21 _Đồ bỉ ổi. . .
Lâm Tương Y tức đến nghẹn ngào, hắn ở trước mặt người cô yêu tùy tiện nói ra chuyện xấu xa đó, cô còn mặt mũi nào nhìn Phong Tước nữa thật là quá đáng lòng cô thắt lại chua xót
_Khốn nạn.
22 _Giữa ban ngày ban mặt anh muốn cái gì? Không được qua đây
Lâm Tương Y leo xuống giường cô dùng một cái gối giữ trước ngực đề phòng, nhìn ánh mắt đó là đang muốn vồ lấy con mồi ăn thịt
_Qua đây.
23 Hoa Trạch Siêu dịch tay xuống bụng cô, vuốt nhẹ một cái, cánh môi hôn lên bụng cô hít thở hương thơm
_Ưm. . .
_Khó chịu đúng không?
Hắn nháy mắt nhìn cô, cơ mặt bây giờ sáng chói ngập tràn hạnh phúc chứ không còn hung hăng như lúc nãy, biết cô bị mình trêu ghẹo đến rùng mình nổi da gà hắn vẫn muốn kích tình, hai tay dang rộng bắp đùi cô ra xa để nhìn cho rõ huyệt đạo đỏ thẫm đang hiện ra bên ngoài còn e ấp che đậy bởi hai cánh hồng ẩm ướt, hắn cúi người xuống thấp ngậm lấy huyệt đạo hôn sâu, mút mạnh lấy hạt dẻ nhỏ đang khiêu khích ở giữa hai cánh hồng
_Uhhhh.
24 Hoa Trạch Siêu hôn lên ngực cô, khóe môi mút mạnh, bao nhiêu xúc cảm đều đang tuông trào, bên dưới cũng không khá hơn, hắn đẩy người hòa một nhịp thi nhau gia tăng cái khó chịu trong cô
_Áhhh.
25 Hoa Trạch Siêu hôn lên tóc cô, nhìn cô ngủ say ở trên giường, giờ là quá buổi sáng trời chuyển sang buổi trưa, hắn có cuộc họp cổ đông nên phải đến tập đoàn làm việc vì biệt thự riêng cách tập đoàn khá xa
_Để cô ấy ngủ, không được làm phiền
Hắn dặn dò Tú Chi không được làm gì quá mạnh gây tiếng ồn ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, nhìn cô cuộn người trong chăn ngủ say xinh đẹp khiến hắn xao xuyến không muốn rời, nếu không phải cuộc họp này quan trọng thì hắn đã ở nhà cùng cô
***
_Lâm tiểu thư, cô dậy rồi, có muốn ăn uống cái gì không?
_Hả?
Lâm Tương Y nhíu mày, cái tên chết bầm kia cho biết bao nhiêu người trấn giữ ngoài cửa phòng, đã vậy còn để người hầu của hắn canh cô ngủ dậy nữa, vừa mở mắt chưa kịp định hình đã bị vây quanh đến ngộp thở
_À tôi.
26 _Đồ ngốc. . . em được sũng, rồi có tiền có tất cả. . . quá hạnh phúc rồi, cố mà nắm bắt đừng bướng bỉnh làm Hoa thiếu chán ghét. . . lúc đó không chỉ mình em mà còn liên luỵ đến chị, chỉ có 1 tháng em cố gắng vơ vét đi
Lâm Tương An cốc vào đầu cô đe doạ, chị cô không những không thấu hiểu cho chua xót ê chề trong lòng cô mà còn tán thành khích lệ
_Nếu em biết chị là người muốn được đòi hơn thế này thì lúc đầu đã không chịu nhục bán đứng bản thân vì chị.
27 _Thì ra anh luôn theo sát tôi? Còn giả vờ không biết?
Lâm Tương Y bất ngờ nhìn hắn, cô ngỡ ngàng thì ra hắn biết nhưng luôn giả vờ không biết, bị cô nhìn trúng tâm tư hắn bực tức quát lên
_Đừng có bướng, em chán sống hả?
Hắn đem cái thế lực của bản thân tha hồ doạ nạt, hắn có chút bối rối khi bị cô nhìn ra tâm tư
_Anh đã sai còn lớn tiếng nữa hay sao? Tôi cơ bản là đồ chơi của anh mà, vì thế không bao giờ tôi khuất phục đâu, anh không bao giờ thấu hiểu được cảm xúc của người khác.
