281 Thằng nhóc chớp mắt, nghe đến ngây cả người, vẻ mặt càng lúc càng rõ ràng.
“Xe cáp treo này, từ từ chạy lên điểm cao nhất rồi phóng nhanh xuống dưới.
282 “Tiên tử, đợi đã, đợi đã. ” Thẩm Thiên Huy vội ngăn Lưu Hà đang chuẩn bị xông ra “Đó không chỉ là một Ngôn Linh sư bình thường, có có một đứa trẻ biết phân thân, không biết có lai lịch gì.
283 Tham Lang vỗ đầu một cái: “Một bề trên của Tần Lan qua đời, bà ấy cứ lôi kéo tôi phải đi cúng bái. Aizz, lại không về kịp, rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Gần trường học của chúng tôi có mở một gian hàng bói toán, có từng nghe qua chưa?” Tôi hỏi anh ta.
284 “Thẩm Thiên Huy, tên nhóc này lợi hại không? Nếu không thì anh đừng lo cho chúng tôi, cứ đánh bại nó trước đi đã. ” Huyền Kỳ bất chấp nói.
Kết giới sau khi chặn được một lần tấn công của Mão Tinh, trông Thẩm Thiên Huy hơi đuối sức: “Cũng tương đương tôi, cũng không hề yếu chút nào.
285 Lúc này, ánh sáng le lói trên ngọn nến lay lắt hai cái rồi biến mất hẳn, mắt tôi không kịp thích ứng nên không thể nhìn thấy gì cả, chỉ cảm thấy trong hành lang có gió thoảng, khiến mặt tôi lạnh lẽo.
286 Tôi đau đến mức ngẩng đầu lên cũng thấy khó khăn, không nói nên lời, che ngực, há mồm thở dốc.
Huyền Kỳ luống cuống, đẩy mạnh vị trí mà cô ta vừa chỉ ban nãy, nhưng hiển nhiên, cửa vốn được mở ra, giờ đã bị đóng lại.