261 Lý Trân đưa mắt liếc Địch Yến một cái. Địch Yến liền bỏ kiếm, Lý Trân cười cười nói:- Ta tin tưởng bây giờ tình thế nguy cấp, Lâm Thái Thú đều rõ ràng hơn so với ai khác, Lai Tuấn Thần sở dĩ phái giám sát Ngự Sử và Thị Ngự Sử đến Dương Châu, chính là muốn lấy danh nghĩa quan phương giám thị Lý Nguyên Gia.
262 Ở phía bắc thành Dương Châu khoảng hơn mười dặm có một ngọn núi được rừng cây tươi tốt bao trùm, dưới chân núi là đồng ruộng rộng lớn, vài toà thôn trang nhỏ rải rác phân bố chung quanh ngọn núi.
263 Một ngàn binh lính rời thành môn càng ngày càng gần, tiếng bước chân ở trên ván gỗ cầu treo hết sức chỉnh tề. Trên đầu thành, binh lính nấp sau lỗ châu mai sợ tới mức hai chân như nhũn ra, rất nhiều người trực tiếp té trên mặt đất, căn bản không bò dậy nổi.
264 Quân đội của Lý Nguyên Gia chiếm lĩnh nhà dân ở ngoài bắc thành, đem một ít vật tư theo quân chất đống ở trong một đại trạch. Nhà bếp của quân đội ở trong nhà, canh hai vừa qua, Tửu Chí liền đi vào trong phòng bếp, vài tên lính đầu bếp đang bề bộn nấu cơm, hỏa trưởng họ Vương thấy một tên béo đi tới, liền vội vàng tiến lên ngăn lại, quát:- Bên này là nhà bếp, không thể tùy tiện vào.
265 Bởi vì Lý Trân phản ứng đúng lúc, hắn chạy tới huyện Giang Dương sớm hơn Đô úy Trang Văn Thái, hắn suất lĩnh mấy trăm binh lính, trời mới vừa sáng đã đuổi đến Bắc môn bên ngoài thị trấn, lúc này cửa thành mở rộng ra, Lý Trân không ngờ phát hiện không ít người đang kinh hoảng từ bên trong thành chạy trối chết, Tửu Chí tiến lên bắt được một gã nam tử, kéo tới trước mặt Lý Trân.
266 Lý Trân đưa những gì điều tra được về Lâm Thanh và Triệu Văn Sơ cho bọn họ, hai người cảm kích vạn phần, những chứng cứ này không chỉ chứng minh được hai người bọn họ không hề câu kết với Lý Nguyên Gia để tạo phản, ngược lại còn có thể được ban thưởng vì có công bảo vệ Dương Châu.
267 Lai Tuấn Thần tim đập thình thịch, quả nhiên là Thánh thượng sẽ hỏi đến chuyện này, tuy nhiên gã cũng đã sớm có sự chuẩn bị, không chút lo sợ, gã nói:- Khởi bẩm bệ hạ, Hầu Tư Chỉ và Vương Đại Trinh đi tuần tra ở các châu phía đông nam, đây là lệ cũ ở Ngự Sử Đài do vậy thường là phải có hai người cùng đi.
268 Lý Trân thống lĩnh các võ sĩ Nội vệ bắt đầu khởi hành từ lúc hoàng hôn tiến về thành Lạc Dương, đến cửa Hậu Tái thì mọi người tản ra ai về nhà người nấy, đây cũng là việc mà Lý Trân cảm thấy vui nhất khi đông tiến.
269 - A Tỷ, xảy ra chuyện gì rồi?Lý Trân cẩn thận hỏi. - Kỳ thật cũng không có gì, sau khi lão ta nhậm chức thì chẳng có thư từ gì cho ta nữa cả, trong khi mẹ y thì y đã gửi tới ba bức.
