1 Hoa Trạch Siêu là con trai duy nhất của Phàm Khiết Thần và Tịch Hạ Di trong bộ truyện Phàm thiếu anh thật là hư. Hắn là tổng giám đốc Tập đoàn bất động sản lớn nhất nước, ở thành phố Q không ai là không biết đến hắn, vì hắn nổi tiếng với tuyên bố bá đạo, trong thế giới của hắn thì hắn chính là tất cả, dù hắn sai cũng không được người nào dám bảo không đúng (quá đáng).
2 Lâm Tương Y bị khống chế, Hoắc Kiệt Nam cô đưa vào một căn phòng sang trọng, bên trong không có đèn chỉ có vài ánh đèn nhỏ xíu từ cây đèn ngủ đặt trên bàn gỗ quý
_Hôm nay mặt trời không mọc hay sao mà Hoa chủ tịch lại đi thưởng thức con nha đầu này?
Hoắc Kiệt Nam nhiều chuyện tò mò tự hỏi bản thân, xưa nay hắn đâu phải thể loại ăn tạp làm sao có thể nhắm đến cô được
_Cốp.
3 _Cô có chị em gì tên Lâm Tương Y không? Sao tên nghe giống quá. . .
Vẫn là cái giọng hóng hớt của Hoắc Kiệt Nam, anh ta ăn không ngồi rồi suốt ngày nói nhảm khiến hắn bực mình, nếu anh ta không được việc chắc là bị đuổi lâu rồi, trong khi Hoa Trạch Siêu chưa kịp phản ứng gì thì cô gái kia đã nhanh miệng
_Thưa đúng là tôi có một em gái tên Lâm Tương Y ạ, con bé vẫn còn đi học, hằng ngày vẫn đi làm thêm ở khách sạn 5 sao cách đây không xa
Lâm Tương An thành thật trả lời, còn Hoắc Kiệt Nam thì trố mắt ngạc nhiên
_Cô nói.
4 Vì chị của Lâm Tương Y tuyệt thực, cứ nghĩ đến cái chết một hai buộc cô phải lấy lòng Hoa Trạch Siêu để mình được hưởng vinh hoa phú quý, hô mưa gọi gió ở Tập đoàn, Lâm Tương Y không thể để chị mình tìm cái chết lại thêm áp lực từ bố mẹ nuôi, cô đành nuốt nước mắt đi cầu xin ai kia
_Xin giúp đỡ tôi, tôi sẽ hứa sẽ trả anh số tiền hoa hồng như đã hứa mà.
5 Hoa Trạch Siêu thay đổi quyết định, hắn bồng cô trở lại giường, cô vẫn cuốn lấy hắn không chịu rời, không một tiếng động nào phát ra, tay cô còn bạo dạng cởi áo ngủ của hắn, cô cúi người hôn nhẹ trên khuôn ngực rộng cường tráng, đôi môi nhỏ để lại nụ hôn ngắn, hắn đẩy cô xuống giường, vuốt mấy ngọn tóc trên gò má nhìn cho rõ gương mặt dễ thương
_Xem như cô gặp may
Hoa Trạch Siêu cong môi thều thào, hắn cúi người hôn lên môi cô, Lâm Tương Y mang trong mình hàng trăm ngọn lửa thêu đốt nên vô ý hoà mình vào nhịp thở với hắn, khi cô tỉnh dậy nhất định sẽ rất đau khổ đến muốn tìm cái chết vì hành động không tự chủ của bản thân, đã quá gan dạ bán mình cho quỷ dữ
Hắn ngậm lấy khóe môi đó từ từ tách ra sau đó tiếp tục tiến lưỡi thần khóc, cô ôm lấy hắn hai tay cào nhẹ lên lưng hắn đón nhận, hắn một tay xé toạt áo của cô, chỉ trong phút chốc cô loã thể trước mặt hắn, hắn ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp không một tì vết, đã lâu lắm rồi mới có người khơi dậy cảm xúc của hắn, máu huyết cứ thế sôi sục trong người, cái vật cứng nhắc kia cũng sắp nổ tung vì cơ thể mềm mại này, cộng thêm việc cô cứ nhúc nhích hưởng ứng.
