1 Buổi sáng, tại Lưu gia
" Dậy thôi Nhi Nhi "- Lưu Khả khó khăn gọi
" Cho em ngủ thêm tí nữa đi "- Lưu Nhi nói với giọng ngáy ngủ
" Không được, em không biết hôm nay chúng ta phải dự tiệc của tập đoàn Phong thị à? "- Lưu Khả kiên nhẫn nói.
2 Sau khi bữa tiệc kết thúc, tại Lưu Gia.
Cô đang nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường king size của mình. Suy nghĩ về chuyện ở bữa tiệc, bất chợt cô lấy điện thoại là gọi cho bạn thân của mình là Tô Giang.
3 Sáng hôm sau
Cô vừa đến cổng thì nhìn thấy dì Trần đang đứng trước cửa như đang đợi gì đó.
Dì Trần là quản gia của nhà họ Lưu đã lâu. Vì chăm sóc hai chị em cô từ nhỏ nên gì Trần luôn coi hai chị em cô như con gái của mình
Dì Trần vừa thấy cô liền hỏi cô với giọng lo lắng: " Tiểu Nhi, con đi đâu giờ mới về? Con có biết cả nhà lo cho con lắm không "
" Dạ tối qua khi con gặp Tiểu Giang xong cũng đã trễ nên con ngủ lại nhà cậu ấy luôn "- cô cười trừ trả lời.
4 " gì chứ, cậu định bỏ trốn sao? "- Tô Giang nữa tin nữa không hỏi
" Phải, cậu với mình cùng trốn ra nước ngoài đi du lịch vài hôm được không? "- Cô nói
Bởi vì Tô Giang đã định đi du lịch từ lâu mà chưa có dịp.
5 Tối hôm đó. Gia đình anh đang chuẩn bị xuất phát để gặp mặt gia đình cô tại nhà hàng Bonjour thì có tiếng chuông điện thoại vang lên
" Alo? "- ba anh bắt máy, nói
".
6 Anh ra lệnh cho thuộc hạ ra ngoài canh gác, anh nằm xuống cạnh cô, cảm thấy có hơi ấm cô liền quay mặt qua nhìn anh với đôi mắt đục ngầu bởi dục vọng
Cô kéo kéo cổ áo anh khó khăn nói: " anh.
7 Trong căn phòng nhỏ, có hai cơ thể trần truồng đang ôm nhau ngủ
Cô từ từ mở mắt dậy thấy mình đang nằm trong một lồng ngực săn chắc. Cô ngước mặt lên thì đập vào mắt cô là khuôn mặt yêu nghiệt của anh.
8 Sáng hôm sau.
Cô từ từ mở mắt cựa mình thì không thấy ai bên cạnh trong lòng lại có cảm giác hụt hẫng.
Bỗng nhiên có tiếng mở cửa: " cạch ",
Anh bước vào.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đang ăn mà cũng dễ thương như vậy!
Cô đang ăn thì thấy ai đó đang nhìn mình chằm chằm
" anh đừng nhìn tôi nữa được không? "- cô nhíu mày khó chịu nói
" không thể! "- anh bình thản nói
Cô thở dài, thật hết cách với con người này mà!
" em ăn xong rồi? "- anh hỏi
Cô giật mình nhớ lại câu nói lúc nãy của anh: " đượcrồi, emănđi, emănxongthìtôiliềnănem ".
10
Anh đưa chìa khóa cho bảo vệ rồi đi thẳng vào nhà. Thấy ba mẹ cô đang đi từ phòng cô xuống
" ba, mẹ. Vợ con đâu? "- anh bá đạo hỏi.
" con bé ở trên phòng.
11
Chiếc xe của anh từ từ dừng lại trước Phong gia.
Anh bước xuống bế cô vào nhà. Người hầu trong nhà thấy anh về liền cung kính cuối chào
Anh gật đầu rồi cuối xuống nhìn tiểu bạch thỏ đang úp mặt vào ngực mình vì ngại
Anh mỉm cười rồi sải chân lên phòng ngủ của mình.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7h sáng hôm sau, những ánh nắng ban mai chiếu sáng căn phòng hiện lên hình ảnh hai con người đang ôm nhau ngủ.
13
" em ăn nhiều một chút, mấy hôm nay vất vả cho em rồi! "- anh vừa gắp đồ ăn cho cô vừa mặt dày nói
Mặt cô đỏ bừng lên, những người khác đều hiểu được ẩn ý trong câu nói của anh miệng không nhịn được mà mỉm cười.
14 Sau khi biết cô có thai, cô như bị anh cấm túc. Không cho ra khỏi nhà nữa bước. Mọi góc nhọn như cạnh bàn, cạnh ghế đều được bọc lại tránh đụng vào bụng cô và để bảo vệ cho con của hai người sau này.
15
Trần Huy sau khi đưa Tô Giang về phòng khác để nghỉ ngơi, định quay người để ra khỏi phòng thì có ai đó kéo tay lại. Quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt phủ một tầng sương mờ của cô
" Tôi nóng "
Anh lúng túng không biết làm gì vì đây là lần đầu anh tiếp xúc với phụ nữ.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau ngày hôm ấy, hình ảnh của cô luôn quanh quẩn trong đầu anh.