gái này tới để trả thù?- Sao vậy, Lý thiếu lang không cho ta mặt mũi hay sao?Đôi mắt Thu Nương quyến rũ như tơ, hơi thở thơm nồng xông vào đầu óc Lý Trân.
70 Lúc Lý Trân tỉnh lại thì đã là xế chiều, hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ, miệng đắng lưỡi khô:- A tỷ!Hắn gọi. Thang lầu có tiếng bước chân vang lên. Lý Tuyền chạy tới, vội vàng đỡ lấy hắn- Rốt cuộc đệ đã tỉnh rồi, hôm nay bận sắp chết.
71 Sáng sớm hôm sau, tửu phường của Vương Nguyên Bảo đưa tới năm trăm thùng rượu nho Cao Xương thượng hạng khiến quán rượu Nhã Sĩ Cư lập tức trở nên náo nhiệt.
72 Lý Trân và Tửu Chí nhanh chóng nhận ra trong quán rượu này mình là người thừa, trong quán rượu chỉ còn lại một khe hở, đều bị Lý Tuyền ních đầy rượu rồi.
73 Lý Trân mới nhậm chức được một canh giờ thì Địch Nhân Kiệt đã được người ta giải tới. Dưới sự sắp xếp của Tôn Lễ, Địch Nhân Kiệt được đưa tới phòng giam có chữ Mậu, chỗ này lại do chính Lý Trân trông coi.
74 Rời khỏi nhà lao, Lý Trân lập tức tới nha môn của Đại Lý Tự, đưa một tấm thiệp cho lính canh. Lý Trân khoác trên người trường bào màu lam nhạt, đeo thắt lưng da, nếu như vẫn khoác bộ y phục của quan cai ngục thì e rằng lính canh ở nha môn sẽ không bao giờ giúp hắn truyền tấm thiệp này đi cả.
75 Từ sáng sớm, việc dâng xá lợi đã gây xôn xao trong Thần cung, điều đáng nói ở đây không phải là bản thân xá lợi mà là xuất hiện hai viên Di Lặc xá lợi.
76 Tên khốn này!Trong thư phòng, Võ Thừa Tự đang vô cùng tức giận, chỉ vào Lam Chấn Ngọc đang quỳ dưới đất mà mắng:- Nhà ngươi thật là gan to hơn trời, lại còn dám lừa gạt ta à, hôm nay ta phải giết chết nhà ngươi mới được.
77 Chu Doãn Nguyên bỗng lột bỏ chiếc mặt nạ, lộ ra một vết sẹo rất dài trên mặt, đúng là Lam Chấn Ngọc, đối thủ cũ của Lý Trân, ánh mắt gã để lộ ý cười âm u lạnh lẽo, kiếm trong tay chợt lóe sáng, đâm thẳng vào cổ họng Lý Trân.
78 Sư phụ của Địch Yến là Công Tôn đại nương có mở một võ quán ở phường Đạo Đức gần Lạc Thủy, thu nhận hơn ba trăm nữ đồ đệ, trong đó một nửa là nữ nhi trong nhà quyền quý và quan lại.
79 Ba người trong phòng đều ngây ngẩn cả người, thế này là xảy ra chuyện gì?Lúc này, cửa phòng bật mở, ba người đi vào, đi đầu là một lão tăng mày trắng râu trắng, tăng nhân trong phòng vội vàng đứng dậy, chắp tay thi lễ:- Chủ trì!Lão tăng mày trắng râu trắng chính là Trí Quang đại sư trụ trì Lân Chỉ Tự, ông khẽ gật đầu, đi đến ngồi xuống đối diện Lý Trân, thân thiết hỏi han:- Công tử còn thấy đầu váng, mắt hoa không?Lý Trân cảm kích cười nói với lão tăng:- Tại hạ phỏng chừng ăn cháo xong, cũng sẽ khỏe lại thôi.
80 Trận hỏa hoạn lớn của phủ Võ Thuận cuối cùng đã không thể dập tắt, tám mươi mẫu đất phủ Võ Thuận bị cháy thành đất hoang, tất cả manh mối đều bị trận lửa lớn này thiêu rụi.