270 Trong phòng, Lý Hiển cẩn thận xem lại tỉ mỉ một lần nữa minh ước thư của Hưng Đường Hội. Y đã chắc chắn rằng đây là bản thật chứ không phải do Lý Trân lừa bịp.
271 Dù cho Lý Trân phải chịu áp lực lớn gấp bội phần ở chỗ của Thượng Quan Uyển Nhi nhưng hắn cũng phải thừa nhận rằng những lời mà Thượng Quan Uyển Nhi nói là hoàn toàn có lý.
272 Cao Tiễn cúi đầu trầm tư suy nghĩ một lát liền nhận lấy hộp ngọc, cười nói:- Ta hiểu tâm tình của Lý thống lĩnh, ta sẽ chuyển lời đến công chúa. Ngoài ra ta cũng có chuyện riêng muốn nói cùng Lý thống lĩnh.
273 Hôm sau, Lý Trân chính thức nhậm chức Nội vệ thống lĩnh. Tiếp quản bốn doanh thuộc hạ của Võ Phù Dung. Nhưng do Võ Phù Dung thôi chức, Võ thị gia tướng gia nhập Nội vệ cũng rút lui khỏi Nội vệ, biên chế giảm bớt một doanh.
274 Trong chốc lát, Trang Văn Thái được dẫn vào. Gã vừa vào cửa liền quỳ xuống thi lễ với Võ Tam Tư:- Ty chức tham kiến Lương Vương điện hạ. Võ Tam Tư từng ở Dương Châu mấy năm trước, đã gặp qua Trang Văn Thái một lần.
275 Lai Tuấn Thần là người cực kỳ khôn khéo, đương nhiên nghe ra lời Minh tiên sinh là ý tại ngôn ngoại, gã nhẹ nhàng gật đầu nói:- Ta mãi không có cơ hội giải thích, trên thực tế, ta phát hiện Vạn Quốc Tuấn và Võ Phù Dung có cấu kết, gã tiết lộ với Võ Phù Dung kế hoạch rời khỏi Thành Đô của ta, lúc ấy để đảm bảo an toàn của Dương Bái, ta chỉ có thể giết Vạn Quốc Tuấn.
276 Triệu Thu Nương đã dẫn hơn mười võ sĩ Nội vệ chạy đến phủ Lý Trân trước một bước, tạm thời tập trung người trong phủ đến một gian phòng ở hậu viện, Triệu Thu Nương gọi một nữ võ sĩ Nội vệ trong phủ đến hỏi tình hình.
277 Ty chức Sách Văn tham kiến Trung Thừa. Sách Văn bước vào gian phòng liền thi lễ thật sâu. Lai Tuấn Thần đi đến bên cạnh gã, vỗ nhè nhẹ bờ vai của gã, cười nói:- Sách lão đệ cực khổ rồi.
278 Vào canh hai, một bóng đen từ trong cửa sau phủ đệ Lý Trân đi ra, gã mặc một bộ dạ y, sau lưng có một bao vải, bao vải dài dài, dường như là hình một quyển trục, hắc y nhân cực kỳ cảnh giác quan sát bốn phía một lát, bước chân dần nhanh hơn, cuối cùng biến thành một đường chạy gấp, thoải mái phi qua tường của phường, chạy về hướng tây.
279 Trang Văn Thái hai mắt bị che kín, gã cũng không biết mình bị đem tới nơi nào, nhưng gã biết rằng, võ sĩ của Lai Tuấn Thần áp giải mình trên đường bị người chặn giết, mặt khác gã lại bị một nhóm người khác cướp đi, rốt cục cũng thoát khỏi ma chưởng của Lai Tuấn Thần, trong lòng của gã vừa không yên vừa chờ mong, đồng thời cũng có một chút sợ hãi.
280 Trong Lộc Minh sơn trang, vài tên đại hán đem Sách Anh cột lên bánh xe. Lai Tuấn Thần nổi trận lôi đình, chỉ vào Sách Anh rống to:- Đánh cho ta, đánh cho đến chết.