21 Đến giờ phút này Soviet mới ngẩng lên nhìn nhìn phía trước mắt một chút. Nơi đó có một đôi chân, trên chân có giàu, giày có chút cũ, không đúng, là phi thường cũ, không biết vì cái gì mà vải vóc đã bạc thếch, nếu lúc này hắn dùng tay cào nhẹ, có lẽ đám vải vóc kia sẽ theo gió mà bay tá lả.
22 Một loạt âm thanh bất đồng thanh điệu đột ngột vang lên.
Hắn nói cái gì nha?
Làm cái gì nha?
Những cặp mắt màu vàng kim đột nhiên tụ tập về một phía, làm cho hắn cảm thấy bị đè nén.
23 “A!”
Soviet chần chờ một chút. Tuy rằng cảm thấy vị đội mũ này rất ngốc, nhưng mà với tình thế bây giờ, soviet vẫn là nhẫn nại giảng giải “Bởi vì để trở thành thịt nướng, cần phải…”
Hắn vốn cho rằng cách giải thích này rất đơn giản, hơn nữa không thể qua loa nói bừa, cho nên liền tận lực cặn kẽ nói hết trước sau.
24 “Vị đội mũ đột nhiên dừng bước,
“Bịch”
Tiếp theo y đem quan tài đặt trên mặt đất, quay lại nói với tộc nhân đằng sau
“Dừng lại!”
“Bịch bịch”
Tộc nhân vội dừng chân lại, nhưng cũng không có đặt quan tài xuống đất như tộc trưởng, mà đưa mắt nhìn sau, lại nhìn sang tộc trưởng, Bọn họ không mở miệng hỏi, nhưng nghi hoặc trong mắt không ngừng hoang mang.
25 Bất kể thế nào, dù phân biệt ngặng nhẹ trên dưới, thì ở Sùng mao phái, chú tâm nhất vẫn là kết quả. Những trưởng bối kia trong lòng đầy rẫy bất an, lo lắng cho những đệ tử mà mình dày công cực khổ bồi dưỡng có hay không sẽ gặp nguy hiểm lúc hàng yêu phục ma.
26 Nghĩ linh tinh thì vẫn hoàn nghĩ linh tinh, đối với Sovet từ trước đ8ến giờ, quan tài vẫn là thừ đồ vật xui rủi. Đến khi hắn nhảy ra khỏi quan tài, phát hiện chính mình đang đứng ở giữa, mà bốn phía đều là quan tài nằm xếp thành một cái vòng tròn lớn, khóe miệng nhịn không được giật giật liên hồi.
27 “Bịch bịch bịch”
…. “Yaaaaaaaaaaaaaa!”
“Vù!”
“Vút!”
Nháy mắt, trong rừng ồn ào trở lại
Sức chiến đấu của Tiểu Nhất không phải dạng tầm thường.
28 Tay ra tay, chân ra chân, lưng ra lưng, ai da, vóc người nhìn qua cũng không tồi, a… Chủ yếu nhất là nhìn sao cũng giống như đồng loại của hắn, con người a!
Nhưng mà không thấy tận mắt thì không thể tin.
29 “Được!”
Vị đội mũ nhìn Soviet, coi như là những suy nghĩ phức tạp trong đầu đã biến đi đâu mất. Y quyết định nghe theo Soviet, dù sao tiểu đạo sĩ này đánh không lại Tiểu Nhất, chẳng lẽ lại đánh thắng toàn bộ Mị Thi tộc bọn y?
“Tiểu Nhất?”
“Vâng! Tộc trưởng!”
Tiểu Nhất tuy rằng hiện tại vẫn còn cảm thấy ai oán, nhưng nghe tộc trưởng gọi đến tên, cũng là cấp tốc đáp lại một tiếng.
