161 Tuy vậy, sau khi chủy thủ lại đâm hụt, không hề đâm vào thân thể của Vu Dương, tôi chỉ kịp nhìn thấy một mảng phấn vụn rơi xuống đỉnh đầu mình. Tần Long lại thừa dịp này, nghiêng người qua một bên, xông về phía Vu Dương.
162 Vu Dương nghe Tham Lang bảo là mùi hủ thi thì cau mày suy nghĩ thật lâu. Tham Lang thấy mọi người không ai lên tiếng thì càng mất kiên nhẫn, ngáp một cái: “Còn chuyện gì nữa không?”
Vu Dương vẫn yên lặng, Thẩm Thiên Huy thì nhìn về phía Huyền Kỳ, Huyền Kỳ thì nhìn về phía tôi.
163 Vu Dương nghe Tham Lang bảo là mùi hủ thi thì cau mày suy nghĩ thật lâu. Tham Lang thấy mọi người không ai lên tiếng thì càng mất kiên nhẫn, ngáp một cái: “Còn chuyện gì nữa không?”Vu Dương vẫn yên lặng, Thẩm Thiên Huy thì nhìn về phía Huyền Kỳ, Huyền Kỳ thì nhìn về phía tôi.
164 Tần Lan thấy chúng tôi có vẻ không tin lắm, liền giải thích: “Bởi vì công việc không kiếm được nhiều tiền lắm, dì cũng đã định đổi công việc khác, Tần Long biết ý định của dì, nói thành phố này cũng không tệ, dì xem xét thử thì phát hiện đúng là thế thật, nên quyết định chuyển đến đây.
165 Tần Lan thấy chúng tôi có vẻ không tin lắm, liền giải thích: “Bởi vì công việc không kiếm được nhiều tiền lắm, dì cũng đã định đổi công việc khác, Tần Long biết ý định của dì, nói thành phố này cũng không tệ, dì xem xét thử thì phát hiện đúng là thế thật, nên quyết định chuyển đến đây.
166 Vu Dương gỡ cây roi bên hông xuống, lại hỏi lần nữa: “Ở đâu ra?”
Tần Long cười nhạt: “Đương nhiên là có người cho, nếu không thì ở đâu ra? Nhặt được chắc?”
Vu Dương không lên tiếng, vung tay quất roi ra, Tần Long thấy thế vội đỡ lại, roi quấn liên tiếp mấy vòng lên cây đinh ba, sau đó, Vu Dương kéo mạnh về, phần roi cách giữa hai người căng chặt.
167 Vu Dương gỡ cây roi bên hông xuống, lại hỏi lần nữa: “Ở đâu ra?”Tần Long cười nhạt: “Đương nhiên là có người cho, nếu không thì ở đâu ra? Nhặt được chắc?”Vu Dương không lên tiếng, vung tay quất roi ra, Tần Long thấy thế vội đỡ lại, roi quấn liên tiếp mấy vòng lên cây đinh ba, sau đó, Vu Dương kéo mạnh về, phần roi cách giữa hai người căng chặt.
168 Tôi nhận ra Diệu Diệu đang vô cùng sợ hãi, hai tay cũng hơi run lên, nhưng vẫn quay sang nói với chúng tôi: “Yên tâm đi, em nhất định sẽ bảo vệ hai người.
169 Tôi nhận ra Diệu Diệu đang vô cùng sợ hãi, hai tay cũng hơi run lên, nhưng vẫn quay sang nói với chúng tôi: “Yên tâm đi, em nhất định sẽ bảo vệ hai người.
170 “Có thể hiểu vậy là tốt rồi. ” Thẩm Thiên Huy cười cười “Hề Nang thì không thể bỏ qua được, cậu có thể giúp chúng tôi tìm nó không?”
Tần Long khẽ lắc đầu: “Là do nó chủ động đến tìm tôi, sau khi nói xong thì biến mất.
