Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cửu Thiên Liên Sinh

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 295
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Người khác xuyên qua đều là toạ ủng thiên hạ, chỉ điểm giang sơn, mỹ nhân bầu bạn, võ công cái thế, y thì mỹ nữ chả thấy bóng dáng đâu, đã thế lại còn bị người ta áp lên áp xuống.

Danh sách chương Cửu Thiên Liên Sinh


Chương 101 - Sát Nhân Nhân Sát

101 Cơn gió mát lành chầm chậm thổi qua, mang đến sự ấm áp như thấm vào ruột gan, một chút ngọt ngào pha lẫn với mùi máu tươi nhàn nhạt, khiến người ta nhịn không được muốn liếm liếm đôi môi khô khốc, nhưng mà đợi đến lúc y muốn vươn đầu lưỡi liếm, lại phát hiện môi mình đang run rẩy từng trận.


Loading...

Chương 102 - Cái Tát

102 “Ba ——”

Một tiếng tát vang dội đánh lên mặt nữ tử, các cung nữ thái giám đứng bên cạnh im như thóc, đầu cúi xuống thấp thật thấp, như muốn mau mau vùi vào trong, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy qua hoàng thượng phát hoả lớn như vậy, càng không biết vì sao đột nhiên hôm nay hoàng thượng lại tới đây, không nói một câu liền cho Lệ phi – người đang mang thai trong bụng một cái bạt tai rồi sau đó xoay người rời đi.


Chương 103 - Chết

103 Lệ phi nương nương đừng lo lắng, Lâm Cửu kia chỉ là một nhân vật râu ria, Lâm tướng quân bị thương hiện giờ như một phế nhân căn bản không thể xông pha chiến trường, nhưng người thì khác, người chính là phi tử của hoàng thượng, là nữ nhi của trọng thần trong triều, hiện giờ người lại đang mang long thai, sau này nếu hạ sinh được hoàng tử, cho dù hôm nay hoàng thượng bất mãn với người, mẫu bằng tử quý*, hoàng thượng nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý hảo hảo đối đãi với người.


Chương 104 - Nói Chuyện Với Vua

104 Giáo huấn, giáo huấn thế nào? Lẽ nào ma đầu ngươi muốn lấy sức lực của bản thân đối đầu với cả Hoàng Phủ Đế Quốc hay sao, võ công của một người cho dù có cao đến đâu cũng luôn có giới hạn, chung quy vẫn chỉ là một người, tranh chấp với cả một cơ quan quốc gia cường đại, đó cũng không phải là ý kiến hay ho gì.


Chương 105 - Chân Thật Hoang Ngôn

105 “Có người muốn giết y, Lâm Cửu đương nhiên là rất hận, đặc biệt đây rõ ràng là tai bay vạ gió, chỉ là một vị phi tử tự tiện phỏng đoán y cùng hoàng đế dư tình chưa dứt, đã muốn thuê người lấy mạng y.


Chương 106 - Tu Tu Tu

106 Cây cối sum suê, mênh mông một mảnh xanh biếc vô tận, nổi bật lên hình ảnh của ngọn núi cao ngất thẳng đứng như chọc thủng tầng trời, chim thú xôn xao không một bóng người.


Chương 107 - Ích Kỉ Tột Cùng

107 Ngồi trên giường tháo băng vải quấn chân, Lâm Cửu ngẩng đầu nhìn cơn mưa tầm tã ngoài cửa sổ, mới vừa trở về không lâu tiết trời lại đột nhiên thay đổi, ban ngày thì quá mức oi bức, tới đêm thì lại là một trận mưa xối xả oanh oanh liệt liệt, vừa mới vào phòng, Diệt Thiên đã bị thái hậu đứng chờ một thời gian gọi đi.