28 _Tôi không quen ngủ cùng người lạ
Lâm Tương Y biết là hắn có ý đồ nên không muốn hắn xuất hiện trên giường của cô, hắn bỏ qua xúc cảm của cô liền tắt đèn không nói không rằng đẩy cô nằm xuống
_Bây giờ quen
Hắn bá đạo ngang ngược, sau khi tắm xong thư thái cả người, nước mát rất sảng khoái, trong lòng phấn chấn kèm thêm động tình nãy giờ trong phòng tắm hắn thật sự tiếc nuối nếu hôm nay để cô yên bình, ngoài kia bên cửa sổ gió còn rít nhẹ rất lãng mạng
_Um.
29 _Đến giờ đi học rồi để tôi yên
Cô đẩy hắn ra, đi nhanh vào phòng tắm chuẩn bị đi học, cô cẩn thận khóa cửa đề phòng hắn xông vào
1 tiếng sau, khi cô bước ra từ phòng tắm vẫn còn nhìn thấy hắn ngồi trên giường chờ đợi, cả cơ thể không một mảnh vải che thân, đã vậy còn rất tự nhiên khoe của
_Sao anh.
30 _Phong Tước
Lâm Tương Y chớp mắt, hạnh phúc nhận ra bàn tay ấm áp của anh áp trên gò má, hiền hoà êm dịu, rốt cuộc cũng có một ngày được bình yên ở bên anh, cô nắm bàn tay đó miệng nhoẻn cười mãn nguyện
_Tỉnh rồi à?
_Hơ???
Cô trố mắt bị kéo về hiện thực, cái tên chết bầm này dập tắt mọi mơ mộng của cô, là tay hắn chạm vào người cô chứ không phải Phong Tước
_Mới gọi tên ai đó? Vì sao ra nông nỗi này?
Hắn dùng ánh mắt thâm sâu hỏi tội, Cô đừng hòng qua mặt được hắn
_Ơ tôi.
31 Lâm Tương Y dậy thật sớm để chuẩn bị đi học, lúc cô ở trong phòng hắn, cô phát hiện hắn đã đi từ sớm, trong lòng không khỏi mừng thầm, thế là được yên thân đi học, do là tính cô đa nghi nên khi đi xuống cầu thang vẫn nhìn trước nhìn sau cẩn thận để ý
_May quá.
32 Ở trường học, giờ ra chơi cô cùng các bạn vây quanh chuyện trò, mấy bạn nữ thích thú ngắm nhìn sợi dây chuyền bạch kim sáng ống ánh trên cổ cô
_Đẹp quá, ở đâu cậu có nó vậy? Nhìn thật sang trọng
Thể Lam trầm trồ ngắm nhìn sợi dây chuyền không chớp mắt, riêng Lâm Tương Y, cô chán nản thở dài
_Nó là dây xích thì có, cậu thấy cái lục lạc không? Nó phiền lắm mỗi lần tớ đi đâu thì kêu lên điếc tai
_Tương Y, dây chuyền đẹp lắm
Trương Dạng, ngồi bàn bên cạnh khen ngợi, cô chớp mắt cười, thường thì rất ít khi tiếp xúc với người nào vì hắn quá hung dữ đã đe dọa cô, đây là lần đầu tiên cô trò chuyện với bạn nam, cô rất ít giao tiếp
***
Tan học cô vội vã lấy xe đạp, nhanh chóng về nhà vì buổi chiều còn phải đến khu nghĩ dưỡng diện kiến hắn, không may vừa dẫn xe ra đã phát hiện nó bị xì lốp, chắc là thủng một lỗ lớn, đành phải đi bộ đẩy xe về
_Trời ạ, được một hôm tự do về nhà lấy vài thứ thì bánh xe lũng
Lâm Tương Y than thở thế là cô đành phải đẩy xe về nhà, trên đường về cô mệt nhọc mồ hôi ướt đẫm trên tráng
_Lâm Tương Y?
Trương Dạng dừng lại khi bắt gặp cô đang khổ sở với chiếc xe đạp thủng lốp
_Trương Dạng, là cậu sao?
Cô buồn bã, vẻ mặt xịu xuống sắp phát khóc, suốt cả quãng đường nặng nề vì chiếc xe đạp tâm trạng đã rất tủi thân bây giờ có người hỏi thăm cô chỉ muốn oà khóc vì bực dọc, đen đuổi của bản thân
_Đừng khóc, cái này để tớ
Trương Dạng đóng cửa xe hơi, anh điềm đạm an ủi, còn nhoẻn miệng cười vỗ vai cô
_Hic.
33 Đúng là thuộc hạ của hắn có khác bản tính chẳng khác gì hắn, thừa quyền hiếp đáp người khác, Lâm Tương Y bị cô ta túm tóc doạ nạt
_Tôi là làm theo lệnh của Hoa tổng mới đến đây, mà đúng là cô dám xem thường lời nói của Hoa tổng đến giờ còn la cà chưa chịu về
_Bỏ tóc tôi ra, cô làm gì vậy? Về nói với Hoa tổng của các người.