6 Một tuần trôi qua trong bình yên, mỗi ngày được nhìn thấy chị mình đi làm vui vẻ, với Lâm Tương Y như thế đã rất hạnh phúc, cô vẫn đến lớp học sau đó đi làm thêm như bình thường
Lại nói đến chuyện ở Tập đoàn.
7 Hoa Trạch Siêu đến gần cô, một tay nâng cằm cô lên bóp mạnh, cô nhăn nhó nắm lấy cánh tay đầy lực đó, ánh mắt sợ hãi bị cặp mắt lạnh tựa băng dưới hồ nuốt trọn
_Có gì đau bằng nhìn thấy cảnh này lập lại trên người chị cô và cùng với tên thầy giáo cô quý trọng
Lông mày kiếm nhíu lại, hắn nhìn cô gái nhỏ bé trước mặt, một tay của hắn cũng có thể khiến cô chết ngạt
_Bỏ.
8 _Xin anh. . . tha cho tôi đi, anh đã nói là không thích loại con gái như tôi hay sao? Tôi quê mùa đâu có bằng tiểu thư quyền quý, xin anh. . . nghĩ lại đi huhu.
9 Sau lời nói của cô làm hắn khó chịu, từ hôm nay hắn sẽ chăm chỉ chau chuốt hành hạ cô hơn, là 1 người để bụng hắn sẽ không bỏ qua cho cô vì dám nhận xét về hôn nhân của hắn, thường ngày đã mất lòng tin và ghét bỏ phụ nữ nay sẽ chuyển hết tất cả bực bội lên đầu cô dồn sức ức hiếp
Lâm Tương Y ngồi trước mặt hắn, cô lấy cái bông tắm nhẹ nhàng áp trước khuôn ngực rắn chắc của người nào đó, từ từ lên xuống như nô lệ phải phục tùng khi hắn tắm, nếu không nuốt nước mắt im lặng thì đây là lần cuối cùng cô còn giữ được hơi thở
_Mạnh tay lên
Hắn nhắm mắt tận hưởng, bàn tay nhỏ cố gắng dùng sức lau mạnh hơn, hắn thấy thoải mái hơn rồi, rất thích cái kiểu bàn tay mềm mại chà trên ngực hắn, cô vẫn thế không ngừng khóc, cho đến khi giọt nước mắt lăng xuống ngực hắn, nóng bỏng hắn mới phát hiện cô đang khóc, hắn trừng mắt doạ cô ý nói là.
10 Sau khi mọi thứ xong xuôi, hắn bế cô lên giường, nhẹ nhàng đặt cô xuống, hắn ngắm nhìn cô hồi lâu, cô không thích ánh mắt gian tà đó nên vội liếc mắt sang nơi khác, hắn cứ nhìn da thịt phơi bày, trên người cô bây giờ chỉ toàn vết tích của hắn, cô liền dùng tay che đậy, vì đến cả váy áo hắn vẫn chưa chịu trả cho cô
_Tôi lạnh.
11 _Hoa chủ tịch, đi vui vẻ ạ. . .
Hoắc Kiệt Nam dùng tay che trước mặt cản gió trên đường bay, anh ta tiễn hắn đi công tác, Hoa Trạch Siêu lên máy bay riêng, một mình đi xử lý công việc ở khu B, cách thành phố cũng khá xa
_Theo dõi Lâm Tương Y
Hắn đeo kính râm, đen tối dặn dò, thuộc hạ tất nhiên vâng vâng dạ dạ, không dám sai lời
***
Ở Khách sạn X, Hoắc Kiệt Nam vừa tạm biệt boss lớn đã quên ngay nhiệm vụ lớn hắn giao, đi theo dõi cô, sở dĩ hắn dám cả gan lơ là vì một lý do đó là
_Lúc đầu anh còn nghĩ em và cái tên thầy giáo ấy yêu nhau chứ? Thật là làm người ta lo muốn chết
Hoắc Kiệt Nam hôn nhẹ lên tráng Lâm Tương An đang nằm bên cạnh, ve vuốt âu yếm
_Em chỉ có mình anh thôi
Lâm Tương An trút bỏ váy áo quyến rũ kia ôm eo anh ta hạnh phúc, cuộc tình bí mật này chỉ vừa mới bắt đầu
Hoắc Kiệt Nam đang âm thầm hẹn hò cùng Lâm Tương An, cho nên anh ta khá là chủ quan về chuyện theo dõi Lâm Tương Y, trước hết cứ ở đây tận hưởng cùng người đẹp đi đã
Ở ngọn núi sau trường học.