Chương 108 - Hiền Môn Chưởng Môn

108 Vọng Nguyệt Sơn, không biết bọn người Vân Nhiễm bây giờ thế nào. Bị Hoàng Phủ Thiên Niên gợi lên hồi ức, Lâm Cửu mở miệng nói: “Cuộc sống của thần tiên chắc chính là vô ưu vô lự, nếu ấn theo tiêu chuẩn này, cuộc sống trên Vọng Nguyệt Sơn đích thật cũng như thần tiên vô ưu vô lự, mỗi ngày đều vì mục tiêu riêng của mình mà cố gắng, không cần lo lắng có thể ăn no hay không, cũng không cần lo lắng có căn phòng che mưa che nắng.


Chương 109 - Thiên Hạ Ngũ Quốc

109 “Sư huynh, Xích Thổ Đại Địa rốt cuộc có bao nhiêu quốc gia?”

Sáng sớm tỉnh lại, một ngày mới bắt đầu. Mặc xong xiêm y, Lâm Cửu kéo ma ngồi xuống ghế, còn mình thì đứng phía sau cầm cây lược bằng gỗ tử đàn sửa sang lại mái tóc dài nhu nhuận như ngân hà cho hắn, ngón tay khẽ lướt qua mái tóc, xúc cảm mịn màng như chạm vào bánh kem, tơ lụa.


Chương 110 - Miệng Lưỡi Trơn Tru Hoàng Phủ Thiên Niên

110 Hoàng Phủ Thiên Niên quay đầu lại nhìn y, thấy Lâm Cửu chỉ cúi đầu theo sau không nói gì, tiếp tục đi về phía trước, hoàng đế nhàn nhạt nói: “Trẫm biết trong lòng ngươi không phục, Lâm Cửu, trẫm cũng có một vấn đề muốn hỏi ngươi, nếu có một người là người thân thiết nhất với ngươi phạm vào tội sát nhân, ngươi có thể tự mình đưa người đó lên đoạn đầu đài không?

Lâm Cửu dừng lại, có thể không?

Để tay lên ngực tự hỏi, Lâm Cửu cũng không dám khẳng định y có thể đưa người y yêu nhất lên đoạn đầu đài hay không, giành được danh dự của thiên hạ, nhưng mất đi người mình yêu, đây là vinh hạnh hay bi ai a?

“Minh quân minh quân, muốn là một minh quân sao khó như vậy? Trẫm là vua một nước, nhưng cũng là một người có máu có thịt, ngươi có thể cho lời nói ngày hôm nay của trẫm là những lời thoái thác, cũng có thể coi là trẫm tự lẩm bẩm mà thôi.


Chương 111 - Dịch Dung Đan

111 Vụ ám sát oanh động cả Hoàng Thành đã qua hơn mười ngày, án tử đã kết, người cũng bị bắt, dường như những người nên chết đã chết, Hoàng Thành vẫn là cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt như xưa, người cần sống vẫn sống, mà từ nay về sau, người đã thành thái phó của thái tử – Lâm Cửu cũng trải qua một cuộc sống thanh nhàn, mỗi ngày đều lấy ngón tay nhẩm tính xem cách thu còn bao nhiêu lâu.


Chương 112 - Hư Thực Khó Dò

112 Thái phó của thái tử tuy chỉ là một hư chức không có thực quyền, nhưng mà trước khi rời đi cũng nên nói một tiếng với người trong cung, sau khi bàn giao xong hết công việc mới nhận được sự cho phép rời khỏi Hoàng Phủ Đế Quốc của hoàng đế.


Chương 113 - Vương Gia Tự Trọng

113 Ngồi mã xa đi tới hoàng cung, Lâm Cửu lắc lư lắc lư , trong lịch sử có vị thần tử nào được ở trong cung của hoàng đế, Hoàng Phủ Thiên Niên cũng đừng tưởng rằng trong đầu Lâm Cửu đều là tương hồ, nguyên nhân trụ trong cung chỉ cần một người sáng suốt đều có thể nhìn ra, còn không phải là để thối ma đầu ở trong cung trấn tràng, để chúng văn nhân học sĩ Hòang Phủ Đế Quốc ngưỡng mộ học hỏi.


