1 Chương 1:Cuộc gặp đầu tiên Sắc mặt kẻbị đẩy ra hệt như người gặp ma giữa ban ngày, một sự biểu lộ vô cùng sinh độngtrên gương mặt điển trai quá mức, lông mày gã nhướn lên khiến mọi cảm xúc khôngthể diễn đạt bằng lời đều thi nhau hiện ra, như thể người bị cưỡng hôn chính làgã.
2 Chương 2:Tai họa bất ngờ xảy ra với Lâm Khai Phụ nữđôi khi thật lạ, chỉ một hành động rất bình thường của đàn ông thôi cũng có thểkhiến họ khắc sâu tận đáy lòng.
3 Chương 3:Hoàn toàn bế tắc Lúc này,giọng nói pha lẫn vẻ giễu cợt của Tôn Văn Tấn mới cất lên, “Cô Đường Du, đây làcách mà cô nhờ vả người khác sao?” Đường Du vộithu dọn sách vở rồi chạy thằng về nhà, đến nơi, cô thấy Tô Nhiêu đang ra sức bấmđiện thoại.
4 Chương 4:Hiến thân vì nghĩaTrái timcô giờ giống như một phiến băng lạnh giá, dù vô cùng cứng rắn nhưng có ai biếtđược rằng chính sự giá lạnh đó đang giày vò tâm can khiến cô nhói buốt tậnxương tủy.
5 Chương 5:Hộp đêm Loạn thế giai nhân Anh ta ngồimột mình một góc, cách biệt với mọi người, lặng lẽ hút thuốc, đôi mắt chất chứanỗi buồn bã, sự từng trải, tựa hồ cuộc sống này chỉ đem lại toàn những thươngđau, cô quạnh, đổi thay, khiến người khác không khỏi tò mò muốn biết tại sao.
6 Chương 6: Tô Nhiêu tự sát Mình rất buồn. Không dám tưởng tượng phần đời tiếp theo khôngcòn anh ấy ở bên, nghĩ đến đó mình không muốn sống nữa. Chai Lafite82 rốt cuộc không được mở, Trần Thích qua chào hỏi Hà Khâm, làm bộ không thấyĐường Du, nhẹ nhàng kéo Hà Thâm đi ngay.
7 Giới thiệu Đằng Quaprevious page next pageChương 7:Kịch giả tình thật Cô ngangngạnh, mạnh mẽ, tự lập, biết nín nhịn và cũng vô cùng kiêu ngạo, chưa từng dựadẫm ai hay có tham vọng gì, cũng chưa từng cầu xin hay để ai đó nhận ra ở mìnhvẻ u buồn.
8 Đằng Quaprevious page next pageChương 8:Phiêu bạt vì tình Cô nhìnbàn tay gã, cố nén tiếng nấc, “Anh Tôn, hôm đó anh nói, chuyện của chúng ta sẽkhông có người thứ ba biết, giờ anh đã quên lời hứa đó rồi sao?” Cuộc thiPháp ngữ cấp bốn diễn ra vào ngày hai mươi bảy tháng Năm, ngày hai mươi sáu ĐườngDu nhận được điện thoại của bệnh viện, nghe bác sĩ nói xong, mặt cô dần biến sắc.
9 Chương 9:Tình yêu đến với tuổi ba mươi Tôn Văn Tấnlại ôm cô vào lòng, bên tai cô vang lên giọng gã, “Tiểu Du, anh đã ba mươi tuổirồi, tìm được một người để yêu thật không dễ.
10 Chương10: Cùng nắm tay vượt qua khó khăn Cô gáinày lúc nào cũng lạnh như băng, mạnh mẽ, lãnh đạm, vô tình, nhưng tại sao, dùnhìn ở khía cạnh nào, gã cũng chỉ nhớ đến mỗi vẻ đau khổ, bất lực của cô? Cònnhớ như in, mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ ấy, trong lòng gã lại tựa như có gì đóđang khe khẽ lung lay.