171 “Có thể hiểu vậy là tốt rồi. ” Thẩm Thiên Huy cười cười “Hề Nang thì không thể bỏ qua được, cậu có thể giúp chúng tôi tìm nó không?”Tần Long khẽ lắc đầu: “Là do nó chủ động đến tìm tôi, sau khi nói xong thì biến mất.
172 Lưu Hà vá vết thương cho Tần Long xong, lại sang xem Huyền Kỳ một lúc, bảo rằng tuy là cậu ngã bệnh nhưng cũng không nghiêm trọng lắm.
Tôi hơi yên tâm, muốn bảo cậu về phòng ngủ, ai ngờ gọi mãi cậu cũng chẳng tỉnh, sờ trán cậu, hóa ra là đã sốt gần bỏng tay rồi.
173 Lưu Hà vá vết thương cho Tần Long xong, lại sang xem Huyền Kỳ một lúc, bảo rằng tuy là cậu ngã bệnh nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Tôi hơi yên tâm, muốn bảo cậu về phòng ngủ, ai ngờ gọi mãi cậu cũng chẳng tỉnh, sờ trán cậu, hóa ra là đã sốt gần bỏng tay rồi.
174 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Hai ngày tiếp theo là ngày nghỉ, thời tiết vẫn rất tốt, Cuối cùng Huyền Kỳ cũng hết sốt, bắt đầu chạy nhảy trở lại.
175 Hai ngày tiếp theo là ngày nghỉ, thời tiết vẫn rất tốt, Cuối cùng Huyền Kỳ cũng hết sốt, bắt đầu chạy nhảy trở lại. Diệu Diệu thấy Huyền Kỳ đã khỏe, có vẻ vô cùng vui sướng, miệng lúc nào cũng ngậm con chuột đồ chơi nhìn cậu đầy mong đợi.
176 Vu Dương nghe Tần Lan nói thế thì sắc mặt lập tức biến đổi: “Loại hoa đỏ đó tên gì?”
Tần Lan lắc đầu: “Không biết, ông ấy chưa từng nói, chỉ nói là hoa đỏ tuy đẹp nhưng rất nguy hiểm, ông ấy đã cất giấu ở một nơi an toàn, khi Tiểu Long lớn lên sẽ dạy nó cách để nó có thể tự do ra vào thoải mái lấy mà dùng.
177 Vu Dương nghe Tần Lan nói thế thì sắc mặt lập tức biến đổi: “Loại hoa đỏ đó tên gì?”Tần Lan lắc đầu: “Không biết, ông ấy chưa từng nói, chỉ nói là hoa đỏ tuy đẹp nhưng rất nguy hiểm, ông ấy đã cất giấu ở một nơi an toàn, khi Tiểu Long lớn lên sẽ dạy nó cách để nó có thể tự do ra vào thoải mái lấy mà dùng.
178 Thẩm Thiên Huy lót một tờ giấy trắng lên bàn rồi trải tấm sa mỏng kia lên: “Đây quả thật là một tấm bản đồ, dùng mực nước do người cá đặc biệt chế ra, vẽ trên giao tiêu*, có thể giữ được trong ngàn năm không bị ăn mòn, cũng không sợ bị ẩm mốc.
179 Thẩm Thiên Huy lót một tờ giấy trắng lên bàn rồi trải tấm sa mỏng kia lên: “Đây quả thật là một tấm bản đồ, dùng mực nước do người cá đặc biệt chế ra, vẽ trên giao tiêu*, có thể giữ được trong ngàn năm không bị ăn mòn, cũng không sợ bị ẩm mốc.
180 Xế chiều không có tiết học, thời gian khởi hành được định ra là lúc hai giờ, từ nhà tôi đến Tây Sơn khoảng hơn một tiếng, khu tham quan đóng cửa lúc bốn giờ ba mươi, như vậy chúng tôi hoàn toàn dư dả thời gian.
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105