34 _Hoa tổng. . . tôi sai rồi sau này không nhận xét lung tung nữa. . .
Cô ôm cổ hắn nài nỉ, mong sao hắn mềm lòng bỏ qua, dù cô ghét hắn cỡ nào cũng không dám nói ra suy nghĩ của mình về hắn nữa, một suy nghĩ thoáng qua cũng không dám, hắn quá tàn ác hiếp đáp cô, cô rút ra bài học là cần phải nhẫn nhịn mới có thể thoát khỏi con người này
_Em nhận sai sao? Đừng ảo tưởng
Hoa Trạch Siêu lạnh lùng nắm cổ áo cô, hắn kề sát nói vào tai cô, ánh mắt còn đang rất giận, cả lồng ngực phập phồng thở mạnh, cô ở gần cảm nhận mà lòng đau nhói, kiểu này còn lâu hắn mới buông tha cô
_Em nói tôi là loại đàng ông sắc lang sao? Vậy hôm nay tôi dạy em trở thành người phụ nữ dâm đãng của riêng tôi, như vậy mới thích hợp
Hắn nghiến răng nói lớn, miệng lưỡi sắc bén dùng ngôn từ đay nghiến bao trùm cô gái nhỏ bé đang run sợ, cô nghẹn ngào cả cổ họng đóng cứng, cái giá cho việc nói xấu hắn thật sự quá đắt
_Hoa tổng.
35 Nữa đêm, cô thức giấc, lờ mờ mở mắt, cô nhận ra mình đang ở biệt thự mà không còn ở nhà nữa, cô ủ dột buồn rầu ngồi dậy bó gối, xung quanh phòng chỉ có duy nhất cây đèn ngủ mập mờ, còn hắn thì không thấy đâu cả.
36 _Tại sao lại đuổi mỹ nữ đó đi, chẳng phải Hoa tổng rất thích thể loại đó sao? Tôi mừng vì anh có niềm vui mới
Lâm Tương Y nhỏ giọng, mọi ca từ đều lọt không sót một chữ vào lỗ tai hắn, cô chỉ là thật tình nói ra suy nghĩ, cô rất vui khi biết hắn có người phụ nữ khác làm ấm giường, nào ngờ nghe xong điều cô nói hắn càng bực tức hơn
_Lâm Tương Y, tôi còn dùng em để làm ấm giường, chưa hất hủi em đâu, đừng cuốn lên như thế
Hắn bá đạo đến sờ mông cô nói lời ngon ngọt vào tai, cô cứ tưởng hắn đã buông tha cho cô nào ngờ mỗi lúc một gia tăng sự quái đãng áp đặt
_Hoa tổng.
37 _Cô nói xem, em gái cô đang ở đâu?
Hoa Trạch Siêu không thương tiếc nhìn cô gái đang khóc lóc dưới sàn, lòng buồn bực vì cô dám bỏ trốn, đã vậy còn dùng mưu đưa người khác đến, khen cho cô có đầu tư kỹ lưỡng hơn lần bỏ trốn trước nhưng mà hắn sẽ không vì người phụ nữ khác mà buông tha cho cô, đợi tóm được cô lúc đó cô chỉ có quỳ xuống cầu xin hắn
_Tiểu Y nói là không muốn trở thành người phụ nữ của Hoa tổng, vì thế đã bỏ đi, con bé nói nếu tôi thích ngài như vậy, Tiểu Y sẽ giúp đỡ, vì thế con bé không còn sợ Hoa tổng dùng lý do uy hiếp tôi để ở lại, Tiểu Y khi đi đã rất vui vẻ, con bé còn nói chỉ muốn sống mà không lo âu cũng không còn nhìn thấy ngài, Tiểu Y thật sự không có tình cảm với Hoa tổng
Lâm Tương An nói xong thì rút lui vì không muốn hứng chịu trận lôi đình đang kéo đến, cô không ngờ mình cũng là một bông hoa đẹp ở Tập đoàn, nào ngờ vẫn không lọt vào mắt xanh của Hoa thiếu được, quá nuối tiếc, cô không hiểu em gái dùng cách gì mà khiến hắn si mê cuồng nhiệt, tâm trí ngày đêm đều không rời
_Cho xe đi tìm, dù phải lục tung thành phố này lên cũng không được để Lâm Tương Y trốn thoát