Chương 114 - Lên Đường

114 Đệ tam quyển•Phượng vũ cửu thiên

Trời vừa hửng sáng, chiếc mã xa từ từ chậm chạp rời khỏi Hoàng Thành đồ sộ uy nghiêm, cho dù có cao lớn như bức tường thành cũng không thể che khuất được hoàng cung chót vót bên trong, thái dương chậm rãi mọc lên từ phía đông, những tia nắng dịu dàng dần dần trở nên mãnh liệt mà chói mắt, khi mã xa rời khỏi Hoàng Thành, ánh mặt trời đã rọi sáng khắp nơi.


Chương 115 - Bí Mật

115 Trung Thiên Quốc an vị ở trung tâm Xích Thổ Đại Địa, phía trên có Bắc Quốc, lân cận phía dưới là Hoàng Phủ Đế Quốc, sát tại phía Tây là Thương Ưng Quốc, vị trí địa lí có thể nói là nằm ở trung tâm kinh tế của Xích Thổ Đại Địa, nhưng cũng có thể nói là ở vào trạng thái trước sau đều có địch , trong lịch sử Trung Thiên Quốc đã nhiều lần phát sinh chiến loạn với các quốc gia xung quanh, trong đó có cả Hoàng Phủ Đế Quốc.


Chương 116 - Mật Đàm

116 Mây đen tầng tầng che kín cả vầng trăng sáng tỏ trên bầu trời, trong bóng đêm u ám tĩnh lặng không một tiếng động, thỉnh thoảng có mấy con côn trùng trốn trong kẽ lá bụi cỏ kêu lên vài tiếng, rung động màn đêm.


Chương 117 - Giận Giữ Trừng Phạt Của Ma Đầu

117 “Khụ khụ khụ…” Lúc Diệt Thiên buông bày tay bóp yết hầu ra, Lâm Cửu bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, giống như từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, được kéo ra khỏi biển rộng khiến y không thể thở nổi, sự sợ hãi như ăn mòn trái tim y vừa nãy vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn, mặc dù Lâm Cửu không muốn để mình biểu hiện ra nhu nhược như vậy, nhưng vẫn nhịn không được run lên bần bật.


Chương 118 - Thẳng Thắn Đối Đãi Nhau

118 Sâu trong yết hầu phát sinh ra tiếng nức nở nghẹn ngào, mái tóc dài bị mồ hôi thấm ướt rối tung trên y sam bất chỉnh sau lưng, cũng không biết vị chát bên khoé miệng là mồ hôi hay những giọt nước mắt bất tri bất giác chảy xuống.


Chương 119 - Hiền Môn Sư Huynh Đệ

119 Quốc đô Thiên Đế Thành Trung Thiên Quốc, cho dù mới là những ngày đầu thu, trong thành vẫn có trăm hoa khoe sắc, giống như thiên cung của tiên nhân cư trụ trên chín tầng trời, cách ăn mặc đủ màu của mọi người đến từ ngũ hồ tứ hải đi lại trong đô thành phồn hoa, một bóng xám nhanh nhẹn xuyên qua đoàn người lách vào trong một ngõ nhỏ.


Chương 120 - Bọn Họ Là Đồng Bọn!

120 Càng đi lên phía bắc khí trời càng lạnh.

Cơn gió rét buốt thấu xương lướt qua sợi tóc đen bóng, áo choàng rộng thùng thình bay phần phật trong gió, Lâm Cửu kéo kéo lại tấm áo choàng bị gió thổi sắp bay ra ngoài, lại kéo kéo một góc xiêm y của đại ma đầu đi phía trước thay y chắn gió, rõ ràng đều là người, rõ ràng đều khoác một tấm áo choàng lớn, y thì sắp biến thành diều bay đi, nhưng áo choàng của đại ma đầu sao lại không động đậy tí nào.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ma Đạo Tổ Sư

Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 50


Sửu Hoàng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 35


Sát Phá Lang - Priest

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 128


Đọc Thầm

Thể loại: Trinh thám, Đam Mỹ

Số chương: 185


Độc Giả Là Thổ Hào

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 8


Hữu Thủy Vong Xuyên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 31


Lão Tử Muốn Lên Đại Học

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Khoái Xuyên Chi Tra Công Chỉ Nam

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 137


Tấm Ảnh Cũ

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 7