30 “Ta không biết! Ta cứ gánh hắn đi như vậy, ngày thứ nhất hắn còn nói chuyện (mặc dù nói không êm tai cho lắm, nhưng mà chuyện này Tiểu Nhất thông minh giấu nhẹm đi), sau đó ta đánh cho mấy cái liền im lặng không nói nữa, có vẻ rất ngoan ngoãn.
31 Đương nhiên, không ai quản bọn họ có chú ý đến hay không, nhưng đó là chuyện rất dài cũng rất lâu, đến mức sau này trong Mị Thi tộc còn truyền tai nhau kể, thậm chí còn bị vô số tộc nhân vừa rớt nước mắt vừa oán trách.
32 Nhiệt độ từ bàn tay nắm lấy cánh tay mình truyền tới mang chút ấm áp, tuy rằng chưa đủ để ôn hoàn được hết nhiệt độ thân thể của vị đội mũ, nhưng cũng khiến Soviet thoải mái được một chút.
33 Dạo gần đây edit Cương thi gia tộc, đột nhiên ta rất tưởng niệm đến Miêu mễ trận tuyến liên manh có Tử Hữu và K. nha!
Gắng cày xong bộ này, sau Tết sẽ bắt tay vào giải quyết nốt Miêu mễ cho xong.
34 Hôm nay là mùng 9 mùng 10 gì rồi a, ta hứa là mùng 7 sẽ làm việc lại đúng không, nhưng mà mấy nay bị bệnh không thể tập trung dịch truyện được. Bây giờ khỏe hơn một chút cố gắng dịch cho xong, để ngâm dấm lâu quá ta chịu cũng không nổi.
35 Ta nói, mấy nàng mấy chàng có xem Thượng ẩn chưa.
Tời ơi ta bệnh khó chịu trong người thì thôi đi, xem phim chưa có ra tập mới khó chịu còn muốn chết hơn nữa T__T
Đúng là “nghiện” rồi mà T_T
—————————————–
Lời thì đúng là nói, nhưng thực tế thì giống như là đang phát tiết hơn.
36 Mấy nay ta cảm thấy cuộc đời thật u tối, vì đã đi học trở lại rồi a! Lại bận rộn nữa rồi!
——————
“Xô Việt, ngươi là của ta, chỉ có thể là của ta. Bởi vì ngươi đã hỏi tên ta, ta quyết định nói cho ngươi biết, sự thật này không thay đổi được!”
Lặp lại những lời này một lần nữa, Tô Đông Thi đột nhiên cảm giác mơ hồ rằng những lời này thế nào lại giống như đang phiến tình? Cái gì gọi là phiến tình? Thật là đau não.
37 Soviet nói xong, Tô Đông Thi cũng không có lên tiếng, chỉ là đầu hết quay sang trái lại quay sang phải, tựa hồ như đang tìm kiếm thứ gì, cũng tựa hồ như đang tìm sang hướng khác để tránh khỏi phải nhìn hắn.
38 Cho nên, loại chuyện khó chịu liền trực tiếp bày tỏ gì đó, dẫn đến chuyện, Soviet luôn là một sủng vật cực kì yếu ớt không thể đánh lẫn không thể đá, lúc hắn chọc giận y liền trực tiếp xông tới, đem đầu lưỡi luồn vào trong khoang miệng hắn, đâu, phải nói chính xác là, trực tiếp áp tới hôn môi.
39 Không phải chứ, ta di chuyển nhanh như vậy, Tô Đông Thi ngươi tốc độ còn nhanh hơn cả ta.
Soviet quả quyết đứng thẳng dậy,chính là muốn nói ra đôi ba câu quát tháo này nọ, như sau đó liều cau mày, chờ chút, đôi chân này tuy rằng rất quen thuộc, nhưng không phải là chân của Đông Thi a.
40 Ba ngày sau
“Lâm Cô, ta cực kì hoài nghi ngươi đã chỉ sai đường rồi!”
Soviet thả mông ngồi bệt xuống đất, ngước nhìn bầu trời trong vắt trên những tán cây xanh tươi, cả người không chút khí lực.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 54