Hoa Trạch Siêu sải bước ra ngoài, từng bước chân nặng nề khủng khiếp trên khuôn mặt xuất hiện nhiều vạch đen u ám, hôm nay hắn nhất định phải tìm ra cô, việc cô bỏ trốn chẳng khác gì đang sĩ nhục hắn, với hắn phụ nữ phải xếp hàng mong ngóng chỉ ngoại trừ cô dám xa lánh trốn chạy, hắn càng nghĩ càng hận, chỉ có cô gái bé nhỏ thôi sao mà đủ chuyện phiền toái
Hắn leo lên chiếc xe màu đen cùng bốn vệ sĩ mặt vest đen phóng xe ngoài phố, theo sau còn có bốn chiếc xe khác, hắn phải lục từng góc ngách tìm kiếm cô cho bằng được
_Thưa ngài, tôi đã cho người ở từng điểm trong thành phố tìm kiếm, Lâm tiểu thư chắc là chưa đi xa đâu ạ
Một thuộc hạ thông báo, với thế lực của hắn thì một cuộc điện thoại thôi đủ để phủ sóng tìm cô khắp nơi, phen này hắn mà phát hiện ra nơi nào đang chứa chấp cô xem như nơi đó hết thời
_Lâm Tương Y em giỏi lắm
Hắn nghiến răng phẫn nộ, bàn tay nắm chặt vò nát tấm ảnh cô trong lòng bàn tay, gương mặt méo mó bí xị hằng lên nhiều điểm đen tối, hầu kết lên xuống liên tục vì giận, hắn chưa từng thấy có người nào dám khướt từ sự sũng ái đặt biệt từ hắn và hắn cũng chưa từng sũng ai như vậy, lâu lắm rồi mới có người khơi dậy một chút xúc cảm của hắn thế mà cô lại trốn chạy, hắn bây giờ lồng lộn như đang mang vết thương lớn, mà kẻ nào dám tạo ra vết thương lớn như vậy thì khó sống, thần thái nguy hiểm kia đã tàn khốc lắm rồi, vài phút nữa mau không tìm ra cô thì hắn có khả năng điên cuồng phá hủy mọi thứ
***
Lâm Tương Y bắt chuyến xe buýt đi về vùng ngoại ô, cô chưa biết mình phải đi về đâu, nhưng cứ đi trước đã rồi tính, trên xe buýt cô nghĩ ngợi vài điều, đôi mắt suy tư nhìn ngọn đèn trên cao
_Chắc giờ này tên háo sắc đó đã truy hoang cùng chị Tương An, mừng cho chị ấy, với mình bây giờ nghĩ đến vẫn còn khiếp sợ.
38 Lâm Tương Y nhìn ly rượu trên tay, từ bé đến lớn cô không hề biết uống rượu, nhìn ly rượu cô hơi dè chừng, ngập ngừng suy nghĩ không biết có nên nhấp môi hay không, cuối cùng sau một lúc tranh đấu, cô nghĩ là cô nên uống thử nó với lại hôm nay là ngày đánh dấu cột mốc tự do của cuộc đời cô, dù không uống được cũng phải nhấp môi ăn mừng
_Uống.
39 _Hoa tổng. . . mời ngài
Nguyệt Du cung kính cúi đầu mời hắn đi vào lối đối diện, nơi dẫn đến căn phòng mà người phụ nữ này chuẩn bị sẵn, từng bước chậm rãi sải chân, vài phút nữa thôi hắn sẽ cho cô biết cái giá của sự trốn chạy, Hoa Trạch Siêu từng nói lần này mà tìm ra cô thì xem như cái tên Lâm Tương Y chỉ có thể nằm sâu trong lòng bàn tay hắn, tùy hắn định đoạt cuộc đời cô, xem như ngày tàn khốc của cô đã đến
_Lâm tiểu thư đêm nay rất quyến rũ, chúc ngài vui vẻ
Nguyệt Du mở rộng tầm mắt nhìn cái va-li tiền đầy ắp, trong đời ả ta, chưa có lần nào là được sộp như thế, hôm nay xem như gặp may
Bên trong phòng.
40 Hoa Trạch Siêu cúi người hít thở mùi rượu trên cổ cô, gương mặt ửng đỏ kia xinh đẹp như đoá hồng e lệ trước mưa bão rất cuốn hút, chỉ tiếc cô đã chọc giận hắn cho nên đêm nay là một đêm trừng phạt chứ không phải để sũng ái cô, hắn sẽ cho cô nhớ rõ cái giá này rất đắt
_Tôi đi tìm em rất phiền não
Hắn xé mạnh vai áo cô xuống, hai sợi dây áo mỏng manh đứt ra, bị trễ xuống để lộ vùng da thịt nhô cao ẩn trong lớp áo mịn
_A.