12 _Thuộc hạ vô dụng, Lâm. . . Lâm Tương Y bỏ trốn rồi ạ
Hoắc Kiệt Nam nói xong mà nghe trong lòng tan vỡ, hai chân rung rẩy không biết sau chuyện này mình có còn nguyên vẹn
_Cái quảng thời gian chạy đến đây thì đã đi tìm cô ta ra rồi.
13 Lâm Tương Y cùng Phong Tước đi dạo một lát nữa thì. . . ở đâu xuất hiện một đám người bao vây cô và hắn ta, nhìn kỹ họ ăn mặt rất chỉnh tề lịch sự không giống như là kẻ lưu manh gian xảo
_Ơ.
14 Lâm Tương Y cố gắng đuổi theo đến cùng, cuối cùng cô cũng đuổi kịp hắn
_Trời ạ. . . cô đuổi theo đến tận đây sao?
Hoắc Kiệt Nam ngạc nhiên, trong lòng thầm khen ngợi cô gái bé nhỏ nhưng kiên trì nhẫn nại
_Hụ.
15 Buổi chiều dầng buông xuống, Lâm Tương Y đã đứng ngoài mưa đợi rất lâu, rất lâu đến nỗi hai chân đã bắt đầu cứng đờ mất cảm giác. . .
Hoa Trạch Siêu từ bên trong Trung Tâm phóng nhanh ra ngoài, trên người bê bếch máu, vừa ra cửa đã nhìn thấy cô vẫn còn đứng đợi, hắn rất ngạc nhiên cô kiên trì đến vậy à?
_Đuổi.
16 Hoa Trạch Siêu về biệt thự riêng ngay sau khi đáp chuyến bay dài cùng nhiều chuyện phiền não ở Khu B về lại thành phố, hắn mệt mỏi, chỉ muốn đi ngủ, biệt thự này chỉ có mình hắn, trống rỗng cô đơn đến rùng rợn
_Hazzz.
17 Hoa Trạch Siêu đến gần kéo cô ngã xuống giường, ánh mắt cao trào độc chiếm
_Tôi muốn em phải cầu xin tôi muốn em
_Anh. . .
Cô sợ hãi tránh xa hắn, hắn đúng là quái đãng khó hiểu mà
_Hay là em muốn thấy tôi và tên thầy giáo đó vui vẻ đây?
Hắn lạnh nhạt nhìn sâu vào mắt cô, là khi chất gì đây, không giận không tức cũng không vui không cười, cơ mặt từ đầu đến cuối đều rất bình thường khó đoán
_Anh.
18 Hoa Trạch Siêu cực kỳ thoải mái với loại cảm xúc này, cả lồng ngực như mùa xuân thoảng qua, phập phồng ham muốn, nhìn ngực trần vì hắn trở nên săn cứng chỉa thẳng, hắn thõa mắt chiêm ngưỡng chuẩn bị chiếm đoạt.
19 Reng. . .
Trên laptop đổ chuông liên tục hắn đành ngừng lại, buông cô ra, cô mừng thầm thở dốc nằm trên giường mệt mỏi, Hoa Trạch Siêu thật sự quá dũng mãnh
_Cốp.
20 _Hoa tổng. . . mời ngài. . . mời ngài. . .
Lâm Tương Y trố mắt nhìn Hà hiệu trưởng ra đến tận cổng chào đón hắn, cái tên chết tiệt này muốn cô đào lỗ tự chôn vì xấu hổ à?
_Không ngờ ngài là phụ huynh của Lâm Tương Y, thật ngại quá.