61 Vu Dương cứ như không hề nghe thấy gì cả, tiếp tục đi lên. Thẩm Thiên Huy dừng một lúc, thấy anh không có phản ứng gì nên cũng chẳng nói gì thêm.
Huyền Kỳ hoảng hốt, khẽ kéo tôi: “Em nghĩ tính tình của thứ đó không tốt lắm đâu.
62 Đó là một cô bé, trên người mặc áo cộc tay bằng lụa màu hồng, bên dưới mặc một chiếc quần ngắn đến đầu gối, thắt hai bím tóc, ngay đuôi tóc cột hai sợi dây buộc tóc màu đỏ tươi.
63 Đó là một cô bé, trên người mặc áo cộc tay bằng lụa màu hồng, bên dưới mặc một chiếc quần ngắn đến đầu gối, thắt hai bím tóc, ngay đuôi tóc cột hai sợi dây buộc tóc màu đỏ tươi.
64 Vu Dương dẫn chúng tôi đi về phía trước, ra khỏi nơi của Hề Nang một lúc thì địa thế dần cao lên. Cuối cùng mặt đất dần trở nên dốc đến mức phải vịn mấy cây trúc ven đường mới có thể đi tiếp.
65 Vu Dương dẫn chúng tôi đi về phía trước, ra khỏi nơi của Hề Nang một lúc thì địa thế dần cao lên. Cuối cùng mặt đất dần trở nên dốc đến mức phải vịn mấy cây trúc ven đường mới có thể đi tiếp.
66 Bạch Hổ nhìn Vu Dương một lúc, lại phóng tới. Vu Dương cũng không trốn, nhảy cao hơn người nó rồi đá nhẹ một cái trên lưng nó. Bạch Hổ rơi xuống đất, tuy bốn chân vững vàng nhưng đều đã bị lún sâu vào bùn đất.
67 Bạch Hổ nhìn Vu Dương một lúc, lại phóng tới. Vu Dương cũng không trốn, nhảy cao hơn người nó rồi đá nhẹ một cái trên lưng nó.
Bạch Hổ rơi xuống đất, tuy bốn chân vững vàng nhưng đều đã bị lún sâu vào bùn đất.
68 Bạch Hổ nói cho chúng tôi biết, vào khoảng mười năm trước, có một đêm tất cả vong linh trong thôn đột nhiên đều tập trung lên núi, anh ta liền đi theo nhìn thử thì mới thấy, vốn là nơi bố trí Phược Hổ trận không biết đã bị ai dùng măng lập thành Khốn Long trận.
69 Bạch Hổ nói cho chúng tôi biết, vào khoảng mười năm trước, có một đêm tất cả vong linh trong thôn đột nhiên đều tập trung lên núi, anh ta liền đi theo nhìn thử thì mới thấy, vốn là nơi bố trí Phược Hổ trận không biết đã bị ai dùng măng lập thành Khốn Long trận.
70 Trong ba ngày, mỗi ngày tôi đều lấy cớ lên núi dạo chơi, mang theo lương khô và cơm trưa chạy lên ngôi nhà đá nhỏ của Bạch Hổ, đợi cả ngày trời, cho đến khi sắc trời trở tối mới về nhà.
71 Trong ba ngày, mỗi ngày tôi đều lấy cớ lên núi dạo chơi, mang theo lương khô và cơm trưa chạy lên ngôi nhà đá nhỏ của Bạch Hổ, đợi cả ngày trời, cho đến khi sắc trời trở tối mới về nhà.
72 Tôi nhìn theo ánh mắt Diệu Diệu, đó là một cái luống hoa trước một dãy nhà, là một cây dương lá vàng khá thường gặp, cũng tương đối tươi tốt, cũng không hề có gì lạ thường, huống chi, lúc này đang là ban ngày, dù có oán linh, cũng không dám xuất hiện dưới ánh mặt trời.
73 Tôi nhìn theo ánh mắt Diệu Diệu, đó là một cái luống hoa trước một dãy nhà, là một cây dương lá vàng khá thường gặp, cũng tương đối tươi tốt, cũng không hề có gì lạ thường, huống chi, lúc này đang là ban ngày, dù có oán linh, cũng không dám xuất hiện dưới ánh mặt trời.
74 Tôi không thèm để ý đến mấy lời nói nhảm của Huyền Kỳ, tùy ý cho bác sĩ đo huyết áp và nhịp tim của tôi. Cửa xe cứu thương đột nhiên mở ra, rồi nhanh chóng được đóng lại.
75 Tôi không thèm để ý đến mấy lời nói nhảm của Huyền Kỳ, tùy ý cho bác sĩ đo huyết áp và nhịp tim của tôi.
Cửa xe cứu thương đột nhiên mở ra, rồi nhanh chóng được đóng lại.
76 “Ặc…thật ra thì, tôi với cậu giống nhau, lúc đó cũng chỉ thoáng thấy một cái bóng. Chỉ là, đêm đó tôi nằm mơ có nhìn thấy một cô gái như thế nên mới hỏi xem cậu có biết không.
77 “Ặc…thật ra thì, tôi với cậu giống nhau, lúc đó cũng chỉ thoáng thấy một cái bóng. Chỉ là, đêm đó tôi nằm mơ có nhìn thấy một cô gái như thế nên mới hỏi xem cậu có biết không.
78 Ở trên lưng nó, có hai bướu thịt đỏ tươi cứ như hai con mắt khổng lồ đang lạnh lùng nhìn tôi. Xuyên qua lớp da màu xanh tím mỏng manh, có thể thấy bên dưới bướu thịt có thứ gì đó đang không ngừng đập.
79 Ở trên lưng nó, có hai bướu thịt đỏ tươi cứ như hai con mắt khổng lồ đang lạnh lùng nhìn tôi. Xuyên qua lớp da màu xanh tím mỏng manh, có thể thấy bên dưới bướu thịt có thứ gì đó đang không ngừng đập.
80 Khi tôi vừa chạm vào chủy thủ, tiếng gầm gừ của Thiên Cẩu đã biến thành tiếng gầm thét. Tôi không có thời gian để tìm hiểu nguyên nhân tại sao, chỉ muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, nhanh chóng về nhà.