181 Lý Trân không thể nhịn cười, nói với đại tỷ:- Tỷ muốn Bồ Tát nhận được thành ý của tỷ, rất đơn giản, tỷ quyên một số tiền dầu vừng cho hòa thượng của Văn Thù Viện, để bọn họ thay tỷ ngày đêm tụng kinh phù hộ.
182 Buổi chiều Lý Trân không có việc gì. Hắn cũng không ra ngoài, ngồi đọc sách một mình trước bàn. Lúc này, quản gia Lâm thúc vội vàng đi vào sân nói:- Công tử, ngoài cửa có người tìm, bảo là thuộc hạ của người, họ Dương!Lý Trân nao nao, lập tức nghĩ hẳn là chủ bộ Dương Tín tìm đến mình.
183 - Thống lĩnh, đã có kết quả thẩm tra. Triệu Thu Nương đặt bản ghi chép thẩm tra lên trước mặt Lý Trân, cười nói:- Ngoài dự liệu, tên này cực kỳ phối hợp.
184 Màn đêm dần buông xuống, người phụ trách điều tra vụ án Thượng Quan Uyển Nhi gặp thích khách là Lai Tuấn Thần đã quay trở về thành Lạc Dương trước khi trời tối.
185 Canh hai, đại môn của sở nha nội vệ bỗng nhiên mở ra, một cỗ xe ngựa được phủ kín bằng vải đen chạy ra từ bên trong. Xe rất to, ba con ngựa to khỏe kéo xe, thêm cả hai mươi mấy nội vệ đang hộ vệ nó cưỡi ngựa theo, mau chóng chạy ra từ trong sở nha.
186 Trên con đường cách Minh Tú sơn trang khoảng năm dặm, Thiên Ngưu Vệ tướng quân Võ Du Tự dẫn đầu ba nghìn binh sĩ Thiên Ngưu Vệ hăng hái đi tới. Chuyện các phe tranh đoạt nhân chứng quan trọng của vụ ám sát khiến Võ Tắc Thiên vô cùng bất mãn.
187 Khoa cử được tổ chức mỗi năm một lần rốt cục cũng bắt đầu. Chuyện này thậm chí còn khiến người đang hy vọng trượng phu công thành danh toại là Lý Tuyền còn lo lắng hơn cả chính trượng phu của mình.
188 Khoa cử đã kết thúc được năm ngày. Dựa theo kinh nghiệm năm ngoái, kết quả sẽ có trong vòng một hai ngày nữa. Mấy vạn sĩ tử trong thành Trường An đều đang vô cùng lo lắng.
189 Đại tỷ muốn bán tửu quán, Lý Trân cũng không cảm thấy kinh ngạc. Tối qua lúc ăn cơm chiều, đại tỷ đã nhắc đến việc nhượng lại tửu quán. Lúc ấy Lý Trân chỉ nghĩ là tỷ tỷ nói đùa vậy, nên cũng không để ở trong lòng.
190 Một lát sau, tiểu nhị đưa rượu và thức ăn lên. Địch Yến đoạt lấy bầu rượu, rót cho Lý Trân một chén, cười nói:- Huynh đã mua cho bản cô nương một cây trâm mà ta lại không có gì để cảm tạ, nên mời huynh một chén rượu!- Được!Lý Trân nâng chén rượu lên cạn chén với nàng, rồi uống một hơi cạn sạch.
191 Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Tào Văn đã ngồi xe ngựa đến huyện Trường Cát ở Hứa Châu để nhậm chức rồi. Về phần thê tử có bán tửu quán hay không, có còn làm thương nhân nữa hay không, gã cũng không quan tâm, cũng không hỏi lấy một câu, chỉ nghĩ đến việc phải làm huyện lệnh như thế nào.
192 Cuộc thi võ cử được tiến hành trong sân huấn luyện lớn Hữu Vệ, chính là cái sân bằng phẳng để cưỡi ngựa đánh bóng đó mà Lý Trân nhìn thấy sau khi đi ra từ địa đạo của Lân Chỉ tự, do Binh bộ chủ trì.
193 Địch Yến vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hàng trăm thị vệ, quan thần, và đám cung nữ vây quanh một chiếc ô lớn màu vàng chậm rãi đi tới, đám thị vệ dẹp đường hai bên, để ra một khoảng trống.
194 Võ Tắc Thiên xem cảm thấy rất hứng khởi, kỹ thuật bắn tên vô cùng cao siêu của Cái Gia Vận khiến bà không khỏi thán phục. Bà quay đầu cười nói với Hình bộ thượng thư, tướng quốc Lâu Sư Đức:- Tên Cái Gia Vận là người ở đâu vậy?Lâu Sư Đức cũng chưa từng nghe thấy Cái Gia Vận là ai, lão cũng chỉ hàm hồ nói:- Vi thần chỉ biết hắn đang tòng quân ở Tây Vực, chắc là giữ chức quan quân tầm thấp thôi, không nhiều người biết hắn.
195 Vốn dĩ ảnh hưởng của Võ cử không bằng Khoa cử, đám tiến sĩ Khoa cử cưỡi ngựa dạo phố được cả thành chú ý. Trạng nguyên khiến cho vô số thiếu nữ mê say đảo điên, nhà nào cũng muốn họ là con rể mình.
196 Sáng sớm ngày hôm sau, Địch Yến đi vào nhà Lý Trân, quản gia Lâm thúc mở cửa cho nàng. Lâm thúc vừa nhìn thấy Địch Yến liền cười nói:- Địch cô nương đến tìm công tử nhà ta?- Ừ! Huynh ấy tỉnh chưa?- Công tử tỉnh rồi, đang ở trong viện, ta dẫn cô nương qua.
197 - Lần này, đoạt giải quán quân Võ Cử, từ đáy lòng ta cảm thấy vui mừng cho ngươi, đây là chút tâm ý của ta, xin ngươi hãy nhận lấy!Thượng Quan Uyển Nhi để một thanh kiếm mỏng lên bàn, giao cho Lý Trân, mặt nàng tươi cười.
198 Địch Yến là một cô gái thông minh, Lý Trân bảo nàng đợi nửa canh giờ, nàng sẽ suy nghĩ câu nói kia của Thái Bình công chúa nửa canh giờ. Nàng đã đoán được Thái Bình công chúa đang nói đến Thượng Quan Uyển Nhi.
199 Chuyện Thôi Thiếu Dĩnh sợ nhất chính là nghe thấy hai chữ “Lý Trân”, y vốn rất được công chúa coi trọng, cũng là vì kế dương đông kích tây trong vụ án của Tiết Hoài Nghĩa.
200 Mã cầu là quốc cầu của Đại Đường, nó tập trung kỵ binh đối kháng và để giải trí cho dân chúng, vì được dân chúng Đại Đường yêu thích, từ công khanh, vương hầu cho đến người đầy tớ bán hàng rong đều mê mệt nó.