11 Chương11: Hạnh phúc là một chú cún con ấm áp Trên máybay, Đường Du ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ. Mấy người Pháp đều nhắm mắt nghỉ ngơi,cô thẫn thờ nhìn trời mây bên ngoài, bỗng thấy nhớ Tôn Văn Tấn.
12 Chương12: Chúng ta không thích hợp Đêm nàogã cũng ôm cô thật chặt, phải chăng từ trong sâu thẳm, gã có cảm giác, quan hệgiữa gã và cô đúng như Trần Thích nói, không thể lâu dài? Hết thángTám, sang tháng Chín, Đường Du lại bắt đầu năm học mới, môn thi giáo dục thể chấtchạy tám trăm mét học kỳ trước, vì bị ngã gãy chân, phải bó bột hơn một thángnên đã bị lỡ, cô làm đơn xin thi lại.
13 Chương13: Thử thách của cuộc đời Sống cùngvới cô, nhưng tại sao gã lại luôn có cảm giác bất an? Mới xa nhau có một lúc màđã thấy hoang mang. Đến phòngchờ của nhà ga, người người qua lại đều xách hành lý, dáng vẻ vội vã.
14 Chương14: Hai chúng ta là thế Thực ra,chết đâu có gì đáng sợ, điều đáng sợ nhất là, khi yếu đuối nhất, người thân nhấtbên cạnh lại bỏ rơi em để cao chạy xa bay… Vé cô mualà loại ghế cứng, đêm đến, cô ngủ gục trên ghế.
15 Chương15: Chúng mình kết hôn nhé! Từ trongsâu thẳm, Đường Du thấy len lỏi chút hãnh diện, cô không phải người thích khoekhoang, nhưng tình yêu vốn luôn đem lại thứ cảm giác hưởng thụ, ấm áp, ngọtngào xen lẫn hân hoan.
16 Chương16: Nỗi đau bất tận Trong thứánh sáng mờ ảo, ánh mắt gã mơ màng, hình ảnh này lập tức ám lấy cô. Lòng côchua chát, cảm giác buồn đến k Kết quả làtuần đó gã không dám đi thành phố SZ nữa, suốt ngày ở bên cô.
17 Sau nàycó lẽ cả đời sẽ không gặp lại anh nữa. Thật ra có nhiều chuyện, khi ngoảnh lạithì đã hết một đời. Rõ ràngsáng nay, vì Đường Du vừa mới phá thai xong, Thang Dĩnh sợ cô lạnh nên cố ý chỉnhnhiệt độ điều hòa lên mấy độ, nhưng Đường Du vẫn thấy lòng mình tê tái, toànthân run lẩy bẩy, trái tim như bị bóp nghẹt, đau đến ngộp thở, cảm giác như trờiđất đang xoay vần.
18 Chương18: Người xưa thoáng qua tim Đường Duquay mặt lại, nét mặt của người đàn ông đang cầm ly rượu chợt biến sắc, rượusánh ra ngoài già một nửa. Nhìn thấy cô, mọi thứ xung quanh, khách khứa trongphòng, đồ nhậu bừa bãi trên bàn, người ngồi bên cạnh, tất cả đều trở nên hư ảo.
19 Chương19: Hồi ức khó phai Thì ra nhữnghồi ức đó đã vô tình biến thành các mạch máu nhỏ trên khắp cơ thể, đến lúc gặplại gã, từng mao mạch nhỏ ấy căng lên, khi cô muốn dứt bỏ hết chúng ra, mới biết,đau đến lặng người.
20 Gã nghiếnrăng, nhìn cô căm phẫn: “Tôn Đại Ảnh, không ngờ cô vẫn chứng nào tật ấy, côthích cặp kè với những lão già lắm sao?” Ngày thứhai sau khi phát thiệp mời, thư ký Chu từ thành phố SZ bay về thành phố N.